古诗词

南窗植竹数百竿后数日蔚然俱青客问种竹法作四言以告之

周紫芝

平生寡友,形影相吊。píng shēng guǎ yǒu,xíng yǐng xiāng diào。
与君结交,相视一笑。yǔ jūn jié jiāo,xiāng shì yī xiào。
四方万里,动静险夷。sì fāng wàn lǐ,dòng jìng xiǎn yí。
我惟子求,子必我随。wǒ wéi zi qiú,zi bì wǒ suí。
聿来湓江,屋庐既正。yù lái pén jiāng,wū lú jì zhèng。
相子攸居,我室乃定。xiāng zi yōu jū,wǒ shì nǎi dìng。
得子之宫,于窗之南。dé zi zhī gōng,yú chuāng zhī nán。
风茎雨叶,蔚其鬖鬖。fēng jīng yǔ yè,wèi qí sān sān。
人言死猫,可引活竹。rén yán sǐ māo,kě yǐn huó zhú。
猫死地虚,根行竹绿。māo sǐ dì xū,gēn xíng zhú lǜ。
又言无法,移必行迷。yòu yán wú fǎ,yí bì xíng mí。
仍标其根,以识东西。réng biāo qí gēn,yǐ shí dōng xī。
区区百设,何乃多事。qū qū bǎi shè,hé nǎi duō shì。
事在眉睫,初无妙理。shì zài méi jié,chū wú miào lǐ。
穴地成坎,碎土加筛。xué dì chéng kǎn,suì tǔ jiā shāi。
沃以斗水,和之成泥。wò yǐ dòu shuǐ,hé zhī chéng ní。
置竹其中,实之以土。zhì zhú qí zhōng,shí zhī yǐ tǔ。
土燥润久,可月不雨。tǔ zào rùn jiǔ,kě yuè bù yǔ。
逮其雨来,竹既已成。dǎi qí yǔ lái,zhú jì yǐ chéng。
热不受暑,寒不变青。rè bù shòu shǔ,hán bù biàn qīng。
嗟哉此君,以节自负。jiē zāi cǐ jūn,yǐ jié zì fù。
如遇君子,理宜调护。rú yù jūn zi,lǐ yí diào hù。
君欲何法,无法可传。jūn yù hé fǎ,wú fǎ kě chuán。
并以告子,俾知竹贤。bìng yǐ gào zi,bǐ zhī zhú xián。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

闻朱虚

周紫芝

平生恨未识朱游,每得清诗慰客愁。píng shēng hèn wèi shí zhū yóu,měi dé qīng shī wèi kè chóu。
泛宅清苕真得句,挂冠神武更何求。fàn zhái qīng sháo zhēn dé jù,guà guān shén wǔ gèng hé qiú。

闻朱虚

周紫芝

久厌朱袍裹玉仙,幅巾藜杖老山间。jiǔ yàn zhū páo guǒ yù xiān,fú jīn lí zhàng lǎo shān jiān。
从今鱼鸟缘应熟,只恐鸳鸯债未还。cóng jīn yú niǎo yuán yīng shú,zhǐ kǒng yuān yāng zhài wèi hái。

孤山之颠旧有开

周紫芝

出头杰阁想峥嵘,当日佳名达裕陵。chū tóu jié gé xiǎng zhēng róng,dāng rì jiā míng dá yù líng。
岂料生存华屋处,将军于此窖寒冰。qǐ liào shēng cún huá wū chù,jiāng jūn yú cǐ jiào hán bīng。

读韦庄浣花集戏题二诗

周紫芝

春风吹绉一池波,付与蛾眉席上歌。chūn fēng chuī zhòu yī chí bō,fù yǔ é méi xí shàng gē。
试倩韦郎追正始,风流犹不似元和。shì qiàn wéi láng zhuī zhèng shǐ,fēng liú yóu bù shì yuán hé。

读韦庄浣花集戏题二诗

周紫芝

晚唐风月一番新,弄粉调膏点注匀。wǎn táng fēng yuè yī fān xīn,nòng fěn diào gāo diǎn zhù yún。
谁与花材诗宰相,聘将花蕊作夫人。shuí yǔ huā cái shī zǎi xiāng,pìn jiāng huā ruǐ zuò fū rén。

全一道人分以

周紫芝

淡中得味世谁知,晚岁因君识石芝。dàn zhōng dé wèi shì shuí zhī,wǎn suì yīn jūn shí shí zhī。
甘蔗何曾有佳境,人间只好诳痴儿。gān zhè hé céng yǒu jiā jìng,rén jiān zhǐ hǎo kuáng chī ér。

全一道人分以

周紫芝

自闻青壁是芝田,心到莲峰最上巅。zì wén qīng bì shì zhī tián,xīn dào lián fēng zuì shàng diān。
且觅微甘供一笑,海中无药解长年。qiě mì wēi gān gōng yī xiào,hǎi zhōng wú yào jiě zhǎng nián。

寄秦峡州三首峡州

周紫芝

当年淮水未归时,紫塞天尘玉座知。dāng nián huái shuǐ wèi guī shí,zǐ sāi tiān chén yù zuò zhī。
今日临边须老子,莫辞万里拥双麾。jīn rì lín biān xū lǎo zi,mò cí wàn lǐ yōng shuāng huī。

寄秦峡州三首峡州

周紫芝

峡城真在楚云间,闻说丰年讼亦闲。xiá chéng zhēn zài chǔ yún jiān,wén shuō fēng nián sòng yì xián。
獠洞无兵秋日永,满倾醽醁看青山。liáo dòng wú bīng qiū rì yǒng,mǎn qīng líng lù kàn qīng shān。

寄秦峡州三首峡州

周紫芝

断云飞在旧阳台,无复襄王梦里来。duàn yún fēi zài jiù yáng tái,wú fù xiāng wáng mèng lǐ lái。
十二峰前何处是,郡楼凝望想徘徊。shí èr fēng qián hé chù shì,jùn lóu níng wàng xiǎng pái huái。

吴中舟行口号七首

周紫芝

白头人自日边来,泽国风帆破浪开。bái tóu rén zì rì biān lái,zé guó fēng fān pò làng kāi。
已近玉楼船又去,却回愁眼望蓬莱。yǐ jìn yù lóu chuán yòu qù,què huí chóu yǎn wàng péng lái。

吴中舟行口号七首

周紫芝

雨入青秧水满川,吴侬相对话丰年。yǔ rù qīng yāng shuǐ mǎn chuān,wú nóng xiāng duì huà fēng nián。
时人尽说吴中好,看我苏常买薄田。shí rén jǐn shuō wú zhōng hǎo,kàn wǒ sū cháng mǎi báo tián。

吴中舟行口号七首

周紫芝

西来蕃使换毡裘,渡海风帆入帝州。xī lái fān shǐ huàn zhān qiú,dù hǎi fēng fān rù dì zhōu。
醉里宫花红压帽,千年今日记千秋。zuì lǐ gōng huā hóng yā mào,qiān nián jīn rì jì qiān qiū。

吴中舟行口号七首

周紫芝

当年戈甲过垂虹,闻说楼船照水红。dāng nián gē jiǎ guò chuí hóng,wén shuō lóu chuán zhào shuǐ hóng。
贼去烟波已如镜,却还风月与渔翁。zéi qù yān bō yǐ rú jìng,què hái fēng yuè yǔ yú wēng。

吴中舟行口号七首

周紫芝

昔年谁此试青萍,很石中分剑气精。xī nián shuí cǐ shì qīng píng,hěn shí zhōng fēn jiàn qì jīng。
光焰未消刘项起,始知不杀是神兵。guāng yàn wèi xiāo liú xiàng qǐ,shǐ zhī bù shā shì shén bīng。