古诗词

次韵乐天村居卧病其三

滕岑

瓦盏茅柴浊,砖炉榾柮红。wǎ zhǎn máo chái zhuó,zhuān lú gǔ duò hóng。
味如饮醽醁,暖胜燎蒿蓬。wèi rú yǐn líng lù,nuǎn shèng liáo hāo péng。
万种皆幻事,一真惟太空。wàn zhǒng jiē huàn shì,yī zhēn wéi tài kōng。
旧毡敷故絮,小閤卧衰翁。jiù zhān fū gù xù,xiǎo gé wò shuāi wēng。

滕岑

滕岑,字元秀,严州建德(今浙江建德东北)人。高宗绍兴二十九年(一一五九)领乡荐,屡试进士不第。光宗绍熙元年(一一九○)特奏名,调徽州歙县尉。终母忧,再调温州平阳县丞,秩满监南岳庙。宁宗嘉定十七年卒,年八十八。有诗集,已佚。事见《桐江集》卷一《滕元秀诗集序》。 滕岑诗,据《瀛奎律髓》、《永乐大典》等书所录,编为一卷。 滕岑的作品>>

猜您喜欢

行路难

滕岑

行路难,东南地倾水弥漫。xíng lù nán,dōng nán dì qīng shuǐ mí màn。
三江五湖沧海宽,鱼龙出没肆神奸。sān jiāng wǔ hú cāng hǎi kuān,yú lóng chū méi sì shén jiān。
万斛不劳一蹴翻,江水有潮溪有滩。wàn hú bù láo yī cù fān,jiāng shuǐ yǒu cháo xī yǒu tān。
钱塘潮头平越山,乘潮寄命呼吸间。qián táng cháo tóu píng yuè shān,chéng cháo jì mìng hū xī jiān。
上滩篙挽寸步悭,下滩小跌沦奔湍。shàng tān gāo wǎn cùn bù qiān,xià tān xiǎo diē lún bēn tuān。
我行河道差若安,亡奈众堰为阻艰。wǒ xíng hé dào chà ruò ān,wáng nài zhòng yàn wèi zǔ jiān。
两牛力尽费跻攀,咫尺犹如限重关。liǎng niú lì jǐn fèi jī pān,zhǐ chǐ yóu rú xiàn zhòng guān。
行路难,西南之险更莫言。xíng lù nán,xī nán zhī xiǎn gèng mò yán。
一山至有百八盘,猿猱欲上愁复还。yī shān zhì yǒu bǎi bā pán,yuán náo yù shàng chóu fù hái。
汝如惮行要登船,恐汝胆落濆淖旋。rǔ rú dàn xíng yào dēng chuán,kǒng rǔ dǎn luò fén nào xuán。
此去投北经中原,昆仑万里倾浊澜。cǐ qù tóu běi jīng zhōng yuán,kūn lún wàn lǐ qīng zhuó lán。
一吞数舟岁常然,舟楫么么吁难全。yī tūn shù zhōu suì cháng rán,zhōu jí me me xū nán quán。
陆行崤函车不前,况复羊肠万屈蟠。lù xíng xiáo hán chē bù qián,kuàng fù yáng cháng wàn qū pán。
其馀禹历诸山川,深入无底高㨖天。qí yú yǔ lì zhū shān chuān,shēn rù wú dǐ gāo zhì tiān。
行路难,有如此,不如闭门且隐几。xíng lù nán,yǒu rú cǐ,bù rú bì mén qiě yǐn jǐ。
门前有地平如砥,无忧那忧勃堆起。mén qián yǒu dì píng rú dǐ,wú yōu nà yōu bó duī qǐ。
106«2345678