古诗词

次韵希旦喜雨

朱松

骄阳挟酷暑,何啻虎而翼。jiāo yáng xié kù shǔ,hé chì hǔ ér yì。
高田土可筛,况乃耕与殖。gāo tián tǔ kě shāi,kuàng nǎi gēng yǔ zhí。
风伯真可讼,云合吹复拆。fēng bó zhēn kě sòng,yún hé chuī fù chāi。
那知下土民,糟粕配橡实。nà zhī xià tǔ mín,zāo pò pèi xiàng shí。
古佛栖岩隈,旱沴岂吾责。gǔ fú qī yán wēi,hàn lì qǐ wú zé。
应缘贤令尹,闵雨丐法力。yīng yuán xián lìng yǐn,mǐn yǔ gài fǎ lì。
积阴暝山谷,流润凄几格。jī yīn míng shān gǔ,liú rùn qī jǐ gé。
朝来贺客散,置酒浣愁疾。cháo lái hè kè sàn,zhì jiǔ huàn chóu jí。
古诗成云外,险句动潜蛰。gǔ shī chéng yún wài,xiǎn jù dòng qián zhé。
旋看蓑笠出,竞喜沟浍溢。xuán kàn suō lì chū,jìng xǐ gōu huì yì。
谁言令与佛,念我一何悉。shuí yán lìng yǔ fú,niàn wǒ yī hé xī。
嗟我困蒿藜,最觉民可恤。jiē wǒ kùn hāo lí,zuì jué mín kě xù。
何当问牛喘,免使诉鱼失。hé dāng wèn niú chuǎn,miǎn shǐ sù yú shī。
九关虎豹守,怀此欲安适。jiǔ guān hǔ bào shǒu,huái cǐ yù ān shì。
谁哉此心同,吾饱将何日。shuí zāi cǐ xīn tóng,wú bǎo jiāng hé rì。

朱松

宋徽州婺源人,字乔年,号韦斋。朱熹父。徽宗政和八年同上舍出身,授建州政和县尉,更调南剑州尤溪县尉。高宗绍兴四年,以胡世将等荐,除秘书省正字。累官司勋、吏部郎。秦桧决策议和,松与同列上章力言其不可。桧怒,讽御史论松怀异自贤,出知饶州,未上卒。有《韦斋集》。 朱松的作品>>

猜您喜欢

梅花三首

朱松

孤山居士玉梅句,醉客强呼桃杏诗。gū shān jū shì yù méi jù,zuì kè qiáng hū táo xìng shī。
刻画无盐浼西子,法当试我古藤枝。kè huà wú yán měi xī zi,fǎ dāng shì wǒ gǔ téng zhī。

芍药二首

朱松

露压珍丛粉自匀,日攲蔫萼态殊真。lù yā zhēn cóng fěn zì yún,rì qī niān è tài shū zhēn。
未成跨鹤腰金去,先醉扬州十里春。wèi chéng kuà hè yāo jīn qù,xiān zuì yáng zhōu shí lǐ chūn。

芍药二首

朱松

已分春光冉冉过,奇葩好在奈愁何。yǐ fēn chūn guāng rǎn rǎn guò,qí pā hǎo zài nài chóu hé。
谁令玉颊红成点,如意痕深琥珀多。shuí lìng yù jiá hóng chéng diǎn,rú yì hén shēn hǔ pò duō。

春日二首

朱松

一雷惊起箨龙儿,戢戢满山人未知。yī léi jīng qǐ tuò lóng ér,jí jí mǎn shān rén wèi zhī。
急唤苍头斸烟雨,明朝吹作碧参差。jí huàn cāng tóu zhǔ yān yǔ,míng cháo chuī zuò bì cān chà。

春日二首

朱松

梦和残月两朦胧,饶舌幽禽苦唤侬。mèng hé cán yuè liǎng méng lóng,ráo shé yōu qín kǔ huàn nóng。
若说五更春睡好,绝胜骑马火城中。ruò shuō wǔ gèng chūn shuì hǎo,jué shèng qí mǎ huǒ chéng zhōng。

夏夜梦中作

朱松

万顷银河太极舟,卧吹横笛漾中流。wàn qǐng yín hé tài jí zhōu,wò chuī héng dí yàng zhōng liú。
琼楼玉宇生寒骨,不信人间有喘牛。qióng lóu yù yǔ shēng hán gǔ,bù xìn rén jiān yǒu chuǎn niú。

杂小诗八首

朱松

身将双影背闽山,伴我江南去又还。shēn jiāng shuāng yǐng bèi mǐn shān,bàn wǒ jiāng nán qù yòu hái。
欲寄道人檐下宿,此身都未似云闲。yù jì dào rén yán xià sù,cǐ shēn dōu wèi shì yún xián。

杂小诗八首

朱松

俗学回头笑画脂,我今羞悔子何疑。sú xué huí tóu xiào huà zhī,wǒ jīn xiū huǐ zi hé yí。
恐输灵运先成佛,莫学汤休苦觅诗。kǒng shū líng yùn xiān chéng fú,mò xué tāng xiū kǔ mì shī。

杂小诗八首

朱松

松风十里客襟凉,路入江南选佛场。sōng fēng shí lǐ kè jīn liáng,lù rù jiāng nán xuǎn fú chǎng。
欲问道人三世事,楼钟重听未应忘。yù wèn dào rén sān shì shì,lóu zhōng zhòng tīng wèi yīng wàng。

杂小诗八首

朱松

江南风物略知津,便觉诗成笔有神。jiāng nán fēng wù lüè zhī jīn,biàn jué shī chéng bǐ yǒu shén。
不向九江看五老,故应犹未是诗人。bù xiàng jiǔ jiāng kàn wǔ lǎo,gù yīng yóu wèi shì shī rén。

杂小诗八首

朱松

纷纷褦襶久相忘,只忆僧斋昼梦长。fēn fēn nài dài jiǔ xiāng wàng,zhǐ yì sēng zhāi zhòu mèng zhǎng。
珍重道人留客语,君家无此北窗凉。zhēn zhòng dào rén liú kè yǔ,jūn jiā wú cǐ běi chuāng liáng。

杂小诗八首

朱松

门外山光万里浓,且将寥落共清风。mén wài shān guāng wàn lǐ nóng,qiě jiāng liáo luò gòng qīng fēng。
个中自有濠梁意,不用磨刀斫眼红。gè zhōng zì yǒu háo liáng yì,bù yòng mó dāo zhuó yǎn hóng。

杂小诗八首

朱松

道人鈯斧得从谁,无复当年只影随。dào rén tú fǔ dé cóng shuí,wú fù dāng nián zhǐ yǐng suí。
笑我不求千户郡,坐知成佛更难期。xiào wǒ bù qiú qiān hù jùn,zuò zhī chéng fú gèng nán qī。

杂小诗八首

朱松

避世山中祇树亭,绿阴绕舍忽青青。bì shì shān zhōng qí shù tíng,lǜ yīn rào shě hū qīng qīng。
抛书自笑爬沙手,要挽天河洗甲兵。pāo shū zì xiào pá shā shǒu,yào wǎn tiān hé xǐ jiǎ bīng。

立春日雷

朱松

陌上冬乾泣老农,天留甘雨付春工。mò shàng dōng qián qì lǎo nóng,tiān liú gān yǔ fù chūn gōng。
阿香急试雷霆手,莫放人间有卧龙。ā xiāng jí shì léi tíng shǒu,mò fàng rén jiān yǒu wò lóng。