古诗词

雪后步至江亭

周紫芝

老人携家无窟穴,晚得一邱藏曲折。lǎo rén xié jiā wú kū xué,wǎn dé yī qiū cáng qū zhé。
今朝日出天色佳,拄杖来看山顶雪。jīn cháo rì chū tiān sè jiā,zhǔ zhàng lái kàn shān dǐng xuě。
青山叠叠几十峰,桃竹班班三百节。qīng shān dié dié jǐ shí fēng,táo zhú bān bān sān bǎi jié。
山晴颜色看转好,老健脚力殊未竭。shān qíng yán sè kàn zhuǎn hǎo,lǎo jiàn jiǎo lì shū wèi jié。
出门暮色尚馀霞,步到江亭已生月。chū mén mù sè shàng yú xiá,bù dào jiāng tíng yǐ shēng yuè。
归来附火却关门,茶熟诗成意良悦。guī lái fù huǒ què guān mén,chá shú shī chéng yì liáng yuè。
客有劝我勿作诗,奈此江山两奇绝。kè yǒu quàn wǒ wù zuò shī,nài cǐ jiāng shān liǎng qí jué。
扪须仰面看屋梁,心自知之口无说。mén xū yǎng miàn kàn wū liáng,xīn zì zhī zhī kǒu wú shuō。
天将此段付诗人,世间那有闲风月。tiān jiāng cǐ duàn fù shī rén,shì jiān nà yǒu xián fēng yuè。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

次韵詹伯尹舒天用和答二首

周紫芝

我生如眢井,芜秽久不凿。wǒ shēng rú yuān jǐng,wú huì jiǔ bù záo。
况此一日别,辄作数日恶。kuàng cǐ yī rì bié,zhé zuò shù rì è。
碧云晚自合,红日丽林薄。bì yún wǎn zì hé,hóng rì lì lín báo。
思君在何许,行行绕飞阁。sī jūn zài hé xǔ,xíng xíng rào fēi gé。

次韵黄梦及见寄

周紫芝

长卿未老久倦游,家无斗酒不得州。zhǎng qīng wèi lǎo jiǔ juàn yóu,jiā wú dòu jiǔ bù dé zhōu。
平生拙甚屋背鸠,羊头可烂身不侯。píng shēng zhuō shén wū bèi jiū,yáng tóu kě làn shēn bù hóu。
言辄触讳恐转喉,怒逢醉尉常反眸。yán zhé chù huì kǒng zhuǎn hóu,nù féng zuì wèi cháng fǎn móu。
庙堂戛击方鸣球,老人行歌聊饭牛。miào táng jiá jī fāng míng qiú,lǎo rén xíng gē liáo fàn niú。
我贫木奴欠千头,夜长昼短怀百忧。wǒ pín mù nú qiàn qiān tóu,yè zhǎng zhòu duǎn huái bǎi yōu。
岩栖谷汲谁与俦,草木黄落空悲秋。yán qī gǔ jí shuí yǔ chóu,cǎo mù huáng luò kōng bēi qiū。
饥鹰小呼即下韝,老顽不受良工锼。jī yīng xiǎo hū jí xià gōu,lǎo wán bù shòu liáng gōng sōu。
长年憔悴拟四愁,浮生无根同舞沤。zhǎng nián qiáo cuì nǐ sì chóu,fú shēng wú gēn tóng wǔ ōu。
更以外物为赘疣,黄侯皎皎清且修。gèng yǐ wài wù wèi zhuì yóu,huáng hóu jiǎo jiǎo qīng qiě xiū。
怜我南冠如楚囚,落笔衮衮不肯休。lián wǒ nán guān rú chǔ qiú,luò bǐ gǔn gǔn bù kěn xiū。
人物眼前无此流,合持五线裨冕旒。rén wù yǎn qián wú cǐ liú,hé chí wǔ xiàn bì miǎn liú。
姓名下覆黄金瓯,万里一秣看骅骝。xìng míng xià fù huáng jīn ōu,wàn lǐ yī mò kàn huá liú。
去年操瑟不见收,闻君欲买吴江舟。qù nián cāo sè bù jiàn shōu,wén jūn yù mǎi wú jiāng zhōu。
明珠白璧惜暗投,千金价重苦未酬。míng zhū bái bì xī àn tóu,qiān jīn jià zhòng kǔ wèi chóu。
感君尺鲤论绸缪,逝将好我那肯魗。gǎn jūn chǐ lǐ lùn chóu móu,shì jiāng hǎo wǒ nà kěn chǒu。
微吟有句亦复搜,敢撼大树看蚍蜉。wēi yín yǒu jù yì fù sōu,gǎn hàn dà shù kàn pí fú。
元龙气高百尺楼,此而未遇彼则不。yuán lóng qì gāo bǎi chǐ lóu,cǐ ér wèi yù bǐ zé bù。
人虽曰畸天乃侔,会当有驲旌林丘。rén suī yuē jī tiān nǎi móu,huì dāng yǒu rì jīng lín qiū。
钓丝未可归沧洲。diào sī wèi kě guī cāng zhōu。

和郑文昌雨中看花之作

周紫芝

郑侯好客如郑庄,客常满座酒满觞。zhèng hóu hǎo kè rú zhèng zhuāng,kè cháng mǎn zuò jiǔ mǎn shāng。
春来洛城被花恼,千金一醉姚家黄。chūn lái luò chéng bèi huā nǎo,qiān jīn yī zuì yáo jiā huáng。
殷勤置酒急招唤,更来古寺窥红妆。yīn qín zhì jiǔ jí zhāo huàn,gèng lái gǔ sì kuī hóng zhuāng。
春风微寒春雨细,秉烛看花花已睡。chūn fēng wēi hán chūn yǔ xì,bǐng zhú kàn huā huā yǐ shuì。
春光骀荡与妖妍,夜色侵凌增妩媚。chūn guāng dài dàng yǔ yāo yán,yè sè qīn líng zēng wǔ mèi。
卧枝不起终无言,脸泪欲垂如有意。wò zhī bù qǐ zhōng wú yán,liǎn lèi yù chuí rú yǒu yì。
樽中有酒客当歌,我醉欲眠人未起。zūn zhōng yǒu jiǔ kè dāng gē,wǒ zuì yù mián rén wèi qǐ。
君不见春来雨急风屡颠,危芳堕地无馀妍。jūn bù jiàn chūn lái yǔ jí fēng lǚ diān,wēi fāng duò dì wú yú yán。
扫花恐被落红笑,持杯欲倩何人传。sǎo huā kǒng bèi luò hóng xiào,chí bēi yù qiàn hé rén chuán。
愁多满怀乐事少,人自惜花天不怜。chóu duō mǎn huái lè shì shǎo,rén zì xī huā tiān bù lián。
烹羊炰羔且为乐,酒酣耳热亦不恶。pēng yáng páo gāo qiě wèi lè,jiǔ hān ěr rè yì bù è。
明朝有兴却重来,莫遣残红抱青萼。míng cháo yǒu xīng què zhòng lái,mò qiǎn cán hóng bào qīng è。

题王摩诘画袁邵公卧雪图

周紫芝

东京数人物,矫矫称袁公。dōng jīng shù rén wù,jiǎo jiǎo chēng yuán gōng。
经纶有能事,早岁初未逢。jīng lún yǒu néng shì,zǎo suì chū wèi féng。
何许结蓬茅,草树风淅沥。hé xǔ jié péng máo,cǎo shù fēng xī lì。
幽梦寄一椽,暮雪深几尺。yōu mèng jì yī chuán,mù xuě shēn jǐ chǐ。
平田已无路,况复知公门。píng tián yǐ wú lù,kuàng fù zhī gōng mén。
人言公苦寒,谓死宁当存。rén yán gōng kǔ hán,wèi sǐ níng dāng cún。
鸣驺入空谷,暖律破寒冱。míng zōu rù kōng gǔ,nuǎn lǜ pò hán hù。
岂伊逢异人,天实起僵仆。qǐ yī féng yì rén,tiān shí qǐ jiāng pū。
汉明号贤主,杖击无名郎。hàn míng hào xián zhǔ,zhàng jī wú míng láng。
冤囚我自理,微绪渠当昌。yuān qiú wǒ zì lǐ,wēi xù qú dāng chāng。
摩诘亦可人,六幅写奇事。mó jí yì kě rén,liù fú xiě qí shì。
浩荡怀远图,徘徊有佳思。hào dàng huái yuǎn tú,pái huái yǒu jiā sī。
炎天挂空壁,一洗毛骨寒。yán tiān guà kōng bì,yī xǐ máo gǔ hán。
意岂在冰雪,高风薄云端。yì qǐ zài bīng xuě,gāo fēng báo yún duān。

杖藜

周紫芝

杖藜款幽步,苑囿粲景物。zhàng lí kuǎn yōu bù,yuàn yòu càn jǐng wù。
汪湾小池间,草树极幽郁。wāng wān xiǎo chí jiān,cǎo shù jí yōu yù。
泼剌跳鱼鸣,聿役科斗出。pō lá tiào yú míng,yù yì kē dòu chū。
高荷为谁芳,清芬苦飘忽。gāo hé wèi shuí fāng,qīng fēn kǔ piāo hū。
鹭下复飞去,偃蹇不易屈。lù xià fù fēi qù,yǎn jiǎn bù yì qū。
空馀扁舟闲,菱藻互蒙密。kōng yú biǎn zhōu xián,líng zǎo hù méng mì。
馀生本江湖,幸不困簪绂。yú shēng běn jiāng hú,xìng bù kùn zān fú。
豹席与棕轿,愿此寄清逸。bào xí yǔ zōng jiào,yuàn cǐ jì qīng yì。
一水便有馀,焉用跨溟渤。yī shuǐ biàn yǒu yú,yān yòng kuà míng bó。

次韵徐南美题赵

周紫芝

翩翩佳公子,逸气凌青云。piān piān jiā gōng zi,yì qì líng qīng yún。
戏写苍石姿,遂逼仇池真。xì xiě cāng shí zī,suì bī chóu chí zhēn。
平生三昧手,举世谁与伦。píng shēng sān mèi shǒu,jǔ shì shuí yǔ lún。
清诗为披拂,警语良亦神。qīng shī wèi pī fú,jǐng yǔ liáng yì shén。
一朝入双眼,二妙俱可人。yī cháo rù shuāng yǎn,èr miào jù kě rén。

次韵南美再赋简仆与王次卿贾善长

周紫芝

交游得二子,淡如秋空云。jiāo yóu dé èr zi,dàn rú qiū kōng yún。
长头喜问事,坦腹意自真。zhǎng tóu xǐ wèn shì,tǎn fù yì zì zhēn。
但饱北山蔬,固应嗤阿伦。dàn bǎo běi shān shū,gù yīng chī ā lún。
句法未得妙,画品如入神。jù fǎ wèi dé miào,huà pǐn rú rù shén。
岂兹一漫士,可并千载人。qǐ zī yī màn shì,kě bìng qiān zài rén。

读高帝纪

周紫芝

始皇坑儒生,秦室遂颠覆。shǐ huáng kēng rú shēng,qín shì suì diān fù。
取冠溺其中,何乃踵前躅。qǔ guān nì qí zhōng,hé nǎi zhǒng qián zhú。
亭长初秦民,秦事鉴已熟。tíng zhǎng chū qín mín,qín shì jiàn yǐ shú。
事有异取舍,安用自窘束。shì yǒu yì qǔ shě,ān yòng zì jiǒng shù。
方从丰沛豪,起逐中原鹿。fāng cóng fēng pèi háo,qǐ zhú zhōng yuán lù。
君王自神武,将士岂局促。jūn wáng zì shén wǔ,jiāng shì qǐ jú cù。
当时分汉茅,素行甚污辱。dāng shí fēn hàn máo,sù xíng shén wū rǔ。
屠沽与刀笔,杂然非一族。tú gū yǔ dāo bǐ,zá rán fēi yī zú。
叔孙晚见推,韩彭旋烹戮。shū sūn wǎn jiàn tuī,hán péng xuán pēng lù。
一弛复一张,往往如转轴。yī chí fù yī zhāng,wǎng wǎng rú zhuǎn zhóu。
高皇躬独断,此理深照烛。gāo huáng gōng dú duàn,cǐ lǐ shēn zhào zhú。
英风渺何之,遗事空简牍。yīng fēng miǎo hé zhī,yí shì kōng jiǎn dú。

读淮阴传

周紫芝

淮阴一世豪,勋业满天地。huái yīn yī shì háo,xūn yè mǎn tiān dì。
晚节不自全,遗恨在百世。wǎn jié bù zì quán,yí hèn zài bǎi shì。
君臣如父子,焉得置猜忌。jūn chén rú fù zi,yān dé zhì cāi jì。
功高良易疑,地大苦难制。gōng gāo liáng yì yí,dì dà kǔ nán zhì。
折棰下燕齐,群豪自风靡。zhé chuí xià yàn qí,qún háo zì fēng mí。
岂有须假王,而可镇齐伪。qǐ yǒu xū jiǎ wáng,ér kě zhèn qí wěi。
祸生固有胎,失在此举尔。huò shēng gù yǒu tāi,shī zài cǐ jǔ ěr。
沛公窘荥阳,齐卒尽精锐。pèi gōng jiǒng xíng yáng,qí zú jǐn jīng ruì。
颉颃楚汉间,事若反掌易。jié háng chǔ hàn jiān,shì ruò fǎn zhǎng yì。
信岂不自王,何乃遣汉使。xìn qǐ bù zì wáng,hé nǎi qiǎn hàn shǐ。
帝意自此疑,齐楚终易位。dì yì zì cǐ yí,qí chǔ zhōng yì wèi。
哙等何足羞,鞅鞅遂失意。kuài děng hé zú xiū,yāng yāng suì shī yì。
晚路说陈豨,咄嗟甚儿戏。wǎn lù shuō chén xī,duō jiē shén ér xì。
吕姥何能为,公乃自失志。lǚ lǎo hé néng wèi,gōng nǎi zì shī zhì。

钱申仲大夫索四亭诗各赋一首白云亭

周紫芝

登临思昔人,有意在山麓。dēng lín sī xī rén,yǒu yì zài shān lù。
举首瞻孤云,怅怀思宰木。jǔ shǒu zhān gū yún,chàng huái sī zǎi mù。
云亦初何心,意乃自感触。yún yì chū hé xīn,yì nǎi zì gǎn chù。
人生风木念,此念何由足。rén shēng fēng mù niàn,cǐ niàn hé yóu zú。
忽忽不可留,悠悠空满目。hū hū bù kě liú,yōu yōu kōng mǎn mù。
愿言结斯庐,聊用慰幽独。yuàn yán jié sī lú,liáo yòng wèi yōu dú。

钱申仲大夫索四亭诗各赋一首芳美亭

周紫芝

春风始用事,天意有反覆。chūn fēng shǐ yòng shì,tiān yì yǒu fǎn fù。
坐令冰雪姿,吹作锦绣谷。zuò lìng bīng xuě zī,chuī zuò jǐn xiù gǔ。
粲粲玄都花,依依照人目。càn càn xuán dōu huā,yī yī zhào rén mù。
花气欲薰人,醉眼眩红绿。huā qì yù xūn rén,zuì yǎn xuàn hóng lǜ。
想当瓮头春,颇为客频漉。xiǎng dāng wèng tóu chūn,pǒ wèi kè pín lù。
慎勿遣红雨,零乱飞满屋。shèn wù qiǎn hóng yǔ,líng luàn fēi mǎn wū。

钱申仲大夫索四亭诗各赋一首遂初亭

周紫芝

为贫作漫仕,未必胜陆沈。wèi pín zuò màn shì,wèi bì shèng lù shěn。
冠缨日羁縻,鬓发空侵寻。guān yīng rì jī mí,bìn fā kōng qīn xún。
昔为云出岫,今作鸟归林。xī wèi yún chū xiù,jīn zuò niǎo guī lín。
暮年一丘壑,往往谐初心。mù nián yī qiū hè,wǎng wǎng xié chū xīn。
窗明设净几,衣露张鸣琴。chuāng míng shè jìng jǐ,yī lù zhāng míng qín。
缅怀靖节翁,更赋归来吟。miǎn huái jìng jié wēng,gèng fù guī lái yín。

钱申仲大夫索四亭诗各赋一首通惠亭

周紫芝

昔人品淄渑,惠山压东南。xī rén pǐn zī miǎn,huì shān yā dōng nán。
谁知十里隔,通此一勺甘。shuí zhī shí lǐ gé,tōng cǐ yī sháo gān。
初不劳箨龙,漫山走嵌岩。chū bù láo tuò lóng,màn shān zǒu qiàn yán。
方池汲清碧,地脉通溶涵。fāng chí jí qīng bì,dì mài tōng róng hán。
瓷瓯落飞雪,石鼎鸣风杉。cí ōu luò fēi xuě,shí dǐng míng fēng shān。
悬知与佳客,午梦回春酣。xuán zhī yǔ jiā kè,wǔ mèng huí chūn hān。

次卿与余终日坐竹间以何人有酒身无事谁家多竹门可款为韵余得上七字

周紫芝

养疴慕夷旷,避俗蒙讥诃。yǎng kē mù yí kuàng,bì sú méng jī hē。
用兹结神交,长年与婆娑。yòng zī jié shén jiāo,zhǎng nián yǔ pó suō。
修篁不见天,万玉方森罗。xiū huáng bù jiàn tiān,wàn yù fāng sēn luó。
隐几张净琴,共鼓南风歌。yǐn jǐ zhāng jìng qín,gòng gǔ nán fēng gē。
人生要行乐,取乐不必多。rén shēng yào xíng lè,qǔ lè bù bì duō。
傥无一笑适,奈此风月何。tǎng wú yī xiào shì,nài cǐ fēng yuè hé。

次卿与余终日坐竹间以何人有酒身无事谁家多竹门可款为韵余得上七字

周紫芝

典午方中否,举世无贤人。diǎn wǔ fāng zhōng fǒu,jǔ shì wú xián rén。
高爵岂不佳,奇祸终相因。gāo jué qǐ bù jiā,qí huò zhōng xiāng yīn。
七子各见几,引身良及辰。qī zi gè jiàn jǐ,yǐn shēn liáng jí chén。
至今白眼徒,往往多怒嗔。zhì jīn bái yǎn tú,wǎng wǎng duō nù chēn。
愚智不同调,孤高固难群。yú zhì bù tóng diào,gū gāo gù nán qún。
自信苟不疑,俗说空纷纷。zì xìn gǒu bù yí,sú shuō kōng fēn fēn。