古诗词

宗演师金书妙法莲经

周紫芝

稽首无上尊,为世大慈父。jī shǒu wú shàng zūn,wèi shì dà cí fù。
为悯一切众,流浪诸苦海。wèi mǐn yī qiè zhòng,liú làng zhū kǔ hǎi。
滋无碍辨才,广为众生说。zī wú ài biàn cái,guǎng wèi zhòng shēng shuō。
譬如大火宅,随念得清凉。pì rú dà huǒ zhái,suí niàn dé qīng liáng。
又令诸穷子,获此大宝珠。yòu lìng zhū qióng zi,huò cǐ dà bǎo zhū。
是真秘密藏,故名妙法华。shì zhēn mì mì cáng,gù míng miào fǎ huá。
非思量分别,而以得解悟。fēi sī liàng fēn bié,ér yǐ dé jiě wù。
虽诸大菩萨,有所不能知。suī zhū dà pú sà,yǒu suǒ bù néng zhī。
况于声闻众,岂复闻妙义。kuàng yú shēng wén zhòng,qǐ fù wén miào yì。
如来广开示,一一令悟入。rú lái guǎng kāi shì,yī yī lìng wù rù。
众生悉皆晓,而况于声闻。zhòng shēng xī jiē xiǎo,ér kuàng yú shēng wén。
我佛出现世,了此一大缘。wǒ fú chū xiàn shì,le cǐ yī dà yuán。
当如佛所说,是最为第一。dāng rú fú suǒ shuō,shì zuì wèi dì yī。
今此大比邱,舍所甚爱者。jīn cǐ dà bǐ qiū,shě suǒ shén ài zhě。
百炼真黄金,销铄为书写。bǎi liàn zhēn huáng jīn,xiāo shuò wèi shū xiě。
具诸大宝贝,更以为庄严。jù zhū dà bǎo bèi,gèng yǐ wèi zhuāng yán。
偷儿甚魁侩,如飞天药叉。tōu ér shén kuí kuài,rú fēi tiān yào chā。
诸所经过处,悉为尸陁林。zhū suǒ jīng guò chù,xī wèi shī tuó lín。
大火所藏灭,毫发无遗馀。dà huǒ suǒ cáng miè,háo fā wú yí yú。
龙天诸善神,悉力来加护。lóng tiān zhū shàn shén,xī lì lái jiā hù。
究竟不得坏,我今同赞叹。jiū jìng bù dé huài,wǒ jīn tóng zàn tàn。
普告诸佛子,凡所见闻者。pǔ gào zhū fú zi,fán suǒ jiàn wén zhě。
信心自坚固,各各普授持。xìn xīn zì jiān gù,gè gè pǔ shòu chí。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

送张颠东归

周紫芝

张颠佳处是清高,不但诗狂酒亦豪。zhāng diān jiā chù shì qīng gāo,bù dàn shī kuáng jiǔ yì háo。
自说平生耽翰墨,未尝名讳落官曹。zì shuō píng shēng dān hàn mò,wèi cháng míng huì luò guān cáo。
书工耻作云间榜,画好能添颊上毛。shū gōng chǐ zuò yún jiān bǎng,huà hǎo néng tiān jiá shàng máo。
早信人间苦荆棘,不嫌门外长蓬蒿。zǎo xìn rén jiān kǔ jīng jí,bù xián mén wài zhǎng péng hāo。

仆去岁作湖居十二诗向开叔有诗次韵乃为谢

周紫芝

三年湖雨一茅茨,坐遣幽人识面迟。sān nián hú yǔ yī máo cí,zuò qiǎn yōu rén shí miàn chí。
遗恨忽从愁里尽,交情先向句中知。yí hèn hū cóng chóu lǐ jǐn,jiāo qíng xiān xiàng jù zhōng zhī。
重寻故里空劳梦,亟买归舟会有期。zhòng xún gù lǐ kōng láo mèng,jí mǎi guī zhōu huì yǒu qī。
何日剧谈听亹亹,满倾春酒细论诗。hé rì jù tán tīng wěi wěi,mǎn qīng chūn jiǔ xì lùn shī。

寄家龙溪寺小阁初成

周紫芝

三年波浸白湖门,佛屋新分水北村。sān nián bō jìn bái hú mén,fú wū xīn fēn shuǐ běi cūn。
窗可近书真窈窕,室才容榻颇深温。chuāng kě jìn shū zhēn yǎo tiǎo,shì cái róng tà pǒ shēn wēn。
妻孥共社同香火,鱼鼓催人作晓昏。qī nú gòng shè tóng xiāng huǒ,yú gǔ cuī rén zuò xiǎo hūn。
雪颔已疏怜我老,云踪无定与谁论。xuě hàn yǐ shū lián wǒ lǎo,yún zōng wú dìng yǔ shuí lùn。

次韵雷飞卿送其女兄南归

周紫芝

兰皋飞佩一凄然,别酒深倾玉满船。lán gāo fēi pèi yī qī rán,bié jiǔ shēn qīng yù mǎn chuán。
谁唤孤帆落天际,尽驱秋色到愁边。shuí huàn gū fān luò tiān jì,jǐn qū qiū sè dào chóu biān。
燎须心在人能说,拟絮才高墨未干。liáo xū xīn zài rén néng shuō,nǐ xù cái gāo mò wèi gàn。
莫向南湖频着眼,断鸿疏影在云烟。mò xiàng nán hú pín zhe yǎn,duàn hóng shū yǐng zài yún yān。

次韵陈季陵阅猥稿见寄

周紫芝

相思一日九回肠,多谢来书细作行。xiāng sī yī rì jiǔ huí cháng,duō xiè lái shū xì zuò xíng。
镜里有霜怜我老,鼎中无脔付君尝。jìng lǐ yǒu shuāng lián wǒ lǎo,dǐng zhōng wú luán fù jūn cháng。
衰颜本自羞连璧,佳句仍惊得夜光。shuāi yán běn zì xiū lián bì,jiā jù réng jīng dé yè guāng。
五凤楼高无此手,曹刘真是及肩墙。wǔ fèng lóu gāo wú cǐ shǒu,cáo liú zhēn shì jí jiān qiáng。

次韵文殊老人题宝顶寺

周紫芝

门连弱水不可渡,山似妙高知几寻。mén lián ruò shuǐ bù kě dù,shān shì miào gāo zhī jǐ xún。
得雨僧分香积饭,行檀人施袅蹄金。dé yǔ sēng fēn xiāng jī fàn,xíng tán rén shī niǎo tí jīn。
重新佛屋龙天喜,已退魔军岁月深。zhòng xīn fú wū lóng tiān xǐ,yǐ tuì mó jūn suì yuè shēn。
老去愿随君共隐,谁能拥膝更长吟。lǎo qù yuàn suí jūn gòng yǐn,shuí néng yōng xī gèng zhǎng yín。

杨次公侍讲得古印于洪井其文云东海开国次翁之子德润以赠徐伯远伯远有诗次韵

周紫芝

王谢风流本自长,天教洪井发珍藏。wáng xiè fēng liú běn zì zhǎng,tiān jiào hóng jǐng fā zhēn cáng。
定知东海新金斗,可继文安旧印章。dìng zhī dōng hǎi xīn jīn dòu,kě jì wén ān jiù yìn zhāng。
龟去岂无江上恋,鹊来今得石中黄。guī qù qǐ wú jiāng shàng liàn,què lái jīn dé shí zhōng huáng。
传家已作他年兆,莫把功名付锦囊。chuán jiā yǐ zuò tā nián zhào,mò bǎ gōng míng fù jǐn náng。

次韵雷飞卿游山时余以病不往

周紫芝

一病能令百念阑,霜蓬零乱照衰颜。yī bìng néng lìng bǎi niàn lán,shuāng péng líng luàn zhào shuāi yán。
心知只可开三径,炙手何劳叩八关。xīn zhī zhǐ kě kāi sān jìng,zhì shǒu hé láo kòu bā guān。
老喜社中多臭味,梦思方外有跻攀。lǎo xǐ shè zhōng duō chòu wèi,mèng sī fāng wài yǒu jī pān。
劝君莫放寻山屐,嬴取浮生半日闲。quàn jūn mò fàng xún shān jī,yíng qǔ fú shēng bàn rì xián。

舟中次韵飞卿赠别长句

周紫芝

早岁从田叹不逢,老随乘雁听西东。zǎo suì cóng tián tàn bù féng,lǎo suí chéng yàn tīng xī dōng。
青山约在何时了,白发欢成一笑空。qīng shān yuē zài hé shí le,bái fā huān chéng yī xiào kōng。
昨夜清歌催别酒,只今寒月上孤蓬。zuó yè qīng gē cuī bié jiǔ,zhǐ jīn hán yuè shàng gū péng。
相逢莫怪长相忆,举世交游无此风。xiāng féng mò guài zhǎng xiāng yì,jǔ shì jiāo yóu wú cǐ fēng。

送方元相宰钱塘

周紫芝

云路飞腾合到君,不应犹现宰官身。yún lù fēi téng hé dào jūn,bù yīng yóu xiàn zǎi guān shēn。
未分东观消长日,聊为西湖作主人。wèi fēn dōng guān xiāo zhǎng rì,liáo wèi xī hú zuò zhǔ rén。
天近得声知亦易,民饥当念可须嗔。tiān jìn dé shēng zhī yì yì,mín jī dāng niàn kě xū chēn。
簿书丛里江山在,了事何妨得句频。bù shū cóng lǐ jiāng shān zài,le shì hé fáng dé jù pín。

三月二十二日春雨终日

周紫芝

此情谁与问天公,幽事全归白发翁。cǐ qíng shuí yǔ wèn tiān gōng,yōu shì quán guī bái fā wēng。
袖手寻诗红烛里,卷帘听雨绿阴中。xiù shǒu xún shī hóng zhú lǐ,juǎn lián tīng yǔ lǜ yīn zhōng。
杯盘眼见樱桃熟,时节心惊柳絮空。bēi pán yǎn jiàn yīng táo shú,shí jié xīn jīng liǔ xù kōng。
谁为羁栖到三月,还家犹及舞雩风。shuí wèi jī qī dào sān yuè,hái jiā yóu jí wǔ yú fēng。

奉酬德庄见和

周紫芝

横飞衮衮见诸公,着眼何由到此翁。héng fēi gǔn gǔn jiàn zhū gōng,zhe yǎn hé yóu dào cǐ wēng。
胡粤相忘千里外,金兰投分一言中。hú yuè xiāng wàng qiān lǐ wài,jīn lán tóu fēn yī yán zhōng。
诗缘渐熟情难洗,老色来煎念已空。shī yuán jiàn shú qíng nán xǐ,lǎo sè lái jiān niàn yǐ kōng。
销尽客愁知底事,爱君回雪与流风。xiāo jǐn kè chóu zhī dǐ shì,ài jūn huí xuě yǔ liú fēng。

追和向

周紫芝

幕北传烽飞夕埃,庙堂今日要真才。mù běi chuán fēng fēi xī āi,miào táng jīn rì yào zhēn cái。
肯将身向急流退,要问客从何处来。kěn jiāng shēn xiàng jí liú tuì,yào wèn kè cóng hé chù lái。
宝墨光翻银汉落,画船恩重锦帆开。bǎo mò guāng fān yín hàn luò,huà chuán ēn zhòng jǐn fān kāi。
胸中丘壑公元有,便恐鸱夷挽不回。xiōng zhōng qiū hè gōng yuán yǒu,biàn kǒng chī yí wǎn bù huí。

追和向苏州顷在吴门尝用韦应物作凝香阁旧有白公桧今不复存为补植之

周紫芝

韦白两公名欲埃,芗林一出未难才。wéi bái liǎng gōng míng yù āi,xiāng lín yī chū wèi nán cái。
树从居士池边种,香入苏州句里来。shù cóng jū shì chí biān zhǒng,xiāng rù sū zhōu jù lǐ lái。
陶令北窗应好在,何郎东阁为谁开。táo lìng běi chuāng yīng hǎo zài,hé láng dōng gé wèi shuí kāi。
二疏归后今重见,遥想都门张饮回。èr shū guī hòu jīn zhòng jiàn,yáo xiǎng dōu mén zhāng yǐn huí。

追和向苏州舟次京口闻召诸公简朝中知旧

周紫芝

圣主思清战骑埃,尽将尺一起群才。shèng zhǔ sī qīng zhàn qí āi,jǐn jiāng chǐ yī qǐ qún cái。
匈奴莫向云中入,尚父今从海上来。xiōng nú mò xiàng yún zhōng rù,shàng fù jīn cóng hǎi shàng lái。
绣祫不当毡毳用,玉关宁为犬羊开。xiù xiá bù dāng zhān cuì yòng,yù guān níng wèi quǎn yáng kāi。
公冠已挂知何事,犹有忠肠日九回。gōng guān yǐ guà zhī hé shì,yóu yǒu zhōng cháng rì jiǔ huí。