古诗词

九日求米

滕岑

绝粮缺酒两堪悲,宁可无杯不可饥。jué liáng quē jiǔ liǎng kān bēi,níng kě wú bēi bù kě jī。
谩有黄花供老眼,正无红粒续晨炊。mán yǒu huáng huā gōng lǎo yǎn,zhèng wú hóng lì xù chén chuī。
太官羔酒何须羡,朝士茱萸亦谩思。tài guān gāo jiǔ hé xū xiàn,cháo shì zhū yú yì mán sī。
聊与重阳添故事,不妨乞米赋新诗。liáo yǔ zhòng yáng tiān gù shì,bù fáng qǐ mǐ fù xīn shī。

滕岑

滕岑,字元秀,严州建德(今浙江建德东北)人。高宗绍兴二十九年(一一五九)领乡荐,屡试进士不第。光宗绍熙元年(一一九○)特奏名,调徽州歙县尉。终母忧,再调温州平阳县丞,秩满监南岳庙。宁宗嘉定十七年卒,年八十八。有诗集,已佚。事见《桐江集》卷一《滕元秀诗集序》。 滕岑诗,据《瀛奎律髓》、《永乐大典》等书所录,编为一卷。 滕岑的作品>>

猜您喜欢

玩松竹

滕岑

萧萧园中竹,不复数萱草。xiāo xiāo yuán zhōng zhú,bù fù shù xuān cǎo。
苍苍池上松,岂更问蘋藻。cāng cāng chí shàng sōng,qǐ gèng wèn píng zǎo。
二物吾所爱,难为俗人道。èr wù wú suǒ ài,nán wèi sú rén dào。
竹如吾之节,松似吾之老。zhú rú wú zhī jié,sōng shì wú zhī lǎo。
烟雨风月中,形声俱媚好。yān yǔ fēng yuè zhōng,xíng shēng jù mèi hǎo。

玩松竹

滕岑

马目在屋南,龙峰在屋北。mǎ mù zài wū nán,lóng fēng zài wū běi。
南为山所障,北半露山色。nán wèi shān suǒ zhàng,běi bàn lù shān sè。
赖有竹与松,足供予燕息。lài yǒu zhú yǔ sōng,zú gōng yǔ yàn xī。
竹乃前岁栽,种自别墅得。zhú nǎi qián suì zāi,zhǒng zì bié shù dé。
松长已百年,不知谁所植。sōng zhǎng yǐ bǎi nián,bù zhī shuí suǒ zhí。

寒鸡

滕岑

寒鸡强知晓,初鸣梦惊破。hán jī qiáng zhī xiǎo,chū míng mèng jīng pò。
我事不在早,援衾且复卧。wǒ shì bù zài zǎo,yuán qīn qiě fù wò。
待旦枕戈寝,将朝盛服坐。dài dàn zhěn gē qǐn,jiāng cháo shèng fú zuò。
吾生无怨仇,吾责非辅佐。wú shēng wú yuàn chóu,wú zé fēi fǔ zuǒ。
况当苦寒月,北风正掀簸。kuàng dāng kǔ hán yuè,běi fēng zhèng xiān bǒ。
且复待午暄,徐起毕经课。qiě fù dài wǔ xuān,xú qǐ bì jīng kè。

官捕虎行

滕岑

世无壮士力扼虎,群虎食人人莫御。shì wú zhuàng shì lì è hǔ,qún hǔ shí rén rén mò yù。
上官付之无奈何,悬赏谩令招猎户。shàng guān fù zhī wú nài hé,xuán shǎng mán lìng zhāo liè hù。
猎户徒能逐麇麂,初非法中虎匠比。liè hù tú néng zhú jūn jǐ,chū fēi fǎ zhōng hǔ jiàng bǐ。
心胆既怯赏又轻,谁肯向前判一死。xīn dǎn jì qiè shǎng yòu qīng,shuí kěn xiàng qián pàn yī sǐ。
官遣弓兵相助佐,猎户见之气先挫。guān qiǎn gōng bīng xiāng zhù zuǒ,liè hù jiàn zhī qì xiān cuò。
心忧得赏为所分,眼见有虎容渠过。xīn yōu dé shǎng wèi suǒ fēn,yǎn jiàn yǒu hǔ róng qú guò。
弓兵散在村落中,村民鸡犬为一空。gōng bīng sàn zài cūn luò zhōng,cūn mín jī quǎn wèi yī kōng。
四足之虎未可捕,两足之人与虎同。sì zú zhī hǔ wèi kě bǔ,liǎng zú zhī rén yǔ hǔ tóng。
真虎为患时一出,人虎为患朝连久。zhēn hǔ wèi huàn shí yī chū,rén hǔ wèi huàn cháo lián jiǔ。
东乡闻虎在西邻,人虎又向西乡集。dōng xiāng wén hǔ zài xī lín,rén hǔ yòu xiàng xī xiāng jí。
野外晡时即掩关,椎苏不复更登山。yě wài bū shí jí yǎn guān,chuí sū bù fù gèng dēng shān。
人虎难避愈真虎,纵为虎食不闻官。rén hǔ nán bì yù zhēn hǔ,zòng wèi hǔ shí bù wén guān。

次韵乐天村居卧病

滕岑

岩桂花已空,时节秋尚暮。yán guì huā yǐ kōng,shí jié qiū shàng mù。
丛菊夹径幽,犹未金钿露。cóng jú jiā jìng yōu,yóu wèi jīn diàn lù。
好客唤不来,衰疾推不去。hǎo kè huàn bù lái,shuāi jí tuī bù qù。
山园何寂寥,秋声起竹树。shān yuán hé jì liáo,qiū shēng qǐ zhú shù。
西郊远尘境,更在山崦住。xī jiāo yuǎn chén jìng,gèng zài shān yān zhù。
自应亲友绝,休问何以故。zì yīng qīn yǒu jué,xiū wèn hé yǐ gù。

次韵乐天村居卧病

滕岑

平林卷宿雾,白日行黄道。píng lín juǎn sù wù,bái rì xíng huáng dào。
窗横四围山,门掩三径草。chuāng héng sì wéi shān,mén yǎn sān jìng cǎo。
老人苦夜永,褰衣起常早。lǎo rén kǔ yè yǒng,qiān yī qǐ cháng zǎo。
既无姬妾侍,宁有衾禂抱。jì wú jī qiè shì,níng yǒu qīn dǎo bào。
身心两清净,衰病反为好。shēn xīn liǎng qīng jìng,shuāi bìng fǎn wèi hǎo。
问我年几何,年已逾绰老。wèn wǒ nián jǐ hé,nián yǐ yú chuò lǎo。

题永泰显上人个中庵

滕岑

葛藤遍诸方,悟者能几个。gé téng biàn zhū fāng,wù zhě néng jǐ gè。
谁知个中庵,炉火但趺坐。shuí zhī gè zhōng ān,lú huǒ dàn fū zuò。
斋钵幸不空,法轮常自磨。zhāi bō xìng bù kōng,fǎ lún cháng zì mó。
饥餐困来眠,工夫没量大。jī cān kùn lái mián,gōng fū méi liàng dà。

题永泰显上人个中庵

滕岑

内外及中间,无处寻这个。nèi wài jí zhōng jiān,wú chù xún zhè gè。
若舍内外中,又向鬼窟坐。ruò shě nèi wài zhōng,yòu xiàng guǐ kū zuò。
团团踏故迹,笑杀牛挽磨。tuán tuán tà gù jì,xiào shā niú wǎn mó。
随处即个中,始显机用大。suí chù jí gè zhōng,shǐ xiǎn jī yòng dà。

南新慈照寺

滕岑

平生不踏南新路,早岁尝诵东坡诗。píng shēng bù tà nán xīn lù,zǎo suì cháng sòng dōng pō shī。
青牛聋僧今不见,慈照乃有那律师。qīng niú lóng sēng jīn bù jiàn,cí zhào nǎi yǒu nà lǜ shī。
君不见世间万事皆儿嬉,不如聋盲百不知。jūn bù jiàn shì jiān wàn shì jiē ér xī,bù rú lóng máng bǎi bù zhī。
双明阁上夕阳时,一笑二子闲争棋。shuāng míng gé shàng xī yáng shí,yī xiào èr zi xián zhēng qí。

中兴碑

滕岑

字画端重无倾攲,文辞简古有刺讥。zì huà duān zhòng wú qīng qī,wén cí jiǎn gǔ yǒu cì jī。
高堂一见为却立,知是浯水中兴碑。gāo táng yī jiàn wèi què lì,zhī shì wú shuǐ zhōng xīng bēi。
当时长安望浯水,相去不知几千里。dāng shí zhǎng ān wàng wú shuǐ,xiāng qù bù zhī jǐ qiān lǐ。
斯文自合上送官,如何镵向千岩底。sī wén zì hé shàng sòng guān,rú hé chán xiàng qiān yán dǐ。
二公用意深复深,知我罪我俱无心。èr gōng yòng yì shēn fù shēn,zhī wǒ zuì wǒ jù wú xīn。
不向一时求赏音,亿代宝之如璆琳。bù xiàng yī shí qiú shǎng yīn,yì dài bǎo zhī rú qiú lín。
孽臣之事置莫说,尚喜蚕头未讹缺。niè chén zhī shì zhì mò shuō,shàng xǐ cán tóu wèi é quē。
纷纷理乱堕空虚,千古断崖悬日月。fēn fēn lǐ luàn duò kōng xū,qiān gǔ duàn yá xuán rì yuè。

白纻歌

滕岑

白纻舞女杨花轻,玉笙学得悲凤鸣。bái zhù wǔ nǚ yáng huā qīng,yù shēng xué dé bēi fèng míng。
烂然繁星上华檠,凉苑夜宴风气清。làn rán fán xīng shàng huá qíng,liáng yuàn yè yàn fēng qì qīng。
美人酒半妆脸明,宝钗绾髻歌欲倾。měi rén jiǔ bàn zhuāng liǎn míng,bǎo chāi wǎn jì gē yù qīng。
良宵人人愿君醉,岂问遍谁得君意,君其欢娱至万岁。liáng xiāo rén rén yuàn jūn zuì,qǐ wèn biàn shuí dé jūn yì,jūn qí huān yú zhì wàn suì。

白纻歌

滕岑

白纻舞衫记初著,月明侍宴临飞阁。bái zhù wǔ shān jì chū zhù,yuè míng shì yàn lín fēi gé。
舞馀香暖苒浮襟,进前持酒力不任。wǔ yú xiāng nuǎn rǎn fú jīn,jìn qián chí jiǔ lì bù rèn。
君王凝笑杯未覆,不惜低徊重舞曲。jūn wáng níng xiào bēi wèi fù,bù xī dī huái zhòng wǔ qū。
当时一身备百好,月不长圆秋易老。dāng shí yī shēn bèi bǎi hǎo,yuè bù zhǎng yuán qiū yì lǎo。
白纻凄凉弃箧中,不悲见弃悲秋风。bái zhù qī liáng qì qiè zhōng,bù bēi jiàn qì bēi qiū fēng。

乐天狂歌词

滕岑

忆昔少狂逸,无酒即典衣。yì xī shǎo kuáng yì,wú jiǔ jí diǎn yī。
痛饮至烂醉,危坐读楚词。tòng yǐn zhì làn zuì,wēi zuò dú chǔ cí。
今我已衰老,不复如前痴。jīn wǒ yǐ shuāi lǎo,bù fù rú qián chī。
尚要饮酒醪,聊用度岁时。shàng yào yǐn jiǔ láo,liáo yòng dù suì shí。
为儒不登第,为郎又乏赀。wèi rú bù dēng dì,wèi láng yòu fá zī。
无衣以准酒,狂歌徒尔为。wú yī yǐ zhǔn jiǔ,kuáng gē tú ěr wèi。

拟白马篇

滕岑

白马紫游缰,意气何飘扬。bái mǎ zǐ yóu jiāng,yì qì hé piāo yáng。
五陵富贵子,人谓天上郎。wǔ líng fù guì zi,rén wèi tiān shàng láng。
春华动新鞭,□盖生辉光。chūn huá dòng xīn biān,gài shēng huī guāng。
行经几台观,下马毬鞠场。xíng jīng jǐ tái guān,xià mǎ qiú jū chǎng。
吹弹陈妙伎,歌舞集名倡。chuī dàn chén miào jì,gē wǔ jí míng chàng。
欢醉未云足,挥散千金彊。huān zuì wèi yún zú,huī sàn qiān jīn jiàng。
朝游曛莫返,讫春以为常。cháo yóu xūn mò fǎn,qì chūn yǐ wèi cháng。
天禄扬子云,矻矻事文章。tiān lù yáng zi yún,kū kū shì wén zhāng。
草玄既自苦,投阁仍自伤。cǎo xuán jì zì kǔ,tóu gé réng zì shāng。
平生甚爱酒,何曾酣杯觞。píng shēng shén ài jiǔ,hé céng hān bēi shāng。
较彼万不如,虚名何足臧。jiào bǐ wàn bù rú,xū míng hé zú zāng。

短歌行

滕岑

铸黄金,服白玉,方法难成日月促。zhù huáng jīn,fú bái yù,fāng fǎ nán chéng rì yuè cù。
十年著书五车读,功名未就鬓发秃。shí nián zhù shū wǔ chē dú,gōng míng wèi jiù bìn fā tū。
海水可尽山可平,人心何日息营营。hǎi shuǐ kě jǐn shān kě píng,rén xīn hé rì xī yíng yíng。
安期羡门果何在,贾谊刘向终奚成。ān qī xiàn mén guǒ hé zài,jiǎ yì liú xiàng zhōng xī chéng。
前人不悟已如此,后人还复蹑其轨。qián rén bù wù yǐ rú cǐ,hòu rén hái fù niè qí guǐ。
玉东西,金叵罗,君不肯醉当奈何。yù dōng xī,jīn pǒ luó,jūn bù kěn zuì dāng nài hé。
106«2345678