古诗词

歌晏恭人平寇伟绩

包恢

策勋赏赐转更强,壮士不知是女郎。cè xūn shǎng cì zhuǎn gèng qiáng,zhuàng shì bù zhī shì nǚ láng。
尝闻此语人罕见,妇女谁及如张良。cháng wén cǐ yǔ rén hǎn jiàn,fù nǚ shuí jí rú zhāng liáng。
有尝因郡谋乱逆,自将千人乘无防。yǒu cháng yīn jùn móu luàn nì,zì jiāng qiān rén chéng wú fáng。
此其代夫有反掌,所尤难者有妇孀。cǐ qí dài fū yǒu fǎn zhǎng,suǒ yóu nán zhě yǒu fù shuāng。
或倾家产率部曲,或善骑射多杀伤。huò qīng jiā chǎn lǜ bù qū,huò shàn qí shè duō shā shāng。
有如二孀乃能尔,胜几丈夫阵堂堂。yǒu rú èr shuāng nǎi néng ěr,shèng jǐ zhàng fū zhèn táng táng。
谁知庆历丞相后,有女晏氏生闺房。shuí zhī qìng lì chéng xiāng hòu,yǒu nǚ yàn shì shēng guī fáng。
女妇曾氏作内则,中守大节严于霜。nǚ fù céng shì zuò nèi zé,zhōng shǒu dà jié yán yú shuāng。
平时如坤自柔静,一旦遇变何方刚。píng shí rú kūn zì róu jìng,yī dàn yù biàn hé fāng gāng。
绍定己丑汀寇起,所至残灭势孔张。shào dìng jǐ chǒu tīng kòu qǐ,suǒ zhì cán miè shì kǒng zhāng。
愚者束手只待殒,懦者魄丧仆且僵。yú zhě shù shǒu zhǐ dài yǔn,nuò zhě pò sàng pū qiě jiāng。
男子纷纷类若是,何望孀有铁石肠。nán zi fēn fēn lèi ruò shì,hé wàng shuāng yǒu tiě shí cháng。
晏氏独如负将略,通身是胆智满囊。yàn shì dú rú fù jiāng lüè,tōng shēn shì dǎn zhì mǎn náng。
慨然以义誓境内,黄牛山上寨可场。kǎi rán yǐ yì shì jìng nèi,huáng niú shān shàng zhài kě chǎng。
其上可屯数万众,列为五寨如五乡。qí shàng kě tún shù wàn zhòng,liè wèi wǔ zhài rú wǔ xiāng。
一时郡县几千里,已多成墟渺为荒。yī shí jùn xiàn jǐ qiān lǐ,yǐ duō chéng xū miǎo wèi huāng。
屹然此寨乃独立,虽极险阻如康庄。yì rán cǐ zhài nǎi dú lì,suī jí xiǎn zǔ rú kāng zhuāng。
龙须山头有草木,草可药箭木可鎗。lóng xū shān tóu yǒu cǎo mù,cǎo kě yào jiàn mù kě qiāng。
亟令先贼尽采取,兵器犀利锋莫当。jí lìng xiān zéi jǐn cǎi qǔ,bīng qì xī lì fēng mò dāng。
且自捐廪凡数十,半年可足山上粮。qiě zì juān lǐn fán shù shí,bàn nián kě zú shān shàng liáng。
以是贼虽千万众,不能敌我计策长。yǐ shì zéi suī qiān wàn zhòng,bù néng dí wǒ jì cè zhǎng。
殆似天地自设险,非城非池如金汤。dài shì tiān dì zì shè xiǎn,fēi chéng fēi chí rú jīn tāng。
殆是女中千人杰,非山非寨人煌煌。dài shì nǚ zhōng qiān rén jié,fēi shān fēi zhài rén huáng huáng。
此功虽大岂望报,恭人之封未足偿。cǐ gōng suī dà qǐ wàng bào,gōng rén zhī fēng wèi zú cháng。
但把涕唾视官爵,节义不朽为义方。dàn bǎ tì tuò shì guān jué,jié yì bù xiǔ wèi yì fāng。
顾此识度更超越,视古烈妇有烈光。gù cǐ shí dù gèng chāo yuè,shì gǔ liè fù yǒu liè guāng。
子善继志永不忘,恭人虽死为不亡。zi shàn jì zhì yǒng bù wàng,gōng rén suī sǐ wèi bù wáng。
包恢

包恢

包恢(1182-1268),字宏父,一字道夫,号宏斋,宋建昌南城(今属江西)人。刑部尚书。以廉吏,政绩显著著称,同时他也是文学批评家。 包恢的作品>>

猜您喜欢

金溪道中六首

包恢

路傍逢古梅,元是旧相识。lù bàng féng gǔ méi,yuán shì jiù xiāng shí。
花萼知几多,萼萼相顾惜。huā è zhī jǐ duō,è è xiāng gù xī。

金溪道中六首

包恢

出门逢行人,经纬真如织。chū mén féng xíng rén,jīng wěi zhēn rú zhī。
织成幅员长,皆是名利力。zhī chéng fú yuán zhǎng,jiē shì míng lì lì。

偶成五首

包恢

六月浑如九月清,霁天月色冷幽屏。liù yuè hún rú jiǔ yuè qīng,jì tiān yuè sè lěng yōu píng。
出门聊寄双远目,二十四凹峰转青。chū mén liáo jì shuāng yuǎn mù,èr shí sì āo fēng zhuǎn qīng。

偶成五首

包恢

添我凉飙伴我闲,今年新竹未云悭。tiān wǒ liáng biāo bàn wǒ xián,jīn nián xīn zhú wèi yún qiān。
翻嫌户外三两个,遮断东来半好山。fān xián hù wài sān liǎng gè,zhē duàn dōng lái bàn hǎo shān。

偶成五首

包恢

农家命脉寄田亩,可但稻粱枯与荣。nóng jiā mìng mài jì tián mǔ,kě dàn dào liáng kū yǔ róng。
造化何许须多力,须臾活几万苍生。zào huà hé xǔ xū duō lì,xū yú huó jǐ wàn cāng shēng。

偶成五首

包恢

南风正起北风微,谁谓秋高尚马肥。nán fēng zhèng qǐ běi fēng wēi,shuí wèi qiū gāo shàng mǎ féi。
但愿金飙摧落木,和根亦仆拟何归。dàn yuàn jīn biāo cuī luò mù,hé gēn yì pū nǐ hé guī。

偶成五首

包恢

柔条嫩叶春新媚,劲干刚枝岁久磨。róu tiáo nèn yè chūn xīn mèi,jìn gàn gāng zhī suì jiǔ mó。
忺厌人情每相反,欲支大厦问凭何。xiān yàn rén qíng měi xiāng fǎn,yù zhī dà shà wèn píng hé。

题碧岩二首

包恢

万山拥碧屹不动,万石嵌崖何可攀。wàn shān yōng bì yì bù dòng,wàn shí qiàn yá hé kě pān。
似这立身须定得,定时方始是牢关。shì zhè lì shēn xū dìng dé,dìng shí fāng shǐ shì láo guān。

题碧岩二首

包恢

碧岩只在丹霞里,丹碧从他色自殊。bì yán zhǐ zài dān xiá lǐ,dān bì cóng tā sè zì shū。
我断不随他境转,身心一定誓无渝。wǒ duàn bù suí tā jìng zhuǎn,shēn xīn yī dìng shì wú yú。

二月道中效赵章泉体四首

包恢

鸣蛙一部不虚鸣,知为农人奏乐声。míng wā yī bù bù xū míng,zhī wèi nóng rén zòu lè shēng。
一岁勤劳方此始,侑他南亩馌时情。yī suì qín láo fāng cǐ shǐ,yòu tā nán mǔ yè shí qíng。

二月道中效赵章泉体四首

包恢

苦雨花无色与香,送春叶漫绿和黄。kǔ yǔ huā wú sè yǔ xiāng,sòng chūn yè màn lǜ hé huáng。
蚕声百鸟飞鸣少,遽听催归叫夜长。cán shēng bǎi niǎo fēi míng shǎo,jù tīng cuī guī jiào yè zhǎng。

二月道中效赵章泉体四首

包恢

踯躅红花何实用,牡丹名品只虚奇。zhí zhú hóng huā hé shí yòng,mǔ dān míng pǐn zhǐ xū qí。
看今春晚方艰食,何似充饥有蕨萁。kàn jīn chūn wǎn fāng jiān shí,hé shì chōng jī yǒu jué qí。

二月道中效赵章泉体四首

包恢

耕者劳筋苦骨馀,富家仓廪始多储。gēng zhě láo jīn kǔ gǔ yú,fù jiā cāng lǐn shǐ duō chǔ。
及饥合发方牢闭,不识私家得食诸。jí jī hé fā fāng láo bì,bù shí sī jiā dé shí zhū。

留忠斋山茨

包恢

身何止不获,其背谁得窥。shēn hé zhǐ bù huò,qí bèi shuí dé kuī。
心何存不测,其乡孰能知。xīn hé cún bù cè,qí xiāng shú néng zhī。
身心尚无迹,屋庐更何即。shēn xīn shàng wú jì,wū lú gèng hé jí。
变动元不居,问君欲奚适。biàn dòng yuán bù jū,wèn jūn yù xī shì。
放之弥太虚,宇宙总我庐。fàng zhī mí tài xū,yǔ zhòu zǒng wǒ lú。
收之付野草,山茨敛吾居。shōu zhī fù yě cǎo,shān cí liǎn wú jū。
宇宙非穷大,山茨岂云细。yǔ zhòu fēi qióng dà,shān cí qǐ yún xì。
身心非以形,随寓靡有异。shēn xīn fēi yǐ xíng,suí yù mí yǒu yì。
此道淡不厌,淡中味何穷。cǐ dào dàn bù yàn,dàn zhōng wèi hé qióng。
万物孰能动,真乐此室中。wàn wù shú néng dòng,zhēn lè cǐ shì zhōng。
或疑天下儒,久游蓬莱岛。huò yí tiān xià rú,jiǔ yóu péng lái dǎo。
岂伊素草茅,但以盖茅好。qǐ yī sù cǎo máo,dàn yǐ gài máo hǎo。
达者舍此谁,若将终身茨。dá zhě shě cǐ shuí,ruò jiāng zhōng shēn cí。
仁宅本同归,问舍非自私。rén zhái běn tóng guī,wèn shě fēi zì sī。
宇宙浩如许,藏用如谨独。yǔ zhòu hào rú xǔ,cáng yòng rú jǐn dú。
山固屹不移,茨敝当再覆。shān gù yì bù yí,cí bì dāng zài fù。
覆可久自娱,庭草听自如。fù kě jiǔ zì yú,tíng cǎo tīng zì rú。
茅茨或不剪,古圣兴不殊。máo cí huò bù jiǎn,gǔ shèng xīng bù shū。
乐山见仁人,如茨看荣贵。lè shān jiàn rén rén,rú cí kàn róng guì。
此屋虽似卑,谁识最高致。cǐ wū suī shì bēi,shuí shí zuì gāo zhì。

赠写神丘照堂

包恢

尝观孝子图,画子事母事。cháng guān xiào zi tú,huà zi shì mǔ shì。
闻君画最工,事母孝亦至。wén jūn huà zuì gōng,shì mǔ xiào yì zhì。
人称汝画奇,未知事母慈。rén chēng rǔ huà qí,wèi zhī shì mǔ cí。
我今为拈出,欲以励孝思。wǒ jīn wèi niān chū,yù yǐ lì xiào sī。
画不在丹青,照不在眼睛。huà bù zài dān qīng,zhào bù zài yǎn jīng。
方寸不可乱,昭昭在心明。fāng cùn bù kě luàn,zhāo zhāo zài xīn míng。
画到精一处,人人定相如。huà dào jīng yī chù,rén rén dìng xiāng rú。
但疑心本一,奚为面差殊。dàn yí xīn běn yī,xī wèi miàn chà shū。
我心犹赤子,我貌极老衰。wǒ xīn yóu chì zi,wǒ mào jí lǎo shuāi。
君虽欲画我,安能作婴儿。jūn suī yù huà wǒ,ān néng zuò yīng ér。
90123456