古诗词

大宋中兴颂

周紫芝

缅维圣宋,昔在中叶。miǎn wéi shèng sòng,xī zài zhōng yè。
四方多虞,万里喋血。sì fāng duō yú,wàn lǐ dié xuè。
大臣持谋,兴师肆伐。dà chén chí móu,xīng shī sì fá。
将臣持兵,日献戎捷。jiāng chén chí bīng,rì xiàn róng jié。
皇帝曰吁,黩武无烈。huáng dì yuē xū,dú wǔ wú liè。
糜我赤子,膏我斧钺。mí wǒ chì zi,gāo wǒ fǔ yuè。
孰与休师,一戟不折。shú yǔ xiū shī,yī jǐ bù zhé。
因垒而降,舞干而悦。yīn lěi ér jiàng,wǔ gàn ér yuè。
闭我玉关,归师解甲。bì wǒ yù guān,guī shī jiě jiǎ。
犁我春田,销兵铸铁。lí wǒ chūn tián,xiāo bīng zhù tiě。
使命交通,相望不绝。shǐ mìng jiāo tōng,xiāng wàng bù jué。
爱惜两朝,前师圣说。ài xī liǎng cháo,qián shī shèng shuō。
昭陵之仁,嘉祐之业。zhāo líng zhī rén,jiā yòu zhī yè。
念昔兴师,堂陛卼臲。niàn xī xīng shī,táng bì wù niè。
发言盈庭,更訾元蔑。fā yán yíng tíng,gèng zī yuán miè。
佩剑彼此,孰予孰决。pèi jiàn bǐ cǐ,shú yǔ shú jué。
庙谋一定,群议沮折。miào móu yī dìng,qún yì jǔ zhé。
袖手何言,瞠目卷舌。xiù shǒu hé yán,chēng mù juǎn shé。
草木苍苍,始有芽蘖。cǎo mù cāng cāng,shǐ yǒu yá niè。
尽育恢胎,咸归坱圠。jǐn yù huī tāi,xián guī yǎng yà。
灞上棘门,环卫拱列。bà shàng jí mén,huán wèi gǒng liè。
罔敢擅师,始制君节。wǎng gǎn shàn shī,shǐ zhì jūn jié。
万夫属鞬,拜舞君阙。wàn fū shǔ jiān,bài wǔ jūn quē。
乃命叔孙,诹日绵蕝。nǎi mìng shū sūn,zōu rì mián jué。
蒐讲阙遗,悉究悉设。sōu jiǎng quē yí,xī jiū xī shè。
皇帝孝思,上与天合。huáng dì xiào sī,shàng yǔ tiān hé。
冀获一真,如响必答。jì huò yī zhēn,rú xiǎng bì dá。
翠舆南旋,红鸾秉翣。cuì yú nán xuán,hóng luán bǐng shà。
长乐钟闻,皇情允惬。zhǎng lè zhōng wén,huáng qíng yǔn qiè。
我歌思齐,舆情激越。wǒ gē sī qí,yú qíng jī yuè。
皇帝之祀,咸秩罔缺。huáng dì zhī sì,xián zhì wǎng quē。
合祭于郊,爰胾茧栗。hé jì yú jiāo,yuán zì jiǎn lì。
苍璧前陈,大裘始挈。cāng bì qián chén,dà qiú shǐ qiè。
我歌思文,以告丰洁。wǒ gē sī wén,yǐ gào fēng jié。
大庆御朝,王春正月。dà qìng yù cháo,wáng chūn zhèng yuè。
禹会涂山,万玉交戛。yǔ huì tú shān,wàn yù jiāo jiá。
汉朝诸侯,图籍是阅。hàn cháo zhū hóu,tú jí shì yuè。
兵戈澒洞,士气销詟。bīng gē hòng dòng,shì qì xiāo zhé。
俎豆不陈,军旅是急。zǔ dòu bù chén,jūn lǚ shì jí。
大起廱泮,儒士鼓箧。dà qǐ yōng pàn,rú shì gǔ qiè。
韦带缟衣,骈冠累屧。wéi dài gǎo yī,pián guān lèi xiè。
论秀蒸髦,尾尾岌岌。lùn xiù zhēng máo,wěi wěi jí jí。
农流于兵,病不生活。nóng liú yú bīng,bìng bù shēng huó。
茫茫千塍,蒿藜是没。máng máng qiān chéng,hāo lí shì méi。
皇帝慨然,亲耕陇畷。huáng dì kǎi rán,qīn gēng lǒng zhuì。
耕根之车,飞檐䡾䡾。gēng gēn zhī chē,fēi yán niè niè。
宣和之轨,明道之辙。xuān hé zhī guǐ,míng dào zhī zhé。
圣心恳到,三推未辍。shèng xīn kěn dào,sān tuī wèi chuò。
父老曰嘻,归告我邑。fù lǎo yuē xī,guī gào wǒ yì。
俾尔粳稌,屯云积雪。bǐ ěr jīng tú,tún yún jī xuě。
凡此大功,具载史牒。fán cǐ dà gōng,jù zài shǐ dié。
用告神明,以报夔契。yòng gào shén míng,yǐ bào kuí qì。
帝坐法宫,礼备乐阕。dì zuò fǎ gōng,lǐ bèi lè què。
兽舞凤鸣,八音不夺。shòu wǔ fèng míng,bā yīn bù duó。
皇威所覃,雷动风发。huáng wēi suǒ tán,léi dòng fēng fā。
南面垂衣,大壮帝室。nán miàn chuí yī,dà zhuàng dì shì。
曰皋曰雉,鼛鼓弗及。yuē gāo yuē zhì,gāo gǔ fú jí。
苍龙之阙,上摩星日。cāng lóng zhī quē,shàng mó xīng rì。
万目顾瞻,葱葱郁郁。wàn mù gù zhān,cōng cōng yù yù。
澎澎海潮,吴会来集。pēng pēng hǎi cháo,wú huì lái jí。
天子万年,风翔喜溢。tiān zi wàn nián,fēng xiáng xǐ yì。
孰磨苍崖,孰秉史笔。shú mó cāng yá,shú bǐng shǐ bǐ。
天子曰都,是任良弼。tiān zi yuē dōu,shì rèn liáng bì。
圣有至言,维德之一。shèng yǒu zhì yán,wéi dé zhī yī。
是用作歌,以告万国。shì yòng zuò gē,yǐ gào wàn guó。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

寄李司农三首

周紫芝

谢朓南齐守,司农古汉官。xiè tiǎo nán qí shǒu,sī nóng gǔ hàn guān。
杯今与谁把,山亦要公看。bēi jīn yǔ shuí bǎ,shān yì yào gōng kàn。
细札颁何日,离骚读又残。xì zhá bān hé rì,lí sāo dú yòu cán。
侍郎兄弟在,往往上金銮。shì láng xiōng dì zài,wǎng wǎng shàng jīn luán。

夜中闻雨枕上作

周紫芝

老去飘零日,春愁烂漫中。lǎo qù piāo líng rì,chūn chóu làn màn zhōng。
诗窗窥窈窕,睡枕听朦胧。shī chuāng kuī yǎo tiǎo,shuì zhěn tīng méng lóng。
弱柳妨晴态,小桃吹落红。ruò liǔ fáng qíng tài,xiǎo táo chuī luò hóng。
颠风莫相恼,花事不关侬。diān fēng mò xiāng nǎo,huā shì bù guān nóng。

校李从一台阁集因效其体

周紫芝

细诵台州句,湖边草舍幽。xì sòng tái zhōu jù,hú biān cǎo shě yōu。
好山来竞秀,清濑与争流。hǎo shān lái jìng xiù,qīng lài yǔ zhēng liú。
吏可供书札,儿能伴校雠。lì kě gōng shū zhá,ér néng bàn xiào chóu。
小窗谁共此,唯有夕阳留。xiǎo chuāng shuí gòng cǐ,wéi yǒu xī yáng liú。

校李从一台阁集因效其体

周紫芝

旧旆来分赖,唐朝有百人。jiù pèi lái fēn lài,táng cháo yǒu bǎi rén。
诸公皆泯灭,此句独清新。zhū gōng jiē mǐn miè,cǐ jù dú qīng xīn。
异世名空在,今年迹已尘。yì shì míng kōng zài,jīn nián jì yǐ chén。
何由吊高冢,一望石麒麟。hé yóu diào gāo zhǒng,yī wàng shí qí lín。

与王漕乞张右史集二首

周紫芝

文采推前辈,儿童识姓名。wén cǎi tuī qián bèi,ér tóng shí xìng míng。
日边张右史,江左谢宣城。rì biān zhāng yòu shǐ,jiāng zuǒ xiè xuān chéng。
自恨空飘泊,无由见老成。zì hèn kōng piāo pō,wú yóu jiàn lǎo chéng。
著书如可得,尚足慰生平。zhù shū rú kě dé,shàng zú wèi shēng píng。

与王漕乞张右史集二首

周紫芝

张绪风流士,文昌古淡诗。zhāng xù fēng liú shì,wén chāng gǔ dàn shī。
发扬知有助,埋没竟多时。fā yáng zhī yǒu zhù,mái méi jìng duō shí。
公已勤雠校,神应作护持。gōng yǐ qín chóu xiào,shén yīng zuò hù chí。
何当遗珠玉,璀璨满书帏。hé dāng yí zhū yù,cuǐ càn mǎn shū wéi。

对雨

周紫芝

风细寒犹甚,愁多睡更浓。fēng xì hán yóu shén,chóu duō shuì gèng nóng。
闭门春色里,尽日雨声中。bì mén chūn sè lǐ,jǐn rì yǔ shēng zhōng。
草各争先出,花皆称意红。cǎo gè zhēng xiān chū,huā jiē chēng yì hóng。
故人书信少,不记此衰翁。gù rén shū xìn shǎo,bù jì cǐ shuāi wēng。

谢曾同季示近作因以为赠

周紫芝

老色秋蒲晚,朱颜玉树春。lǎo sè qiū pú wǎn,zhū yán yù shù chūn。
年方贾生妙,诗似庾郎新。nián fāng jiǎ shēng miào,shī shì yǔ láng xīn。
黄墓初倾盖,青墩欲买邻。huáng mù chū qīng gài,qīng dūn yù mǎi lín。
知君真似舅,笑我作陈人。zhī jūn zhēn shì jiù,xiào wǒ zuò chén rén。

同季再见和二首复用韵以谢

周紫芝

花似今年好,情非旧日春。huā shì jīn nián hǎo,qíng fēi jiù rì chūn。
光阴愁里尽,风物眼前新。guāng yīn chóu lǐ jǐn,fēng wù yǎn qián xīn。
爱酒聊呼伴,无醯懒乞邻。ài jiǔ liáo hū bàn,wú xī lǎn qǐ lín。
姓名谁挂口,肥瘠付秦人。xìng míng shuí guà kǒu,féi jí fù qín rén。

同季再见和二首复用韵以谢

周紫芝

海内同为客,西湖共送春。hǎi nèi tóng wèi kè,xī hú gòng sòng chūn。
定交前日意,识面此时新。dìng jiāo qián rì yì,shí miàn cǐ shí xīn。
一笑欣良会,馀生得善邻。yī xiào xīn liáng huì,yú shēng dé shàn lín。
风流美无度,往往似前人。fēng liú měi wú dù,wǎng wǎng shì qián rén。

天申节湖上早归

周紫芝

昨夜雨如许,今朝云复开。zuó yè yǔ rú xǔ,jīn cháo yún fù kāi。
鸟声呼日出,湖水上堤来。niǎo shēng hū rì chū,hú shuǐ shàng dī lái。
赞祝人天喜,锵鸣剑佩回。zàn zhù rén tiān xǐ,qiāng míng jiàn pèi huí。
归途似明镜,影落翠鬟堆。guī tú shì míng jìng,yǐng luò cuì huán duī。

中秋携小儿步湖堤

周紫芝

病里三年月,相随过两州。bìng lǐ sān nián yuè,xiāng suí guò liǎng zhōu。
为侬分素魄,携汝作清游。wèi nóng fēn sù pò,xié rǔ zuò qīng yóu。
草树悲今夕,家乡隔去秋。cǎo shù bēi jīn xī,jiā xiāng gé qù qiū。
有身真似梦,无地不关愁。yǒu shēn zhēn shì mèng,wú dì bù guān chóu。

中秋携小儿步湖堤

周紫芝

门接银湖浪,居仍在宝坊。mén jiē yín hú làng,jū réng zài bǎo fāng。
更烦山吐月,来共水分光。gèng fán shān tǔ yuè,lái gòng shuǐ fēn guāng。
叶冷初翻夜,虫悲拟泣霜。yè lěng chū fān yè,chóng bēi nǐ qì shuāng。
幽人看不足,白露满胡床。yōu rén kàn bù zú,bái lù mǎn hú chuáng。

晓雪

周紫芝

湖色催清晓,风前一雪轻。hú sè cuī qīng xiǎo,fēng qián yī xuě qīng。
不妨梅自笑,要与水争明。bù fáng méi zì xiào,yào yǔ shuǐ zhēng míng。
万木云遮尽,千岩玉琢成。wàn mù yún zhē jǐn,qiān yán yù zuó chéng。
可怜青竹叶,寒甚与谁倾。kě lián qīng zhú yè,hán shén yǔ shuí qīng。

陈相之许惠近作久而未至雪中偶书

周紫芝

春意方回腊,梅花又满枝。chūn yì fāng huí là,méi huā yòu mǎn zhī。
自怜为客久,颇恨得君迟。zì lián wèi kè jiǔ,pǒ hèn dé jūn chí。
涉世身犹尔,攻愁酒若为。shè shì shēn yóu ěr,gōng chóu jiǔ ruò wèi。
人生俱昨梦,消遣可无诗。rén shēng jù zuó mèng,xiāo qiǎn kě wú shī。