古诗词

梦礼僧伽大士

周紫芝

我观诸佛子,皆以妄自冥。wǒ guān zhū fú zi,jiē yǐ wàng zì míng。
不知有无想,一切俱是妄。bù zhī yǒu wú xiǎng,yī qiè jù shì wàng。
认有以为实,夫岂识无有。rèn yǒu yǐ wèi shí,fū qǐ shí wú yǒu。
如人具诸欲,耳目与鼻舌。rú rén jù zhū yù,ěr mù yǔ bí shé。
百体俱动作,动作皆有相。bǎi tǐ jù dòng zuò,dòng zuò jiē yǒu xiāng。
耳欲以听声,有耳言可闻。ěr yù yǐ tīng shēng,yǒu ěr yán kě wén。
弦匏与笙箫,皆具诸宫羽。xián páo yǔ shēng xiāo,jiē jù zhū gōng yǔ。
虽然始一奏,有耳悉皆闻。suī rán shǐ yī zòu,yǒu ěr xī jiē wén。
众生于是时,知声不知耳。zhòng shēng yú shì shí,zhī shēng bù zhī ěr。
众音始一阕,寂静无有声。zhòng yīn shǐ yī què,jì jìng wú yǒu shēng。
倾耳而听之,无一可闻者。qīng ěr ér tīng zhī,wú yī kě wén zhě。
众生于是时,知耳不知声。zhòng shēng yú shì shí,zhī ěr bù zhī shēng。
至于目视色,亦复如耳根。zhì yú mù shì sè,yì fù rú ěr gēn。
知色为有形,乃以色为有。zhī sè wèi yǒu xíng,nǎi yǐ sè wèi yǒu。
宁知本无色,何况于目睫。níng zhī běn wú sè,hé kuàng yú mù jié。
乃至鼻闻臭,口舌所啖食。nǎi zhì bí wén chòu,kǒu shé suǒ dàn shí。
百体诸毛发,意有所为者。bǎi tǐ zhū máo fā,yì yǒu suǒ wèi zhě。
行步与坐卧,喘息及呼吸。xíng bù yǔ zuò wò,chuǎn xī jí hū xī。
方其有为时,无一不为有。fāng qí yǒu wèi shí,wú yī bù wèi yǒu。
诸为悉皆空,了无有一存。zhū wèi xī jiē kōng,le wú yǒu yī cún。
心惟昨所为,恍惚如梦事。xīn wéi zuó suǒ wèi,huǎng hū rú mèng shì。
我昔礼菩萨,是为真见者。wǒ xī lǐ pú sà,shì wèi zhēn jiàn zhě。
譬如闻众声,认声为有响。pì rú wén zhòng shēng,rèn shēng wèi yǒu xiǎng。
比其不及礼,菩萨那得见。bǐ qí bù jí lǐ,pú sà nà dé jiàn。
譬如众声灭,初不闻馀音。pì rú zhòng shēng miè,chū bù wén yú yīn。
始缘以妄情,乃复有见否。shǐ yuán yǐ wàng qíng,nǎi fù yǒu jiàn fǒu。
亦如今所梦,见否理不殊。yì rú jīn suǒ mèng,jiàn fǒu lǐ bù shū。
大士笑不言,吾亦无所说。dà shì xiào bù yán,wú yì wú suǒ shuō。
有如舍利佛,默默对天女。yǒu rú shě lì fú,mò mò duì tiān nǚ。
稽首作偈言,犹以言为痛。jī shǒu zuò jì yán,yóu yǐ yán wèi tòng。
云何两无言,而入不二门。yún hé liǎng wú yán,ér rù bù èr mén。
我与诸佛子,究竟得成道。wǒ yǔ zhū fú zi,jiū jìng dé chéng dào。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

时宰生日诗三十绝

周紫芝

帝城春近俗熙熙,师宰功高不事知。dì chéng chūn jìn sú xī xī,shī zǎi gōng gāo bù shì zhī。
天上中人传诏日,御前蕃使贺年时。tiān shàng zhōng rén chuán zhào rì,yù qián fān shǐ hè nián shí。

岁抄四绝

周紫芝

湖上青山一水边,暮云楼阁九重天。hú shàng qīng shān yī shuǐ biān,mù yún lóu gé jiǔ zhòng tiān。
春幡影里迎新岁,爆竹声中送旧年。chūn fān yǐng lǐ yíng xīn suì,bào zhú shēng zhōng sòng jiù nián。

岁抄四绝

周紫芝

天寒细雨还成雪,日暖晴云却护霜。tiān hán xì yǔ hái chéng xuě,rì nuǎn qíng yún què hù shuāng。
可惜梅花残腊月,十分天色似江乡。kě xī méi huā cán là yuè,shí fēn tiān sè shì jiāng xiāng。

岁抄四绝

周紫芝

此生无事不随缘,世路何心更着鞭。cǐ shēng wú shì bù suí yuán,shì lù hé xīn gèng zhe biān。
年尽未归真偶尔,春来若健亦欣然。nián jǐn wèi guī zhēn ǒu ěr,chūn lái ruò jiàn yì xīn rán。

岁抄四绝

周紫芝

端门行欲贺新元,窃食无功只厚颜。duān mén xíng yù hè xīn yuán,qiè shí wú gōng zhǐ hòu yán。
可笑腐儒黄卷客,亦随朝士紫宸班。kě xiào fǔ rú huáng juǎn kè,yì suí cháo shì zǐ chén bān。

戊辰除夜四绝

周紫芝

千里家山一望间,白头夫妇且樽前。qiān lǐ jiā shān yī wàng jiān,bái tóu fū fù qiě zūn qián。
诗中游戏无三昧,客里光阴又一年。shī zhōng yóu xì wú sān mèi,kè lǐ guāng yīn yòu yī nián。

戊辰除夜四绝

周紫芝

七年长梦采江蓠,此夜樽前倒接篱。qī nián zhǎng mèng cǎi jiāng lí,cǐ yè zūn qián dào jiē lí。
莫问年来何岁月,诸孙言语似吴儿。mò wèn nián lái hé suì yuè,zhū sūn yán yǔ shì wú ér。

戊辰除夜四绝

周紫芝

无功饱食愧侏儒,赢得霜添白颔须。wú gōng bǎo shí kuì zhū rú,yíng dé shuāng tiān bái hàn xū。
已是再逢新太岁,何须羞饮后屠苏。yǐ shì zài féng xīn tài suì,hé xū xiū yǐn hòu tú sū。

戊辰除夜四绝

周紫芝

新春皓薄晓钟声,残烛晶荧守岁檠。xīn chūn hào báo xiǎo zhōng shēng,cán zhú jīng yíng shǒu suì qíng。
年向白驹光里度,诗随蓝尾酒中成。nián xiàng bái jū guāng lǐ dù,shī suí lán wěi jiǔ zhōng chéng。

立春前五日史馆对雪二绝

周紫芝

九天飞下玉花繁,喜入长安十二门。jiǔ tiān fēi xià yù huā fán,xǐ rù zhǎng ān shí èr mén。
独醉且须温腊酒,迎新又欲带青幡。dú zuì qiě xū wēn là jiǔ,yíng xīn yòu yù dài qīng fān。

立春前五日史馆对雪二绝

周紫芝

昔年踪迹寄江头,雪屋梅村自一邱。xī nián zōng jì jì jiāng tóu,xuě wū méi cūn zì yī qiū。
醉里却疑身是梦,烂银楼阁看瀛洲。zuì lǐ què yí shēn shì mèng,làn yín lóu gé kàn yíng zhōu。

韩信

周紫芝

韩信功高世共知,区区安用假王为。hán xìn gōng gāo shì gòng zhī,qū qū ān yòng jiǎ wáng wèi。
固应渫血长安日,已在荥阳蹑足时。gù yīng xiè xuè zhǎng ān rì,yǐ zài xíng yáng niè zú shí。

范增

周紫芝

西楚兴王亦有人,半扶炎祚作谋臣。xī chǔ xīng wáng yì yǒu rén,bàn fú yán zuò zuò móu chén。
老生不解归明主,事去方知是失身。lǎo shēng bù jiě guī míng zhǔ,shì qù fāng zhī shì shī shēn。

闻西湖梅尽桃花已有开者

周紫芝

不到西湖忽换年,今朝欲挂杖头钱。bù dào xī hú hū huàn nián,jīn cháo yù guà zhàng tóu qián。
催成柳色多如许,落尽梅花最可怜。cuī chéng liǔ sè duō rú xǔ,luò jǐn méi huā zuì kě lián。

闻西湖梅尽桃花已有开者

周紫芝

日日湖边踏浅沙,西湖久住已成家。rì rì hú biān tà qiǎn shā,xī hú jiǔ zhù yǐ chéng jiā。
刘郎去后空肠断,忆著玄都观里花。liú láng qù hòu kōng cháng duàn,yì zhù xuán dōu guān lǐ huā。