古诗词

梦礼僧伽大士

周紫芝

我观诸佛子,皆以妄自冥。wǒ guān zhū fú zi,jiē yǐ wàng zì míng。
不知有无想,一切俱是妄。bù zhī yǒu wú xiǎng,yī qiè jù shì wàng。
认有以为实,夫岂识无有。rèn yǒu yǐ wèi shí,fū qǐ shí wú yǒu。
如人具诸欲,耳目与鼻舌。rú rén jù zhū yù,ěr mù yǔ bí shé。
百体俱动作,动作皆有相。bǎi tǐ jù dòng zuò,dòng zuò jiē yǒu xiāng。
耳欲以听声,有耳言可闻。ěr yù yǐ tīng shēng,yǒu ěr yán kě wén。
弦匏与笙箫,皆具诸宫羽。xián páo yǔ shēng xiāo,jiē jù zhū gōng yǔ。
虽然始一奏,有耳悉皆闻。suī rán shǐ yī zòu,yǒu ěr xī jiē wén。
众生于是时,知声不知耳。zhòng shēng yú shì shí,zhī shēng bù zhī ěr。
众音始一阕,寂静无有声。zhòng yīn shǐ yī què,jì jìng wú yǒu shēng。
倾耳而听之,无一可闻者。qīng ěr ér tīng zhī,wú yī kě wén zhě。
众生于是时,知耳不知声。zhòng shēng yú shì shí,zhī ěr bù zhī shēng。
至于目视色,亦复如耳根。zhì yú mù shì sè,yì fù rú ěr gēn。
知色为有形,乃以色为有。zhī sè wèi yǒu xíng,nǎi yǐ sè wèi yǒu。
宁知本无色,何况于目睫。níng zhī běn wú sè,hé kuàng yú mù jié。
乃至鼻闻臭,口舌所啖食。nǎi zhì bí wén chòu,kǒu shé suǒ dàn shí。
百体诸毛发,意有所为者。bǎi tǐ zhū máo fā,yì yǒu suǒ wèi zhě。
行步与坐卧,喘息及呼吸。xíng bù yǔ zuò wò,chuǎn xī jí hū xī。
方其有为时,无一不为有。fāng qí yǒu wèi shí,wú yī bù wèi yǒu。
诸为悉皆空,了无有一存。zhū wèi xī jiē kōng,le wú yǒu yī cún。
心惟昨所为,恍惚如梦事。xīn wéi zuó suǒ wèi,huǎng hū rú mèng shì。
我昔礼菩萨,是为真见者。wǒ xī lǐ pú sà,shì wèi zhēn jiàn zhě。
譬如闻众声,认声为有响。pì rú wén zhòng shēng,rèn shēng wèi yǒu xiǎng。
比其不及礼,菩萨那得见。bǐ qí bù jí lǐ,pú sà nà dé jiàn。
譬如众声灭,初不闻馀音。pì rú zhòng shēng miè,chū bù wén yú yīn。
始缘以妄情,乃复有见否。shǐ yuán yǐ wàng qíng,nǎi fù yǒu jiàn fǒu。
亦如今所梦,见否理不殊。yì rú jīn suǒ mèng,jiàn fǒu lǐ bù shū。
大士笑不言,吾亦无所说。dà shì xiào bù yán,wú yì wú suǒ shuō。
有如舍利佛,默默对天女。yǒu rú shě lì fú,mò mò duì tiān nǚ。
稽首作偈言,犹以言为痛。jī shǒu zuò jì yán,yóu yǐ yán wèi tòng。
云何两无言,而入不二门。yún hé liǎng wú yán,ér rù bù èr mén。
我与诸佛子,究竟得成道。wǒ yǔ zhū fú zi,jiū jìng dé chéng dào。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

甲子立春口号四首

周紫芝

力争和议众初疑,事在君王子母知。lì zhēng hé yì zhòng chū yí,shì zài jūn wáng zi mǔ zhī。
旧日塞垣啼鸟处,如今长乐晓钟时。jiù rì sāi yuán tí niǎo chù,rú jīn zhǎng lè xiǎo zhōng shí。

甲子立春口号四首

周紫芝

晴日初生禁籞春,苑花宫树一番新。qíng rì chū shēng jìn yù chūn,yuàn huā gōng shù yī fān xīn。
君王勤俭无行乐,只作银钩赐近臣。jūn wáng qín jiǎn wú xíng lè,zhǐ zuò yín gōu cì jìn chén。

湖居无事日课小诗

周紫芝

春湖潮满入青天,浪拍东风打钓船。chūn hú cháo mǎn rù qīng tiān,làng pāi dōng fēng dǎ diào chuán。
人在空蒙飞絮里,鸟啼红白乱花前。rén zài kōng méng fēi xù lǐ,niǎo tí hóng bái luàn huā qián。

湖居无事日课小诗

周紫芝

天上阴晴不可猜,两番云黑又云开。tiān shàng yīn qíng bù kě cāi,liǎng fān yún hēi yòu yún kāi。
鹭从落日山边去,鱼趁晚湖潮里来。lù cóng luò rì shān biān qù,yú chèn wǎn hú cháo lǐ lái。

湖居无事日课小诗

周紫芝

茶了诗窗饭后杯,儿书未熟急须催。chá le shī chuāng fàn hòu bēi,ér shū wèi shú jí xū cuī。
鸟于花外唤客出,山自眼前将句来。niǎo yú huā wài huàn kè chū,shān zì yǎn qián jiāng jù lái。

湖居无事日课小诗

周紫芝

老向华胥占一窗,无心更梦小云郎。lǎo xiàng huá xū zhàn yī chuāng,wú xīn gèng mèng xiǎo yún láng。
城居可似湖居好,诗味颇随茶味长。chéng jū kě shì hú jū hǎo,shī wèi pǒ suí chá wèi zhǎng。

湖居无事日课小诗

周紫芝

花枝满树雨添肥,晴色十分春又归。huā zhī mǎn shù yǔ tiān féi,qíng sè shí fēn chūn yòu guī。
一生万事无不尔,行年六十尽成非。yī shēng wàn shì wú bù ěr,xíng nián liù shí jǐn chéng fēi。

湖居无事日课小诗

周紫芝

多情白鸟去还来,无事风扉闭复开。duō qíng bái niǎo qù hái lái,wú shì fēng fēi bì fù kāi。
山下一帆冲雨过,水边双燕得泥回。shān xià yī fān chōng yǔ guò,shuǐ biān shuāng yàn dé ní huí。

湖居无事日课小诗

周紫芝

海内名流诗有宗,时传佳句落闲中。hǎi nèi míng liú shī yǒu zōng,shí chuán jiā jù luò xián zhōng。
不道建安六七子,可是近时三数公。bù dào jiàn ān liù qī zi,kě shì jìn shí sān shù gōng。

读楚词三首

周紫芝

借令无策拒强秦,何至甘心受虎吞。jiè lìng wú cè jù qiáng qín,hé zhì gān xīn shòu hǔ tūn。
楚国已墟三十载,区区犹念尔东门。chǔ guó yǐ xū sān shí zài,qū qū yóu niàn ěr dōng mén。

读楚词三首

周紫芝

方从黄棘望回骖,可笑襄王又信谗。fāng cóng huáng jí wàng huí cān,kě xiào xiāng wáng yòu xìn chán。
已分世间无鲍叔,便须水底觅彭咸。yǐ fēn shì jiān wú bào shū,biàn xū shuǐ dǐ mì péng xián。

读楚词三首

周紫芝

人生长策是同流,却遣何人为国忧。rén shēng zhǎng cè shì tóng liú,què qiǎn hé rén wèi guó yōu。
鼎镬轩裳俱一死,屈原何得畏阳侯。dǐng huò xuān shang jù yī sǐ,qū yuán hé dé wèi yáng hóu。

春寒

周紫芝

杨柳毵毵一水间,梅花憔悴雨??。yáng liǔ sān sān yī shuǐ jiān,méi huā qiáo cuì yǔ mán suān。
春愁已自难禁酒,病骨何由更耐寒。chūn chóu yǐ zì nán jìn jiǔ,bìng gǔ hé yóu gèng nài hán。

种兰

周紫芝

桃杏花中偶并栏,依然风味是幽兰。táo xìng huā zhōng ǒu bìng lán,yī rán fēng wèi shì yōu lán。
莫因移种长安市,不作春山一样看。mò yīn yí zhǒng zhǎng ān shì,bù zuò chūn shān yī yàng kàn。

种萱

周紫芝

万事全归两鬓霜,新愁尽属少年场。wàn shì quán guī liǎng bìn shuāng,xīn chóu jǐn shǔ shǎo nián chǎng。
如今乞得忘忧草,已自无忧可得忘。rú jīn qǐ dé wàng yōu cǎo,yǐ zì wú yōu kě dé wàng。