古诗词

梦礼僧伽大士

周紫芝

我观诸佛子,皆以妄自冥。wǒ guān zhū fú zi,jiē yǐ wàng zì míng。
不知有无想,一切俱是妄。bù zhī yǒu wú xiǎng,yī qiè jù shì wàng。
认有以为实,夫岂识无有。rèn yǒu yǐ wèi shí,fū qǐ shí wú yǒu。
如人具诸欲,耳目与鼻舌。rú rén jù zhū yù,ěr mù yǔ bí shé。
百体俱动作,动作皆有相。bǎi tǐ jù dòng zuò,dòng zuò jiē yǒu xiāng。
耳欲以听声,有耳言可闻。ěr yù yǐ tīng shēng,yǒu ěr yán kě wén。
弦匏与笙箫,皆具诸宫羽。xián páo yǔ shēng xiāo,jiē jù zhū gōng yǔ。
虽然始一奏,有耳悉皆闻。suī rán shǐ yī zòu,yǒu ěr xī jiē wén。
众生于是时,知声不知耳。zhòng shēng yú shì shí,zhī shēng bù zhī ěr。
众音始一阕,寂静无有声。zhòng yīn shǐ yī què,jì jìng wú yǒu shēng。
倾耳而听之,无一可闻者。qīng ěr ér tīng zhī,wú yī kě wén zhě。
众生于是时,知耳不知声。zhòng shēng yú shì shí,zhī ěr bù zhī shēng。
至于目视色,亦复如耳根。zhì yú mù shì sè,yì fù rú ěr gēn。
知色为有形,乃以色为有。zhī sè wèi yǒu xíng,nǎi yǐ sè wèi yǒu。
宁知本无色,何况于目睫。níng zhī běn wú sè,hé kuàng yú mù jié。
乃至鼻闻臭,口舌所啖食。nǎi zhì bí wén chòu,kǒu shé suǒ dàn shí。
百体诸毛发,意有所为者。bǎi tǐ zhū máo fā,yì yǒu suǒ wèi zhě。
行步与坐卧,喘息及呼吸。xíng bù yǔ zuò wò,chuǎn xī jí hū xī。
方其有为时,无一不为有。fāng qí yǒu wèi shí,wú yī bù wèi yǒu。
诸为悉皆空,了无有一存。zhū wèi xī jiē kōng,le wú yǒu yī cún。
心惟昨所为,恍惚如梦事。xīn wéi zuó suǒ wèi,huǎng hū rú mèng shì。
我昔礼菩萨,是为真见者。wǒ xī lǐ pú sà,shì wèi zhēn jiàn zhě。
譬如闻众声,认声为有响。pì rú wén zhòng shēng,rèn shēng wèi yǒu xiǎng。
比其不及礼,菩萨那得见。bǐ qí bù jí lǐ,pú sà nà dé jiàn。
譬如众声灭,初不闻馀音。pì rú zhòng shēng miè,chū bù wén yú yīn。
始缘以妄情,乃复有见否。shǐ yuán yǐ wàng qíng,nǎi fù yǒu jiàn fǒu。
亦如今所梦,见否理不殊。yì rú jīn suǒ mèng,jiàn fǒu lǐ bù shū。
大士笑不言,吾亦无所说。dà shì xiào bù yán,wú yì wú suǒ shuō。
有如舍利佛,默默对天女。yǒu rú shě lì fú,mò mò duì tiān nǚ。
稽首作偈言,犹以言为痛。jī shǒu zuò jì yán,yóu yǐ yán wèi tòng。
云何两无言,而入不二门。yún hé liǎng wú yán,ér rù bù èr mén。
我与诸佛子,究竟得成道。wǒ yǔ zhū fú zi,jiū jìng dé chéng dào。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

归陂北用斜川韵

周紫芝

薄游不尽兴,归卧当少休。báo yóu bù jǐn xīng,guī wò dāng shǎo xiū。
曲水虽陈迹,斜川有新游。qū shuǐ suī chén jì,xié chuān yǒu xīn yóu。
浩歌独长往,岂亦惭此流。hào gē dú zhǎng wǎng,qǐ yì cán cǐ liú。
侨寓三家村,飘如浮水鸥。qiáo yù sān jiā cūn,piāo rú fú shuǐ ōu。
屡争渔樵席,共守狐鼠邱。lǚ zhēng yú qiáo xí,gòng shǒu hú shǔ qiū。
削迹屏冠服,索居谢朋俦。xuē jì píng guān fú,suǒ jū xiè péng chóu。
樽中有馀滴,子献复父酬。zūn zhōng yǒu yú dī,zi xiàn fù fù chóu。
殷勤问稚子,汝复乐此不。yīn qín wèn zhì zi,rǔ fù lè cǐ bù。
稚子掉头笑,老夫豁深忧。zhì zi diào tóu xiào,lǎo fū huō shēn yōu。
但令常复尔,过是吾何求。dàn lìng cháng fù ěr,guò shì wú hé qiú。

舟过道场山下将往游舟师告以雪涂不可行而止

周紫芝

风蒲饱朝航,霁色急新涨。fēng pú bǎo cháo háng,jì sè jí xīn zhǎng。
云山绕平湖,水墨澹屏障。yún shān rào píng hú,shuǐ mò dàn píng zhàng。
夷犹柂初回,突兀山入望。yí yóu yí chū huí,tū wù shān rù wàng。
何妨倾寸眸,便足了千嶂。hé fáng qīng cùn móu,biàn zú le qiān zhàng。
想像钟磬音,隐约霄汉上。xiǎng xiàng zhōng qìng yīn,yǐn yuē xiāo hàn shàng。
我欲一往游,遐瞻兹可畅。wǒ yù yī wǎng yóu,xiá zhān zī kě chàng。
暮雪犹在涂,遗事不得访。mù xuě yóu zài tú,yí shì bù dé fǎng。
人生蜡屐缘,一世能几两。rén shēng là jī yuán,yī shì néng jǐ liǎng。
登山追胜游,脚力须少壮。dēng shān zhuī shèng yóu,jiǎo lì xū shǎo zhuàng。
重来定何时,吾策今可杖。zhòng lái dìng hé shí,wú cè jīn kě zhàng。
老愿复尔违,抚事一惆怅。lǎo yuàn fù ěr wéi,fǔ shì yī chóu chàng。

西湖山下梅花坞行可里许至陈御史园亭

周紫芝

倦客厌卑栖,白日坐飘忽。juàn kè yàn bēi qī,bái rì zuò piāo hū。
呼我同舍郎,缓策扶勃窣。hū wǒ tóng shě láng,huǎn cè fú bó sū。
缘山得人家,附影蔽深樾。yuán shān dé rén jiā,fù yǐng bì shēn yuè。
湖水一镜明,梅花千树发。hú shuǐ yī jìng míng,méi huā qiān shù fā。
扶疏弄清影,仿佛见罗袜。fú shū nòng qīng yǐng,fǎng fú jiàn luó wà。
凄迷香雾中,身已在月窟。qī mí xiāng wù zhōng,shēn yǐ zài yuè kū。
穷探意未已,取径无诘屈。qióng tàn yì wèi yǐ,qǔ jìng wú jí qū。
谁家歌舞园,花乱竹复密。shuí jiā gē wǔ yuán,huā luàn zhú fù mì。
御史投绂馀,课竖种梨栗。yù shǐ tóu fú yú,kè shù zhǒng lí lì。
吾曹不解事,尚此学操瑟。wú cáo bù jiě shì,shàng cǐ xué cāo sè。
当从汉阴人,抱瓮日搰搰。dāng cóng hàn yīn rén,bào wèng rì hú hú。

酌六一泉颇怀昔游

周紫芝

孤山屹中流,长堤转湖尾。gū shān yì zhōng liú,zhǎng dī zhuǎn hú wěi。
泯然怀昔游,踊跃尚壮齿。mǐn rán huái xī yóu,yǒng yuè shàng zhuàng chǐ。
道人引清甘,一掬托分似。dào rén yǐn qīng gān,yī jū tuō fēn shì。
重来固依然,岁月今有几。zhòng lái gù yī rán,suì yuè jīn yǒu jǐ。
华堂失雄观,缺甃久未理。huá táng shī xióng guān,quē zhòu jiǔ wèi lǐ。
谁令走蛙黾,投笔便如鬼。shuí lìng zǒu wā mǐn,tóu bǐ biàn rú guǐ。
龙宫空一炬,狗盗忽四起。lóng gōng kōng yī jù,gǒu dào hū sì qǐ。
佳处不负人,环山自湖水。jiā chù bù fù rén,huán shān zì hú shuǐ。
并游适相契,况我二三子。bìng yóu shì xiāng qì,kuàng wǒ èr sān zi。
少留当何之,再来吾老矣。shǎo liú dāng hé zhī,zài lái wú lǎo yǐ。

古风二首别李守

周紫芝

东南富佳郡,此地复名城。dōng nán fù jiā jùn,cǐ dì fù míng chéng。
拜策奉温诏,谒帝辞明庭。bài cè fèng wēn zhào,yè dì cí míng tíng。
悠悠出金阙,旆旆摇熊旌。yōu yōu chū jīn quē,pèi pèi yáo xióng jīng。
兰风蔼微和,玉露湑以零。lán fēng ǎi wēi hé,yù lù xū yǐ líng。
征鼙肃郊垒,啸咏闲斋铃。zhēng pí sù jiāo lěi,xiào yǒng xián zhāi líng。
微生等薜萝,托根符馀荣。wēi shēng děng bì luó,tuō gēn fú yú róng。
误遭一笑盼,永怀千古情。wù zāo yī xiào pàn,yǒng huái qiān gǔ qíng。
千古不足多,喜遇罕所并。qiān gǔ bù zú duō,xǐ yù hǎn suǒ bìng。
白璧勿漫予,按剑徒取憎。bái bì wù màn yǔ,àn jiàn tú qǔ zēng。

古风二首别李守

周紫芝

逸足思长途,劲翮慕远汉。yì zú sī zhǎng tú,jìn hé mù yuǎn hàn。
壮志忽蹉跎,功名失华旦。zhuàng zhì hū cuō tuó,gōng míng shī huá dàn。
孤芳不自惜,靡靡同草蔓。gū fāng bù zì xī,mí mí tóng cǎo màn。
饥寒日劬劳,霜雪念衰晏。jī hán rì qú láo,shuāng xuě niàn shuāi yàn。
眇焉尚遐征,遄车指芳甸。miǎo yān shàng xiá zhēng,chuán chē zhǐ fāng diān。
故国念离忧,高轩增老恋。gù guó niàn lí yōu,gāo xuān zēng lǎo liàn。
会当酬知心,努力加餐饭。huì dāng chóu zhī xīn,nǔ lì jiā cān fàn。
微勇或可贾,未和南山粲。wēi yǒng huò kě jiǎ,wèi hé nán shān càn。

吴兴道中过落石祠庙貌甚严榜云唐李英公庙

周紫芝

天厌孤隋失群丑,鹿走中原死谁手。tiān yàn gū suí shī qún chǒu,lù zǒu zhōng yuán sǐ shuí shǒu。
爬搔痒疥不足平,虬髯少年十八九。pá sāo yǎng jiè bù zú píng,qiú rán shǎo nián shí bā jiǔ。
经营四海多腹发,英公扶持真臂肘。jīng yíng sì hǎi duō fù fā,yīng gōng fú chí zhēn bì zhǒu。
从来断国要老成,公独含糊无可否。cóng lái duàn guó yào lǎo chéng,gōng dú hán hú wú kě fǒu。
留得宫中老孽妻,几覆昭陵一杯酒。liú dé gōng zhōng lǎo niè qī,jǐ fù zhāo líng yī bēi jiǔ。
蚤岁功名塞天破,九庙丘墟只回首。zǎo suì gōng míng sāi tiān pò,jiǔ miào qiū xū zhǐ huí shǒu。
狐埋未几狐掘之,天上浮云倏苍狗。hú mái wèi jǐ hú jué zhī,tiān shàng fú yún shū cāng gǒu。
更凭顽石作灵祠,颇似当年柳州柳。gèng píng wán shí zuò líng cí,pǒ shì dāng nián liǔ zhōu liǔ。
不如梁公摩虎须,为言百岁不祔姑。bù rú liáng gōng mó hǔ xū,wèi yán bǎi suì bù fù gū。
提师十万复谁可,兴邦一言还要渠。tí shī shí wàn fù shuí kě,xīng bāng yī yán hái yào qú。
人间万事本难料,老将未须轻腐儒。rén jiān wàn shì běn nán liào,lǎo jiāng wèi xū qīng fǔ rú。

题黄县丞墨牛

周紫芝

一牛饱卧春草绿,一牛下坡引黄犊。yī niú bǎo wò chūn cǎo lǜ,yī niú xià pō yǐn huáng dú。
长安可笑人海中,眼前见此三觳觫。zhǎng ān kě xiào rén hǎi zhōng,yǎn qián jiàn cǐ sān hú sù。
诗翁老去饥满腹,归把春犁岂非欲。shī wēng lǎo qù jī mǎn fù,guī bǎ chūn lí qǐ fēi yù。
人生所愿能几何,百亩良田一牛足。rén shēng suǒ yuàn néng jǐ hé,bǎi mǔ liáng tián yī niú zú。

鹿苑假寐

周紫芝

挂席月未落,辍棹日将午。guà xí yuè wèi luò,chuò zhào rì jiāng wǔ。
亟寻墟里烟,尽阅菱芡浦。jí xún xū lǐ yān,jǐn yuè líng qiàn pǔ。
烈日方在舟,腾云未成雨。liè rì fāng zài zhōu,téng yún wèi chéng yǔ。
濒河得风岩,佛饭过斋鼓。bīn hé dé fēng yán,fú fàn guò zhāi gǔ。
龛灯明广殿,妙炷绕残缕。kān dēng míng guǎng diàn,miào zhù rào cán lǚ。
窈窕几僧窗,款欠无一语。yǎo tiǎo jǐ sēng chuāng,kuǎn qiàn wú yī yǔ。
我来兀昼梦,得句喑不吐。wǒ lái wù zhòu mèng,dé jù yīn bù tǔ。
攲巾倒乌纱,堕扇横白羽。qī jīn dào wū shā,duò shàn héng bái yǔ。
凉襟亦已披,归杖当复拄。liáng jīn yì yǐ pī,guī zhàng dāng fù zhǔ。
为君趣扁舟,夜雨轧鸣橹。wèi jūn qù biǎn zhōu,yè yǔ yà míng lǔ。

十日不至湖上

周紫芝

我始跨匹马,蹭蹬来东吴。wǒ shǐ kuà pǐ mǎ,cèng dēng lái dōng wú。
东吴亦何有,政复为西湖。dōng wú yì hé yǒu,zhèng fù wèi xī hú。
西湖如静女,婉然真彼姝。xī hú rú jìng nǚ,wǎn rán zhēn bǐ shū。
湘娥结烟鬟,水镜涵空虚。xiāng é jié yān huán,shuǐ jìng hán kōng xū。
晴光固不恶,雨态亦自殊。qíng guāng gù bù è,yǔ tài yì zì shū。
窈窕一僧窗,烟云媚朝晡。yǎo tiǎo yī sēng chuāng,yān yún mèi cháo bū。
上下数白鸟,飞翻与人娱。shàng xià shù bái niǎo,fēi fān yǔ rén yú。
只今雨鸣叶,便作破跳珠。zhǐ jīn yǔ míng yè,biàn zuò pò tiào zhū。
寒窗挂薜萝,身疑在菰蒲。hán chuāng guà bì luó,shēn yí zài gū pú。
咫尺不得往,况乃千里馀。zhǐ chǐ bù dé wǎng,kuàng nǎi qiān lǐ yú。
始来梅欲花,旋复春去徂。shǐ lái méi yù huā,xuán fù chūn qù cú。
幸兹得少留,驻我西征车。xìng zī dé shǎo liú,zhù wǒ xī zhēng chē。
尚可具小舟,红妆醉芙蕖。shàng kě jù xiǎo zhōu,hóng zhuāng zuì fú qú。

送别王元韵徙居武康

周紫芝

扁舟忆东来,梅冷殊未芳。biǎn zhōu yì dōng lái,méi lěng shū wèi fāng。
故人念客寒,满意倾酒浆。gù rén niàn kè hán,mǎn yì qīng jiǔ jiāng。
坐中东床君,笑语芝兰香。zuò zhōng dōng chuáng jūn,xiào yǔ zhī lán xiāng。
相从忽三月,共饮湖水光。xiāng cóng hū sān yuè,gòng yǐn hú shuǐ guāng。
花事乃如此,碧草日夜长。huā shì nǎi rú cǐ,bì cǎo rì yè zhǎng。
子归我当留,语离意难忘。zi guī wǒ dāng liú,yǔ lí yì nán wàng。
似闻小山居,一苇仅可航。shì wén xiǎo shān jū,yī wěi jǐn kě háng。
会寻霅川盟,着屐登上方。huì xún zhà chuān méng,zhe jī dēng shàng fāng。

武林逢邵文伯

周紫芝

念昔与君游,相过江水傍。niàn xī yǔ jūn yóu,xiāng guò jiāng shuǐ bàng。
翩翩俱少年,满镜青丝长。piān piān jù shǎo nián,mǎn jìng qīng sī zhǎng。
别来二十载,四海一战场。bié lái èr shí zài,sì hǎi yī zhàn chǎng。
物色到朋旧,十客八九亡。wù sè dào péng jiù,shí kè bā jiǔ wáng。
今年好时节,匹马不犯疆。jīn nián hǎo shí jié,pǐ mǎ bù fàn jiāng。
将军锁金甲,万玉朝明堂。jiāng jūn suǒ jīn jiǎ,wàn yù cháo míng táng。
长安人海中,衮衮逢此郎。zhǎng ān rén hǎi zhōng,gǔn gǔn féng cǐ láng。
惊视久乃识,两帽俱垂霜。jīng shì jiǔ nǎi shí,liǎng mào jù chuí shuāng。
抚事念晼晚,含凄各酸伤。fǔ shì niàn wǎn wǎn,hán qī gè suān shāng。
便当呼醽醁,暖热浇中肠。biàn dāng hū líng lù,nuǎn rè jiāo zhōng cháng。
我笑谓君言,语离且勿忙。wǒ xiào wèi jūn yán,yǔ lí qiě wù máng。
人生如水凫,相值不可常。rén shēng rú shuǐ fú,xiāng zhí bù kě cháng。
况此秋物佳,草木交青黄。kuàng cǐ qiū wù jiā,cǎo mù jiāo qīng huáng。
与君着只屐,尚可相扶将。yǔ jūn zhe zhǐ jī,shàng kě xiāng fú jiāng。
愿言迟明发,历井升南冈。yuàn yán chí míng fā,lì jǐng shēng nán gāng。

次韵文伯与余游孤山

周紫芝

客尘费爬搔,佳士要推挽。kè chén fèi pá sāo,jiā shì yào tuī wǎn。
谁与同薄游,君来慰愁眼。shuí yǔ tóng báo yóu,jūn lái wèi chóu yǎn。
并湖得名山,水色淡平远。bìng hú dé míng shān,shuǐ sè dàn píng yuǎn。
清泉手可掬,汲绠不畏短。qīng quán shǒu kě jū,jí gěng bù wèi duǎn。
何人谈醉翁,但取瀹茗碗。hé rén tán zuì wēng,dàn qǔ yuè míng wǎn。
古干不受寒,霜露阅岁晚。gǔ gàn bù shòu hán,shuāng lù yuè suì wǎn。
向来后庭花,想像空婉娈。xiàng lái hòu tíng huā,xiǎng xiàng kōng wǎn luán。
堂堂两使君,摹昼暗丹粉。táng táng liǎng shǐ jūn,mó zhòu àn dān fěn。
名节冠今古,风流未渠泯。míng jié guān jīn gǔ,fēng liú wèi qú mǐn。
处士一癯儒,万像共偃蹇。chù shì yī qú rú,wàn xiàng gòng yǎn jiǎn。
珠玉俨在前,未肯作寒窘。zhū yù yǎn zài qián,wèi kěn zuò hán jiǒng。
胜游那可既,客意殊未满。shèng yóu nà kě jì,kè yì shū wèi mǎn。
更当穷两高,岂复悔重趼。gèng dāng qióng liǎng gāo,qǐ fù huǐ zhòng jiǎn。
果腹尚可期,尝鼎安一脔。guǒ fù shàng kě qī,cháng dǐng ān yī luán。

秋夜闻雨

周紫芝

堂空自生秋,凉簟已无暑。táng kōng zì shēng qiū,liáng diàn yǐ wú shǔ。
齿虫含微酸,唧唧相对语。chǐ chóng hán wēi suān,jī jī xiāng duì yǔ。
天公知客意,夜寂谁与处。tiān gōng zhī kè yì,yè jì shuí yǔ chù。
慎勿遣西风,吹断芭蕉雨。shèn wù qiǎn xī fēng,chuī duàn bā jiāo yǔ。

种罂粟

周紫芝

墙根有地一弓许,人言可种数十竹。qiáng gēn yǒu dì yī gōng xǔ,rén yán kě zhǒng shù shí zhú。
翁来只作三年留,仅比浮屠桑下宿。wēng lái zhǐ zuò sān nián liú,jǐn bǐ fú tú sāng xià sù。
竹成须待五六年,我已归乡卜新筑。zhú chéng xū dài wǔ liù nián,wǒ yǐ guī xiāng bo xīn zhù。
园夫笑谓主人言,不如锄苗种罂粟。yuán fū xiào wèi zhǔ rén yán,bù rú chú miáo zhǒng yīng sù。
二月春风上翠茎,三月轻红照深绿。èr yuè chūn fēng shàng cuì jīng,sān yuè qīng hóng zhào shēn lǜ。
嫣花落尽罂不空,碎粒圆时粟初熟。yān huā luò jǐn yīng bù kōng,suì lì yuán shí sù chū shú。
乳膏自入崖蜜甜,满贮醍醐饮僧粥。rǔ gāo zì rù yá mì tián,mǎn zhù tí hú yǐn sēng zhōu。
与其种竹供后人,孰若栽花资老腹。yǔ qí zhǒng zhú gōng hòu rén,shú ruò zāi huā zī lǎo fù。
人间作计真眼前,万事皆尔真可怜。rén jiān zuò jì zhēn yǎn qián,wàn shì jiē ěr zhēn kě lián。
十年种木尚不肯,百年种德知何缘。shí nián zhǒng mù shàng bù kěn,bǎi nián zhǒng dé zhī hé yuán。
倚锄自顾颇羞涩,病眼对花空惘然。yǐ chú zì gù pǒ xiū sè,bìng yǎn duì huā kōng wǎng rán。