古诗词

送吴甥归秣陵

周紫芝

人生良苦不自知,三折肱乃成良医。rén shēng liáng kǔ bù zì zhī,sān zhé gōng nǎi chéng liáng yī。
老夫年少不知此,请为甥也今言之。lǎo fū nián shǎo bù zhī cǐ,qǐng wèi shēng yě jīn yán zhī。
平时颇喜诗有味,晚乃竟坐寒无衣。píng shí pǒ xǐ shī yǒu wèi,wǎn nǎi jìng zuò hán wú yī。
人言诗成本无用,小技止可持自怡。rén yán shī chéng běn wú yòng,xiǎo jì zhǐ kě chí zì yí。
一闻斯言寝不寐,尽欲弃去无孑遗。yī wén sī yán qǐn bù mèi,jǐn yù qì qù wú jié yí。
人皆见之唾不顾,汝乃掇拾归何为。rén jiē jiàn zhī tuò bù gù,rǔ nǎi duō shí guī hé wèi。
前年行都子访我,值我偶得南州麾。qián nián xíng dōu zi fǎng wǒ,zhí wǒ ǒu dé nán zhōu huī。
汝之老母我伯姊,何为弃养行相随。rǔ zhī lǎo mǔ wǒ bó zǐ,hé wèi qì yǎng xíng xiāng suí。
极知饥寒子良苦,况乃窀穸归无期。jí zhī jī hán zi liáng kǔ,kuàng nǎi zhūn xī guī wú qī。
翁今儿孙渐满屋,子六八女肩相差。wēng jīn ér sūn jiàn mǎn wū,zi liù bā nǚ jiān xiāng chà。
归囊羞涩止有此,世事乃尔真成痴。guī náng xiū sè zhǐ yǒu cǐ,shì shì nǎi ěr zhēn chéng chī。
渭阳老将如病骥,肉瘦到骨那能肥。wèi yáng lǎo jiāng rú bìng jì,ròu shòu dào gǔ nà néng féi。
枯萁成豆不足较,甥也幸有骅骝姿。kū qí chéng dòu bù zú jiào,shēng yě xìng yǒu huá liú zī。
丈夫岂合长贫贱,慎勿琐细含酸悲。zhàng fū qǐ hé zhǎng pín jiàn,shèn wù suǒ xì hán suān bēi。
天寒霜劲路如掌,矫首一望秋风嘶。tiān hán shuāng jìn lù rú zhǎng,jiǎo shǒu yī wàng qiū fēng sī。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

四月八日燕客湖亭

周紫芝

水平真欲见秋毫,碧海无人掣巨鳌。shuǐ píng zhēn yù jiàn qiū háo,bì hǎi wú rén chè jù áo。
多谢西风卷烟雨,肯来湖面作波涛。duō xiè xī fēng juǎn yān yǔ,kěn lái hú miàn zuò bō tāo。

四月八日燕客湖亭

周紫芝

孤山十载饮湖光,更入江西鸥鹭行。gū shān shí zài yǐn hú guāng,gèng rù jiāng xī ōu lù xíng。
官舍一生常近水,前身应是水仙王。guān shě yī shēng cháng jìn shuǐ,qián shēn yīng shì shuǐ xiān wáng。

四月八日燕客湖亭

周紫芝

白雨跳珠水上鸣,雪花吹浪酒边行。bái yǔ tiào zhū shuǐ shàng míng,xuě huā chuī làng jiǔ biān xíng。
不嗔燕子飞将去,最爱鸬鹚睡不惊。bù chēn yàn zi fēi jiāng qù,zuì ài lú cí shuì bù jīng。

午睡听

周紫芝

拟倩花枝当绮罗,更烦莺作缓声歌。nǐ qiàn huā zhī dāng qǐ luó,gèng fán yīng zuò huǎn shēng gē。
未残春色犹堪惜,已老周郎奈若何。wèi cán chūn sè yóu kān xī,yǐ lǎo zhōu láng nài ruò hé。

午睡听

周紫芝

树里金衣不露身,欲寻啼处了无因。shù lǐ jīn yī bù lù shēn,yù xún tí chù le wú yīn。
绿阴长得成何事,遮却黄鹂最恼人。lǜ yīn zhǎng dé chéng hé shì,zhē què huáng lí zuì nǎo rén。

午睡听

周紫芝

江南草长乱啼莺,睡足南州得细听。jiāng nán cǎo zhǎng luàn tí yīng,shuì zú nán zhōu dé xì tīng。
最爱欲歌还欲住,伴人如梦亦如醒。zuì ài yù gē hái yù zhù,bàn rén rú mèng yì rú xǐng。

秋意

周紫芝

江城木落又秋高,归梦难成客鬓凋。jiāng chéng mù luò yòu qiū gāo,guī mèng nán chéng kè bìn diāo。
拟倩西风吹雨去,莫来窗下打芭蕉。nǐ qiàn xī fēng chuī yǔ qù,mò lái chuāng xià dǎ bā jiāo。

腊月二十三日郡厅祷雪

周紫芝

半昏灯火宿斋房,惊见梅梢破蜡黄。bàn hūn dēng huǒ sù zhāi fáng,jīng jiàn méi shāo pò là huáng。
夜静月斜帘不卷,步虚声里得花香。yè jìng yuè xié lián bù juǎn,bù xū shēng lǐ dé huā xiāng。

湖亭之胜大似江上但无芦苇二月二十日移植数十本

周紫芝

大年著色山前雨,摩诘无声句里秋。dà nián zhù sè shān qián yǔ,mó jí wú shēng jù lǐ qiū。
已是湖山无限好,更栽芦叶伴轻鸥。yǐ shì hú shān wú xiàn hǎo,gèng zāi lú yè bàn qīng ōu。

杜鹃三首

周紫芝

甘王祠下杜鹃啼,句句声声是说归。gān wáng cí xià dù juān tí,jù jù shēng shēng shì shuō guī。
安得一家三十口,似君两翼解高飞。ān dé yī jiā sān shí kǒu,shì jūn liǎng yì jiě gāo fēi。

杜鹃三首

周紫芝

千秋但有一渊明,肯脱青衫事耦耕。qiān qiū dàn yǒu yī yuān míng,kěn tuō qīng shān shì ǒu gēng。
政使汉朝俱此老,都门谁祖二疏行。zhèng shǐ hàn cháo jù cǐ lǎo,dōu mén shuí zǔ èr shū xíng。

杜鹃三首

周紫芝

穷甚亦须瓶有粟,天寒可遣妇无裈。qióng shén yì xū píng yǒu sù,tiān hán kě qiǎn fù wú kūn。
杜鹃不大知人意,归计应须与细论。dù juān bù dà zhī rén yì,guī jì yīng xū yǔ xì lùn。

闻真如牡丹盛开偶忆去岁看花之会二首

周紫芝

记得东风隔水村,偶逢幽艳荐芳樽。jì dé dōng fēng gé shuǐ cūn,ǒu féng yōu yàn jiàn fāng zūn。
今年多病无行乐,更怕春寒不出门。jīn nián duō bìng wú xíng lè,gèng pà chūn hán bù chū mén。

闻真如牡丹盛开偶忆去岁看花之会二首

周紫芝

春来花草尽关愁,风雨妨人懒出游。chūn lái huā cǎo jǐn guān chóu,fēng yǔ fáng rén lǎn chū yóu。
不见鞓红去年面,可怜孤负玉风流。bù jiàn tīng hóng qù nián miàn,kě lián gū fù yù fēng liú。

北湖暮春十首

周紫芝

东君无意惜花残,留得青山隔雨看。dōng jūn wú yì xī huā cán,liú dé qīng shān gé yǔ kàn。
可怪天公不怜客,绿阴成后却春寒。kě guài tiān gōng bù lián kè,lǜ yīn chéng hòu què chūn hán。