古诗词

答林康民见和梅花诗

朱松

寒崦人家碧溪尾,一树江梅卧清泚。hán yān rén jiā bì xī wěi,yī shù jiāng méi wò qīng cǐ。
仙姿不受凡眼污,风敛天香瘴烟里。xiān zī bù shòu fán yǎn wū,fēng liǎn tiān xiāng zhàng yān lǐ。
向来休沐偶无事,谁从我游二三子。xiàng lái xiū mù ǒu wú shì,shuí cóng wǒ yóu èr sān zi。
弯埼曲径一携手,冻雀惊飞乱英委。wān qí qū jìng yī xié shǒu,dòng què jīng fēi luàn yīng wěi。
班荆劝客小延伫,酌酒赋诗相料理。bān jīng quàn kè xiǎo yán zhù,zhuó jiǔ fù shī xiāng liào lǐ。
多情入骨怜风味,依倚横斜嚼冰蕊。duō qíng rù gǔ lián fēng wèi,yī yǐ héng xié jué bīng ruǐ。
至今清梦挂残月,强作短歌传素齿。zhì jīn qīng mèng guà cán yuè,qiáng zuò duǎn gē chuán sù chǐ。
韵高常恨句难称,赖有君诗清且美。yùn gāo cháng hèn jù nán chēng,lài yǒu jūn shī qīng qiě měi。
天涯岁晚感乡物,归欤何时路千里。tiān yá suì wǎn gǎn xiāng wù,guī yú hé shí lù qiān lǐ。
枕楼一笛雪漫空,回首江皋泪如洗。zhěn lóu yī dí xuě màn kōng,huí shǒu jiāng gāo lèi rú xǐ。

朱松

宋徽州婺源人,字乔年,号韦斋。朱熹父。徽宗政和八年同上舍出身,授建州政和县尉,更调南剑州尤溪县尉。高宗绍兴四年,以胡世将等荐,除秘书省正字。累官司勋、吏部郎。秦桧决策议和,松与同列上章力言其不可。桧怒,讽御史论松怀异自贤,出知饶州,未上卒。有《韦斋集》。 朱松的作品>>

猜您喜欢

次韵江谢送花倡酬三首

朱松

幽树团团谢傅家,凌寒方泽共惊嗟。yōu shù tuán tuán xiè fù jiā,líng hán fāng zé gòng jīng jiē。
要知折寄殷勤意,鶗鴂那能病物华。yào zhī zhé jì yīn qín yì,tí jué nà néng bìng wù huá。

次韵江谢送花倡酬三首

朱松

娟娟花竹净名家,阅世夸毗浪怨嗟。juān juān huā zhú jìng míng jiā,yuè shì kuā pí làng yuàn jiē。
愿挈众生辞热恼,知君久学妙莲华。yuàn qiè zhòng shēng cí rè nǎo,zhī jūn jiǔ xué miào lián huá。

次韵江谢送花倡酬三首

朱松

乘桴何计去浮家,学舞空馀短袖嗟。chéng fú hé jì qù fú jiā,xué wǔ kōng yú duǎn xiù jiē。
自笑缤纷兰佩老,欲将心迹问重华。zì xiào bīn fēn lán pèi lǎo,yù jiāng xīn jì wèn zhòng huá。

寄吴大卿二首

朱松

谢公拥鼻忧不免,笑闵乞燔东郭颜。xiè gōng yōng bí yōu bù miǎn,xiào mǐn qǐ fán dōng guō yán。
问讯袖中医国手,不应长与一筇闲。wèn xùn xiù zhōng yī guó shǒu,bù yīng zhǎng yǔ yī qióng xián。

寄吴大卿二首

朱松

江村小筑兴不浅,奈有灵山香火缘。jiāng cūn xiǎo zhù xīng bù qiǎn,nài yǒu líng shān xiāng huǒ yuán。
经世心知焦谷颖,归耕犹恐度公前。jīng shì xīn zhī jiāo gǔ yǐng,guī gēng yóu kǒng dù gōng qián。

吴山道中三首

朱松

满拂春光一番雨,闹花如海麦摇波。mǎn fú chūn guāng yī fān yǔ,nào huā rú hǎi mài yáo bō。
静观物化知如幻,奈此撩人风物何。jìng guān wù huà zhī rú huàn,nài cǐ liāo rén fēng wù hé。

吴山道中三首

朱松

春工试手雨初晴,遥见莓莓曲埭青。chūn gōng shì shǒu yǔ chū qíng,yáo jiàn méi méi qū dài qīng。
间道东陂新涨好,来将衰发照星星。jiān dào dōng bēi xīn zhǎng hǎo,lái jiāng shuāi fā zhào xīng xīng。

吴山道中三首

朱松

仙人不奈笑凭愚,来读万签东老书。xiān rén bù nài xiào píng yú,lái dú wàn qiān dōng lǎo shū。
劝作南窗傍修竹,时来借榻卧虚除。quàn zuò nán chuāng bàng xiū zhú,shí lái jiè tà wò xū chú。

三峰康道人墨梅三首

朱松

一枝春晓破霜烟,影写清陂最可怜。yī zhī chūn xiǎo pò shuāng yān,yǐng xiě qīng bēi zuì kě lián。
衲被犯寒归吮墨,也知无地著朱铅。nà bèi fàn hán guī shǔn mò,yě zhī wú dì zhù zhū qiān。

三峰康道人墨梅三首

朱松

冰盘青子渴争尝,怪有横枝着意芳。bīng pán qīng zi kě zhēng cháng,guài yǒu héng zhī zhe yì fāng。
等是豪端幻三昧,更烦觅句为摹香。děng shì háo duān huàn sān mèi,gèng fán mì jù wèi mó xiāng。

三峰康道人墨梅三首

朱松

缃囊墨本入宣和,林下霜晨手自呵。xiāng náng mò běn rù xuān hé,lín xià shuāng chén shǒu zì hē。
不学霜台要全树,动人春色一枝多。bù xué shuāng tái yào quán shù,dòng rén chūn sè yī zhī duō。

溪上

朱松

攀缘云水试青鞋,待得轻阴漠漠开。pān yuán yún shuǐ shì qīng xié,dài dé qīng yīn mò mò kāi。
兴在海山孤绝处,溪边更复几回来。xīng zài hǎi shān gū jué chù,xī biān gèng fù jǐ huí lái。

送辉云际二首

朱松

三日雨行来款关,篝灯相语雪霾山。sān rì yǔ xíng lái kuǎn guān,gōu dēng xiāng yǔ xuě mái shān。
低回俗里未能免,只有对君非强颜。dī huí sú lǐ wèi néng miǎn,zhǐ yǒu duì jūn fēi qiáng yán。

送辉云际二首

朱松

认取芝峰钵中影,要君归去首重回。rèn qǔ zhī fēng bō zhōng yǐng,yào jūn guī qù shǒu zhòng huí。
相思手折寄千里,想有南枝迎腊开。xiāng sī shǒu zhé jì qiān lǐ,xiǎng yǒu nán zhī yíng là kāi。

九日

朱松

点点吴霜入鬓毛,长安落叶又秋高。diǎn diǎn wú shuāng rù bìn máo,zhǎng ān luò yè yòu qiū gāo。
世间俯仰终难强,归与儿曹且漱醪。shì jiān fǔ yǎng zhōng nán qiáng,guī yǔ ér cáo qiě shù láo。