古诗词

李似表取告归晋陵

朱松

酌酒掺归袂,繁阴殊未收。zhuó jiǔ càn guī mèi,fán yīn shū wèi shōu。
心知非远别,自不柰离愁。xīn zhī fēi yuǎn bié,zì bù nài lí chóu。
蓬渚倦怀椠,云台归借筹。péng zhǔ juàn huái qiàn,yún tái guī jiè chóu。
遄来阊阖路,万马避前驺。chuán lái chāng hé lù,wàn mǎ bì qián zōu。

朱松

宋徽州婺源人,字乔年,号韦斋。朱熹父。徽宗政和八年同上舍出身,授建州政和县尉,更调南剑州尤溪县尉。高宗绍兴四年,以胡世将等荐,除秘书省正字。累官司勋、吏部郎。秦桧决策议和,松与同列上章力言其不可。桧怒,讽御史论松怀异自贤,出知饶州,未上卒。有《韦斋集》。 朱松的作品>>

猜您喜欢

书永和寺壁

朱松

胸中一壑本超然,投迹尘埃只可怜。xiōng zhōng yī hè běn chāo rán,tóu jì chén āi zhǐ kě lián。
斗粟累人腰自折,不缘身在督邮前。dòu sù lèi rén yāo zì zhé,bù yuán shēn zài dū yóu qián。

书永和寺壁

朱松

来解征衣日未斜,小轩泉竹两清华。lái jiě zhēng yī rì wèi xié,xiǎo xuān quán zhú liǎng qīng huá。
道人法力真无碍,解遣龙孙吐浪花。dào rén fǎ lì zhēn wú ài,jiě qiǎn lóng sūn tǔ làng huā。

示僧

朱松

清溪净写碧巑岏,雨后相携石路乾。qīng xī jìng xiě bì cuán wán,yǔ hòu xiāng xié shí lù qián。
认取此山巉绝影,他年何处钵中看。rèn qǔ cǐ shān chán jué yǐng,tā nián hé chù bō zhōng kàn。

九日送僧归龙山

朱松

九日相携积翠中,胜游兼有道林同。jiǔ rì xiāng xié jī cuì zhōng,shèng yóu jiān yǒu dào lín tóng。
枯颅一任君披拂,寄语龙山落帽风。kū lú yī rèn jūn pī fú,jì yǔ lóng shān luò mào fēng。

牛尾狸二首

朱松

压糟玉面天涯见,琢雪庖霜照眼明。yā zāo yù miàn tiān yá jiàn,zuó xuě páo shuāng zhào yǎn míng。
投箸羞颜如甲厚,南山白额正横行。tóu zhù xiū yán rú jiǎ hòu,nán shān bái é zhèng héng xíng。

牛尾狸二首

朱松

物生甚美世所忌,吹息雪中成祸胎。wù shēng shén měi shì suǒ jì,chuī xī xuě zhōng chéng huò tāi。
汤帆卯杯频下箸,江南归梦打围来。tāng fān mǎo bēi pín xià zhù,jiāng nán guī mèng dǎ wéi lái。

牡丹花二首

朱松

馀芳卷地还春去,谁送洛花供眼青。yú fāng juǎn dì hái chūn qù,shuí sòng luò huā gōng yǎn qīng。
沉香亭北真一梦,今见宗支亦典刑。chén xiāng tíng běi zhēn yī mèng,jīn jiàn zōng zhī yì diǎn xíng。

牡丹花二首

朱松

鹤林阆苑两萧瑟,付与大千沙劫灰。hè lín láng yuàn liǎng xiāo sè,fù yǔ dà qiān shā jié huī。
尺五城南花溅泪,诗成看镜觉摧颓。chǐ wǔ chéng nán huā jiàn lèi,shī chéng kàn jìng jué cuī tuí。

种竹报恩院示僧二首

朱松

两翁来往亦风流,还拥红炉说旧游。liǎng wēng lái wǎng yì fēng liú,hái yōng hóng lú shuō jiù yóu。
夜半南枝三转鹊,相看更觉此生浮。yè bàn nán zhī sān zhuǎn què,xiāng kàn gèng jué cǐ shēng fú。

种竹报恩院示僧二首

朱松

绕屋风篁梦寐清,住山活计几时成。rào wū fēng huáng mèng mèi qīng,zhù shān huó jì jǐ shí chéng。
云根试手聊亲斸,安否他年数寄声。yún gēn shì shǒu liáo qīn zhǔ,ān fǒu tā nián shù jì shēng。

洗儿二首

朱松

行年已合识头颅,旧学屠龙意转疏。xíng nián yǐ hé shí tóu lú,jiù xué tú lóng yì zhuǎn shū。
有子添丁助征戍,肯令辛苦更冠儒。yǒu zi tiān dīng zhù zhēng shù,kěn lìng xīn kǔ gèng guān rú。

洗儿二首

朱松

举子三朝寿一壶,百年歌好笑掀须。jǔ zi sān cháo shòu yī hú,bǎi nián gē hǎo xiào xiān xū。
厌兵已识天公意,不忍回头更指渠。yàn bīng yǐ shí tiān gōng yì,bù rěn huí tóu gèng zhǐ qú。

梅花三首

朱松

怕见繁枝不忍攀,风卮绿浪雪斓斑。pà jiàn fán zhī bù rěn pān,fēng zhī lǜ làng xuě lán bān。
多情一醉年年事,须及疏英的皪间。duō qíng yī zuì nián nián shì,xū jí shū yīng de lì jiān。

梅花三首

朱松

江梅凌厉千花上,一笑春风我有诗。jiāng méi líng lì qiān huā shàng,yī xiào chūn fēng wǒ yǒu shī。
白鹤老仙三叠曲,何人得法是横枝。bái hè lǎo xiān sān dié qū,hé rén dé fǎ shì héng zhī。

梅花三首

朱松

孤山居士玉梅句,醉客强呼桃杏诗。gū shān jū shì yù méi jù,zuì kè qiáng hū táo xìng shī。
刻画无盐浼西子,法当试我古藤枝。kè huà wú yán měi xī zi,fǎ dāng shì wǒ gǔ téng zhī。