古诗词

送吴甥归秣陵

周紫芝

人生良苦不自知,三折肱乃成良医。rén shēng liáng kǔ bù zì zhī,sān zhé gōng nǎi chéng liáng yī。
老夫年少不知此,请为甥也今言之。lǎo fū nián shǎo bù zhī cǐ,qǐng wèi shēng yě jīn yán zhī。
平时颇喜诗有味,晚乃竟坐寒无衣。píng shí pǒ xǐ shī yǒu wèi,wǎn nǎi jìng zuò hán wú yī。
人言诗成本无用,小技止可持自怡。rén yán shī chéng běn wú yòng,xiǎo jì zhǐ kě chí zì yí。
一闻斯言寝不寐,尽欲弃去无孑遗。yī wén sī yán qǐn bù mèi,jǐn yù qì qù wú jié yí。
人皆见之唾不顾,汝乃掇拾归何为。rén jiē jiàn zhī tuò bù gù,rǔ nǎi duō shí guī hé wèi。
前年行都子访我,值我偶得南州麾。qián nián xíng dōu zi fǎng wǒ,zhí wǒ ǒu dé nán zhōu huī。
汝之老母我伯姊,何为弃养行相随。rǔ zhī lǎo mǔ wǒ bó zǐ,hé wèi qì yǎng xíng xiāng suí。
极知饥寒子良苦,况乃窀穸归无期。jí zhī jī hán zi liáng kǔ,kuàng nǎi zhūn xī guī wú qī。
翁今儿孙渐满屋,子六八女肩相差。wēng jīn ér sūn jiàn mǎn wū,zi liù bā nǚ jiān xiāng chà。
归囊羞涩止有此,世事乃尔真成痴。guī náng xiū sè zhǐ yǒu cǐ,shì shì nǎi ěr zhēn chéng chī。
渭阳老将如病骥,肉瘦到骨那能肥。wèi yáng lǎo jiāng rú bìng jì,ròu shòu dào gǔ nà néng féi。
枯萁成豆不足较,甥也幸有骅骝姿。kū qí chéng dòu bù zú jiào,shēng yě xìng yǒu huá liú zī。
丈夫岂合长贫贱,慎勿琐细含酸悲。zhàng fū qǐ hé zhǎng pín jiàn,shèn wù suǒ xì hán suān bēi。
天寒霜劲路如掌,矫首一望秋风嘶。tiān hán shuāng jìn lù rú zhǎng,jiǎo shǒu yī wàng qiū fēng sī。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

谢吴司户寄舂陵四石

周紫芝

往穴城南窗,分山得遥碧。wǎng xué chéng nán chuāng,fēn shān dé yáo bì。
谁持列玉峰,来照蜗牛席。shuí chí liè yù fēng,lái zhào wō niú xí。

谢吴司户寄舂陵四石

周紫芝

吴山非不佳,故山终眼明。wú shān fēi bù jiā,gù shān zhōng yǎn míng。
南来一拳石,似我小峥嵘。nán lái yī quán shí,shì wǒ xiǎo zhēng róng。

谢吴司户寄舂陵四石

周紫芝

孤峰真崛奇,凝目见太古。gū fēng zhēn jué qí,níng mù jiàn tài gǔ。
便悲江上山,培塿不足数。biàn bēi jiāng shàng shān,péi lǒu bù zú shù。

题钱少愚四画鸳浦

周紫芝

一点伤春恨,看成两鬓霜。yī diǎn shāng chūn hèn,kàn chéng liǎng bìn shuāng。
如今无此梦,莫画两鸳鸯。rú jīn wú cǐ mèng,mò huà liǎng yuān yāng。

题钱少愚四画钓雪

周紫芝

一作东吴去,回头又十年。yī zuò dōng wú qù,huí tóu yòu shí nián。
可怜江上雪,空落钓鱼船。kě lián jiāng shàng xuě,kōng luò diào yú chuán。

题钱少愚四画兰亭

周紫芝

事去空千载,何曾有若人。shì qù kōng qiān zài,hé céng yǒu ruò rén。
只应烟树里,便是永和春。zhǐ yīng yān shù lǐ,biàn shì yǒng hé chūn。

题钱少愚四画秋观

周紫芝

雨足三湘岸,烟含七泽秋。yǔ zú sān xiāng àn,yān hán qī zé qiū。
可能无尺地,分得庾郎愁。kě néng wú chǐ dì,fēn dé yǔ láng chóu。

窗明

周紫芝

窗明有斜日,几静无一尘。chuāng míng yǒu xié rì,jǐ jìng wú yī chén。
向后有馀恨,乱鸦来聒人。xiàng hòu yǒu yú hèn,luàn yā lái guā rén。

小壶贮江蜡二梅幽绝俱可喜作三绝

周紫芝

遮眼梅花不要多,着人无复奈香何。zhē yǎn méi huā bù yào duō,zhe rén wú fù nài xiāng hé。
月明羞看铜壶影,矮树斜枝忆短坡。yuè míng xiū kàn tóng hú yǐng,ǎi shù xié zhī yì duǎn pō。

小壶贮江蜡二梅幽绝俱可喜作三绝

周紫芝

吴娘解滴酥成蕊,天女能融蜡作花。wú niáng jiě dī sū chéng ruǐ,tiān nǚ néng róng là zuò huā。
付与诗人说妍丑,风流二士本同家。fù yǔ shī rén shuō yán chǒu,fēng liú èr shì běn tóng jiā。

小壶贮江蜡二梅幽绝俱可喜作三绝

周紫芝

天上姮娥白玉肌,蕊珠宫女郁金衣。tiān shàng héng é bái yù jī,ruǐ zhū gōng nǚ yù jīn yī。
相逢月下浑无语,笑指蓬壶作伴归。xiāng féng yuè xià hún wú yǔ,xiào zhǐ péng hú zuò bàn guī。

游衡廊山山中有梁武帝杯渡禅师像

周紫芝

瀛渤从来是一沤,何妨飞锡到中州。yíng bó cóng lái shì yī ōu,hé fáng fēi xī dào zhōng zhōu。
解将瓶钵横云海,懒向秦淮障逆流。jiě jiāng píng bō héng yún hǎi,lǎn xiàng qín huái zhàng nì liú。

次韵伯尹赠奇童二绝句

周紫芝

它人有子但豚犬,是家此郎真芝兰。tā rén yǒu zi dàn tún quǎn,shì jiā cǐ láng zhēn zhī lán。
异时笔底问珠玉,已在只今眉宇间。yì shí bǐ dǐ wèn zhū yù,yǐ zài zhǐ jīn méi yǔ jiān。

次韵伯尹赠奇童二绝句

周紫芝

昔闻徐卿有二子,今喜卫家称一儿。xī wén xú qīng yǒu èr zi,jīn xǐ wèi jiā chēng yī ér。
只有九方真具眼,固应知是渥洼姿。zhǐ yǒu jiǔ fāng zhēn jù yǎn,gù yīng zhī shì wò wā zī。

浴罢书妙严壁

周紫芝

云散香槽客未回,月团重瀹睡馀杯。yún sàn xiāng cáo kè wèi huí,yuè tuán zhòng yuè shuì yú bēi。
小窗斜日无人语,只有松声入梦来。xiǎo chuāng xié rì wú rén yǔ,zhǐ yǒu sōng shēng rù mèng lái。