古诗词

记前身

滕岑

广智绍兴初,有僧清首坐。guǎng zhì shào xīng chū,yǒu sēng qīng shǒu zuò。
颇亦有禅学,非但严经课。pǒ yì yǒu chán xué,fēi dàn yán jīng kè。
吾祖知其人,尊之如达磨。wú zǔ zhī qí rén,zūn zhī rú dá mó。
延归羞香饭,间亦闲相过。yán guī xiū xiāng fàn,jiān yì xián xiāng guò。
祖时年已老,无孙继耕播。zǔ shí nián yǐ lǎo,wú sūn jì gēng bō。
耿耿常在念,不敢与人言。gěng gěng cháng zài niàn,bù gǎn yǔ rén yán。
此僧偶闻之,使之祷佛前。cǐ sēng ǒu wén zhī,shǐ zhī dǎo fú qián。
且云韶国师,道场在玉泉。qiě yún sháo guó shī,dào chǎng zài yù quán。
凡人求男女,如观音应缘。fán rén qiú nán nǚ,rú guān yīn yīng yuán。
祖遂相约往,此僧遽欣然。zǔ suì xiāng yuē wǎng,cǐ sēng jù xīn rán。
是夕僧坐逝,有偈人共传。shì xī sēng zuò shì,yǒu jì rén gòng chuán。
祖即焚香拜,前诺师岂负。zǔ jí fén xiāng bài,qián nuò shī qǐ fù。
灵魄决不昧,请与师同去。líng pò jué bù mèi,qǐng yǔ shī tóng qù。
祖如师在日,拱手侍行步。zǔ rú shī zài rì,gǒng shǒu shì xíng bù。
既至即影响,幡脚转不住。jì zhì jí yǐng xiǎng,fān jiǎo zhuǎn bù zhù。
已而得吉卜,有孙生岁暮。yǐ ér dé jí bo,yǒu sūn shēng suì mù。
人云所生孙,即是师前身。rén yún suǒ shēng sūn,jí shì shī qián shēn。
往来无处验,虚实何足论。wǎng lái wú chù yàn,xū shí hé zú lùn。
识者闻之笑,愚者以为真。shí zhě wén zhī xiào,yú zhě yǐ wèi zhēn。
可怜滕氏子,一生命穷薄。kě lián téng shì zi,yī shēng mìng qióng báo。
晚逃儒事佛,两皆无所觉。wǎn táo rú shì fú,liǎng jiē wú suǒ jué。
若果是此僧,无乃行路错。ruò guǒ shì cǐ sēng,wú nǎi xíng lù cuò。
聊复成此诗,一任人贬驳。liáo fù chéng cǐ shī,yī rèn rén biǎn bó。

滕岑

滕岑,字元秀,严州建德(今浙江建德东北)人。高宗绍兴二十九年(一一五九)领乡荐,屡试进士不第。光宗绍熙元年(一一九○)特奏名,调徽州歙县尉。终母忧,再调温州平阳县丞,秩满监南岳庙。宁宗嘉定十七年卒,年八十八。有诗集,已佚。事见《桐江集》卷一《滕元秀诗集序》。 滕岑诗,据《瀛奎律髓》、《永乐大典》等书所录,编为一卷。 滕岑的作品>>

猜您喜欢

行路难

滕岑

行路难,东南地倾水弥漫。xíng lù nán,dōng nán dì qīng shuǐ mí màn。
三江五湖沧海宽,鱼龙出没肆神奸。sān jiāng wǔ hú cāng hǎi kuān,yú lóng chū méi sì shén jiān。
万斛不劳一蹴翻,江水有潮溪有滩。wàn hú bù láo yī cù fān,jiāng shuǐ yǒu cháo xī yǒu tān。
钱塘潮头平越山,乘潮寄命呼吸间。qián táng cháo tóu píng yuè shān,chéng cháo jì mìng hū xī jiān。
上滩篙挽寸步悭,下滩小跌沦奔湍。shàng tān gāo wǎn cùn bù qiān,xià tān xiǎo diē lún bēn tuān。
我行河道差若安,亡奈众堰为阻艰。wǒ xíng hé dào chà ruò ān,wáng nài zhòng yàn wèi zǔ jiān。
两牛力尽费跻攀,咫尺犹如限重关。liǎng niú lì jǐn fèi jī pān,zhǐ chǐ yóu rú xiàn zhòng guān。
行路难,西南之险更莫言。xíng lù nán,xī nán zhī xiǎn gèng mò yán。
一山至有百八盘,猿猱欲上愁复还。yī shān zhì yǒu bǎi bā pán,yuán náo yù shàng chóu fù hái。
汝如惮行要登船,恐汝胆落濆淖旋。rǔ rú dàn xíng yào dēng chuán,kǒng rǔ dǎn luò fén nào xuán。
此去投北经中原,昆仑万里倾浊澜。cǐ qù tóu běi jīng zhōng yuán,kūn lún wàn lǐ qīng zhuó lán。
一吞数舟岁常然,舟楫么么吁难全。yī tūn shù zhōu suì cháng rán,zhōu jí me me xū nán quán。
陆行崤函车不前,况复羊肠万屈蟠。lù xíng xiáo hán chē bù qián,kuàng fù yáng cháng wàn qū pán。
其馀禹历诸山川,深入无底高㨖天。qí yú yǔ lì zhū shān chuān,shēn rù wú dǐ gāo zhì tiān。
行路难,有如此,不如闭门且隐几。xíng lù nán,yǒu rú cǐ,bù rú bì mén qiě yǐn jǐ。
门前有地平如砥,无忧那忧勃堆起。mén qián yǒu dì píng rú dǐ,wú yōu nà yōu bó duī qǐ。
106«2345678