古诗词

金刚般若波罗密经

周紫芝

佛以甚深微妙法,广为一切众生说。fú yǐ shén shēn wēi miào fǎ,guǎng wèi yī qiè zhòng shēng shuō。
有能悉发菩提心,究竟得成无上道。yǒu néng xī fā pú tí xīn,jiū jìng dé chéng wú shàng dào。
彼有受持读诵者,其福不可更称量。bǐ yǒu shòu chí dú sòng zhě,qí fú bù kě gèng chēng liàng。
七宝满尔河沙数,以用布施得福德。qī bǎo mǎn ěr hé shā shù,yǐ yòng bù shī dé fú dé。
而比福德犹为多,况吾大慈大愿师,常悯众生堕恶道。ér bǐ fú dé yóu wèi duō,kuàng wú dà cí dà yuàn shī,cháng mǐn zhòng shēng duò è dào。
假此持经功德海,能免世间一切苦。jiǎ cǐ chí jīng gōng dé hǎi,néng miǎn shì jiān yī qiè kǔ。
有大长者号宰官,书写读诵不少懈。yǒu dà zhǎng zhě hào zǎi guān,shū xiě dú sòng bù shǎo xiè。
旃檀香及薝卜花,供养恭敬常作礼。zhān tán xiāng jí zhān bo huā,gōng yǎng gōng jìng cháng zuò lǐ。
忽遇黑风吹船舫,将随那刹诸鬼国。hū yù hēi fēng chuī chuán fǎng,jiāng suí nà shā zhū guǐ guó。
仓惶取是受持经,投诸江流没巨浪。cāng huáng qǔ shì shòu chí jīng,tóu zhū jiāng liú méi jù làng。
须臾风定夜色霁,达旦悉得大快乐。xū yú fēng dìng yè sè jì,dá dàn xī dé dà kuài lè。
平明篙师有妇妻,忽言汲水得巨轴。píng míng gāo shī yǒu fù qī,hū yán jí shuǐ dé jù zhóu。
金书贝叶与巾绣,无一毫毛有坏相。jīn shū bèi yè yǔ jīn xiù,wú yī háo máo yǒu huài xiāng。
有如金刚不坏身,经大水聚性不灭。yǒu rú jīn gāng bù huài shēn,jīng dà shuǐ jù xìng bù miè。
拾尘数劫有时尽,而是功德终无穷。shí chén shù jié yǒu shí jǐn,ér shì gōng dé zhōng wú qióng。
众生信心不坚固,未尝闻此殊胜事。zhòng shēng xìn xīn bù jiān gù,wèi cháng wén cǐ shū shèng shì。
用是稽首无上尊,愿我诸佛常加护。yòng shì jī shǒu wú shàng zūn,yuàn wǒ zhū fú cháng jiā hù。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

次韵元进书事

周紫芝

七尺看君玉作山,倦游莫赋鸟知还。qī chǐ kàn jūn yù zuò shān,juàn yóu mò fù niǎo zhī hái。
大椿本自八千岁,天马终縻十二闲。dà chūn běn zì bā qiān suì,tiān mǎ zhōng mí shí èr xián。
笑我生涯真草草,如公人物未班班。xiào wǒ shēng yá zhēn cǎo cǎo,rú gōng rén wù wèi bān bān。
他时一枕江南梦,犹记相从水石间。tā shí yī zhěn jiāng nán mèng,yóu jì xiāng cóng shuǐ shí jiān。

次韵元素见寄

周紫芝

吾曹心事寄微言,此意难从世俗论。wú cáo xīn shì jì wēi yán,cǐ yì nán cóng shì sú lùn。
妙句已先醒醉梦,尺书何止到寒温。miào jù yǐ xiān xǐng zuì mèng,chǐ shū hé zhǐ dào hán wēn。
因缘只睡心情懒,习气唯书眼力昏。yīn yuán zhǐ shuì xīn qíng lǎn,xí qì wéi shū yǎn lì hūn。
知有草庐能避地,满村烟雨一柴门。zhī yǒu cǎo lú néng bì dì,mǎn cūn yān yǔ yī chái mén。

吴思道示藏海小集

周紫芝

文物风流数建安,此生犹及见波澜。wén wù fēng liú shù jiàn ān,cǐ shēng yóu jí jiàn bō lán。
清诗更遣何人到,馀子悬知一笑看。qīng shī gèng qiǎn hé rén dào,yú zi xuán zhī yī xiào kàn。
犹恐向来无鲍谢,谩劳当日话吴韩。yóu kǒng xiàng lái wú bào xiè,mán láo dāng rì huà wú hán。
知君有意分膏馥,老眼空惊白雪寒。zhī jūn yǒu yì fēn gāo fù,lǎo yǎn kōng jīng bái xuě hán。

次韵费茂和风月亭新成

周紫芝

十室熙熙俗自恬,令君岂弟不多严。shí shì xī xī sú zì tián,lìng jūn qǐ dì bù duō yán。
簿书遣吏且堆案,风月撩人时到檐。bù shū qiǎn lì qiě duī àn,fēng yuè liāo rén shí dào yán。
剩种幽花无限好,满倾春酒十分甜。shèng zhǒng yōu huā wú xiàn hǎo,mǎn qīng chūn jiǔ shí fēn tián。
何劳结屋深防客,清节如君有底嫌。hé láo jié wū shēn fáng kè,qīng jié rú jūn yǒu dǐ xián。

乱后并得陶杜二集

周紫芝

少陵有句皆忧国,陶令无诗不说归。shǎo líng yǒu jù jiē yōu guó,táo lìng wú shī bù shuō guī。
常恨两翁埋槁壤,顿惊双璧堕穷扉。cháng hèn liǎng wēng mái gǎo rǎng,dùn jīng shuāng bì duò qióng fēi。
风催锦里花枝少,草长江南豆叶稀。fēng cuī jǐn lǐ huā zhī shǎo,cǎo zhǎng jiāng nán dòu yè xī。
自古高才多寂寞,遗编读尽泪频挥。zì gǔ gāo cái duō jì mò,yí biān dú jǐn lèi pín huī。

次韵魏宗明携酒小集

周紫芝

山翁烂醉习家池,碎剪黄花点玉卮。shān wēng làn zuì xí jiā chí,suì jiǎn huáng huā diǎn yù zhī。
亹亹听君真有味,皇皇怜我欲何之。wěi wěi tīng jūn zhēn yǒu wèi,huáng huáng lián wǒ yù hé zhī。
难陪痛饮心先醉,强作朱颜老易衰。nán péi tòng yǐn xīn xiān zuì,qiáng zuò zhū yán lǎo yì shuāi。
明日囊中有新句,尚堪醉墨写淋漓。míng rì náng zhōng yǒu xīn jù,shàng kān zuì mò xiě lín lí。

玉友初成戏作二首

周紫芝

小瓮鹅黄拨不开,晚风吹蚁转荷杯。xiǎo wèng é huáng bō bù kāi,wǎn fēng chuī yǐ zhuǎn hé bēi。
灯前细酌情何限,病后朱颜老却回。dēng qián xì zhuó qíng hé xiàn,bìng hòu zhū yán lǎo què huí。
我亦平生笑馀耳,人今何处有陈雷。wǒ yì píng shēng xiào yú ěr,rén jīn hé chù yǒu chén léi。
方从欢伯作幽事,莫唤酪奴相继来。fāng cóng huān bó zuò yōu shì,mò huàn lào nú xiāng jì lái。

玉友初成戏作二首

周紫芝

旧交谁复可相忘,晚向林中得此郎。jiù jiāo shuí fù kě xiāng wàng,wǎn xiàng lín zhōng dé cǐ láng。
政恐大儿妨笑语,频呼小友共回翔。zhèng kǒng dà ér fáng xiào yǔ,pín hū xiǎo yǒu gòng huí xiáng。
坐来乌有聊为客,醉后无何即是乡。zuò lái wū yǒu liáo wèi kè,zuì hòu wú hé jí shì xiāng。
多谢故人分玉粒,夜灯和雨捣新香。duō xiè gù rén fēn yù lì,yè dēng hé yǔ dǎo xīn xiāng。

捡故书得旧写真戏书

周紫芝

杨柳春风濯濯枝,深惭张绪少年时。yáng liǔ chūn fēng zhuó zhuó zhī,shēn cán zhāng xù shǎo nián shí。
期期尚有胸中意,种种真成鬓上悲。qī qī shàng yǒu xiōng zhōng yì,zhǒng zhǒng zhēn chéng bìn shàng bēi。
暮四朝三心巳了,年头月尾老俱遗。mù sì cháo sān xīn sì le,nián tóu yuè wěi lǎo jù yí。
此中空洞今何有,曲尽周郎更不知。cǐ zhōng kōng dòng jīn hé yǒu,qū jǐn zhōu láng gèng bù zhī。

雨作留水西溪涨不可复归

周紫芝

东溪打桨过西溪,南岭云飞北岭时。dōng xī dǎ jiǎng guò xī xī,nán lǐng yún fēi běi lǐng shí。
鸟语屡呼人载酒,山行不厌雨催诗。niǎo yǔ lǚ hū rén zài jiǔ,shān xíng bù yàn yǔ cuī shī。
静中秋色人间少,客里泉声夜半知。jìng zhōng qiū sè rén jiān shǎo,kè lǐ quán shēng yè bàn zhī。
老去随缘皆可耳,愁霖未用苦相欺。lǎo qù suí yuán jiē kě ěr,chóu lín wèi yòng kǔ xiāng qī。

病中王邦宪见过以诗为谢因以当别

周紫芝

别后衡门久不开,壮心消尽已成灰。bié hòu héng mén jiǔ bù kāi,zhuàng xīn xiāo jǐn yǐ chéng huī。
白头羁客病中老,青眼故人天外来。bái tóu jī kè bìng zhōng lǎo,qīng yǎn gù rén tiān wài lái。
相见有时那易得,语离终在莫频催。xiāng jiàn yǒu shí nà yì dé,yǔ lí zhōng zài mò pín cuī。
山城归路应残腊,早寄春风岭上梅。shān chéng guī lù yīng cán là,zǎo jì chūn fēng lǐng shàng méi。

送詹伯尹赴三衢酒官

周紫芝

东观谁临未见书,起居君不解何如。dōng guān shuí lín wèi jiàn shū,qǐ jū jūn bù jiě hé rú。
懒从瓜陇耕春雨,聊听糟床滴夜渠。lǎn cóng guā lǒng gēng chūn yǔ,liáo tīng zāo chuáng dī yè qú。
满世棘荆浑未定,白头书尺莫全疏。mǎn shì jí jīng hún wèi dìng,bái tóu shū chǐ mò quán shū。
官曹有禄仍无事,看着斑衣从版舆。guān cáo yǒu lù réng wú shì,kàn zhe bān yī cóng bǎn yú。

雪中睡起书北窗二首

周紫芝

断云疏雨暗楼台,春在寒空不肯回。duàn yún shū yǔ àn lóu tái,chūn zài hán kōng bù kěn huí。
梅亦羞人花未笑,柳知何事眼慵开。méi yì xiū rén huā wèi xiào,liǔ zhī hé shì yǎn yōng kāi。
久拚双鬓缘诗老,忍放痴愁入酒来。jiǔ pàn shuāng bìn yuán shī lǎo,rěn fàng chī chóu rù jiǔ lái。
犹有暮年文字业,睡馀重秩乱书堆。yóu yǒu mù nián wén zì yè,shuì yú zhòng zhì luàn shū duī。

雪中睡起书北窗二首

周紫芝

窗下梅花冻玉壶,梦回闲听雪跳珠。chuāng xià méi huā dòng yù hú,mèng huí xián tīng xuě tiào zhū。
樽中酒尽何由得,枕上诗成可自娱。zūn zhōng jiǔ jǐn hé yóu dé,zhěn shàng shī chéng kě zì yú。
身世固应浑是梦,功名知巳不成卢。shēn shì gù yīng hún shì mèng,gōng míng zhī sì bù chéng lú。
明朝醉倒春风路,试问黄公觅旧垆。míng cháo zuì dào chūn fēng lù,shì wèn huáng gōng mì jiù lú。

次韵元素自东皋寄新诗贼退犹未久

周紫芝

北风胡马自长鸣,月到南枝鸟共惊。běi fēng hú mǎ zì zhǎng míng,yuè dào nán zhī niǎo gòng jīng。
留我小溪回短棹,看渠红旆作长城。liú wǒ xiǎo xī huí duǎn zhào,kàn qú hóng pèi zuò zhǎng chéng。
人思庞老皆知隐,贼说康成亦畏名。rén sī páng lǎo jiē zhī yǐn,zéi shuō kāng chéng yì wèi míng。
乱后欲从君一笑,满林荆棘未堪行。luàn hòu yù cóng jūn yī xiào,mǎn lín jīng jí wèi kān xíng。