古诗词

钓矶怀古十章吕望

杨杰

机深谁及任公子,浙水苍梧饱巨鳞。jī shēn shuí jí rèn gōng zi,zhè shuǐ cāng wú bǎo jù lín。
鲵鲋不吞钩上犗,一年笑杀海边人。ní fù bù tūn gōu shàng jiè,yī nián xiào shā hǎi biān rén。

杨杰

宋无为人,字次公,自号无为子。仁宗嘉祐四年进士。神宗元丰中官太常,凡礼乐之事皆预讨论。与范镇议乐有异,多攻之。哲宗元祐中为礼部员外郎,出知润州,除两浙提点刑狱。卒年七十。有《无为集》、《乐记》。 杨杰的作品>>

猜您喜欢

辟雍砚上胡先生

杨杰

娲皇锻鍊补天石,天完馀石人间掷。wā huáng duàn liàn bǔ tiān shí,tiān wán yú shí rén jiān zhì。
掷向淮山山下溪,千古万古无人识。zhì xiàng huái shān shān xià xī,qiān gǔ wàn gǔ wú rén shí。
昼出白云笼九州,夜吐长虹冲太极。zhòu chū bái yún lóng jiǔ zhōu,yè tǔ zhǎng hóng chōng tài jí。
去年腊月溪水枯,色夺江头数峰碧。qù nián là yuè xī shuǐ kū,sè duó jiāng tóu shù fēng bì。
野夫采得琢为砚,一画中规外方直。yě fū cǎi dé zuó wèi yàn,yī huà zhōng guī wài fāng zhí。
方直端平象地形,形壅水流流若璧。fāng zhí duān píng xiàng dì xíng,xíng yōng shuǐ liú liú ruò bì。
拟法辟雍天子学,不比泮宫一隅塞。nǐ fǎ pì yōng tiān zi xué,bù bǐ pàn gōng yī yú sāi。
幸偶先生掌辟雍,持以献诚安敢惜。xìng ǒu xiān shēng zhǎng pì yōng,chí yǐ xiàn chéng ān gǎn xī。
欲伐东山五大夫,受爵非材鍊为墨。yù fá dōng shān wǔ dà fū,shòu jué fēi cái liàn wèi mò。
欲乞湘妃血泪竿,刮削除斑供简策。yù qǐ xiāng fēi xuè lèi gān,guā xuē chú bān gōng jiǎn cè。
欲就退之借毛颖,同与先生记心画。yù jiù tuì zhī jiè máo yǐng,tóng yǔ xiān shēng jì xīn huà。
先生记之何所先,推赜圣贤诠六籍。xiān shēng jì zhī hé suǒ xiān,tuī zé shèng xián quán liù jí。
四时七政有未平,愿述阴阳修律历。sì shí qī zhèng yǒu wèi píng,yuàn shù yīn yáng xiū lǜ lì。
夷蛮戎狄有未宾,愿摅雄略操军檄。yí mán róng dí yǒu wèi bīn,yuàn shū xióng lüè cāo jūn xí。
辟雍之水流不穷,先生之材无不通。pì yōng zhī shuǐ liú bù qióng,xiān shēng zhī cái wú bù tōng。
愿携此砚飞九穹,圆润化笔扶天工。yuàn xié cǐ yàn fēi jiǔ qióng,yuán rùn huà bǐ fú tiān gōng。

屏石谣赠郭功父

杨杰

屏石屏石何崭岩,云初得自江之南。píng shí píng shí hé zhǎn yán,yún chū dé zì jiāng zhī nán。
沙埋土蚀几千载,无人辨别嗟沉淹。shā mái tǔ shí jǐ qiān zài,wú rén biàn bié jiē chén yān。
净空居士物鉴精,获之不贵黄金兼。jìng kōng jū shì wù jiàn jīng,huò zhī bù guì huáng jīn jiān。
清泉洗涤露真璞,野云凝结堆浓蓝。qīng quán xǐ dí lù zhēn pú,yě yún níng jié duī nóng lán。
巫峡山前暮雨霁,参差十二挑峰尖。wū xiá shān qián mù yǔ jì,cān chà shí èr tiāo fēng jiān。
比千骨朽心不朽,通窍至今存四三。bǐ qiān gǔ xiǔ xīn bù xiǔ,tōng qiào zhì jīn cún sì sān。
蜂房蚁垤岂足数,或疏或密争嵚嵌。fēng fáng yǐ dié qǐ zú shù,huò shū huò mì zhēng qīn qiàn。
铜台古研置其下,一片皴碧沉寒潭。tóng tái gǔ yán zhì qí xià,yī piàn cūn bì chén hán tán。
唐朝牛公嗜怪石,取之不已其亦贪。táng cháo niú gōng shì guài shí,qǔ zhī bù yǐ qí yì tān。
争如夫君一胜百,得此自足无伤廉。zhēng rú fū jūn yī shèng bǎi,dé cǐ zì zú wú shāng lián。
我尝乘醉到君家,临风叩以苍玉簪。wǒ cháng chéng zuì dào jūn jiā,lín fēng kòu yǐ cāng yù zān。
其声清越合律吕,簨簴可与大乐参。qí shēng qīng yuè hé lǜ lǚ,sǔn jù kě yǔ dà lè cān。
何当琢磨中勾股,列为编磬歌云咸。hé dāng zuó mó zhōng gōu gǔ,liè wèi biān qìng gē yún xián。
问君考击荐郊庙,孰若藏在青山庵。wèn jūn kǎo jī jiàn jiāo miào,shú ruò cáng zài qīng shān ān。

潜山行

杨杰

昔年会稽探禹书,探得六甲开山图。xī nián huì jī tàn yǔ shū,tàn dé liù jiǎ kāi shān tú。
图载潜南天柱山,上侵霄汉下渊泉。tú zài qián nán tiān zhù shān,shàng qīn xiāo hàn xià yuān quán。
真人秘语世不传,但见绝顶蒙云烟。zhēn rén mì yǔ shì bù chuán,dàn jiàn jué dǐng méng yún yān。
汉武射蛟浮九江,舳舻千里来枞阳。hàn wǔ shè jiāo fú jiǔ jiāng,zhú lú qiān lǐ lái cōng yáng。
筑坛祈仙瞻杳茫,茂陵桧柏空青苍。zhù tán qí xiān zhān yǎo máng,mào líng guì bǎi kōng qīng cāng。
石牛一卧叱不起,白鹿还归深洞里。shí niú yī wò chì bù qǐ,bái lù hái guī shēn dòng lǐ。
二月灵鹤有时来,洞口桃花泛流水。èr yuè líng hè yǒu shí lái,dòng kǒu táo huā fàn liú shuǐ。

歌白雪

杨杰

歌白雪,雪满龙沙暮冬月。gē bái xuě,xuě mǎn lóng shā mù dōng yuè。
万里征人归未归,一声晓角云中咽。wàn lǐ zhēng rén guī wèi guī,yī shēng xiǎo jiǎo yún zhōng yàn。

古行路

杨杰

古行路,古行路,今人欲追古人去。gǔ xíng lù,gǔ xíng lù,jīn rén yù zhuī gǔ rén qù。
古人去远何可追,后人视今如古时。gǔ rén qù yuǎn hé kě zhuī,hòu rén shì jīn rú gǔ shí。
君不见去年春风去已久,今年春风亦依旧。jūn bù jiàn qù nián chūn fēng qù yǐ jiǔ,jīn nián chūn fēng yì yī jiù。

和酬子瞻内翰赠行长篇

杨杰

云涛拥开沧海门,鼓鼙万叠鸣江村。yún tāo yōng kāi cāng hǎi mén,gǔ pí wàn dié míng jiāng cūn。
仙翁引我峰顶望,耳目惊骇难穷源。xiān wēng yǐn wǒ fēng dǐng wàng,ěr mù jīng hài nán qióng yuán。
黄金铸鲸为酒樽,桂浆透彻冰雪盆。huáng jīn zhù jīng wèi jiǔ zūn,guì jiāng tòu chè bīng xuě pén。
吴歌楚舞屏不用,夹道青玉排云根。wú gē chǔ wǔ píng bù yòng,jiā dào qīng yù pái yún gēn。
经纶事业重家世,昔闻父子今季昆。jīng lún shì yè zhòng jiā shì,xī wén fù zi jīn jì kūn。
九丹炼就鼎灶温,刀圭足以齐乾坤。jiǔ dān liàn jiù dǐng zào wēn,dāo guī zú yǐ qí qián kūn。
我行欲别湖山去,为我索笔书长言。wǒ xíng yù bié hú shān qù,wèi wǒ suǒ bǐ shū zhǎng yán。
照乘不假明月珠,自有光焰生轺轩。zhào chéng bù jiǎ míng yuè zhū,zì yǒu guāng yàn shēng yáo xuān。

和章学士祈晴昭亭山

杨杰

洪范八政一曰食,民非稼穑胡为生。hóng fàn bā zhèng yī yuē shí,mín fēi jià sè hú wèi shēng。
江南风俗重圩垾,岁遇丰稔仓箱盈。jiāng nán fēng sú zhòng wéi hàn,suì yù fēng rěn cāng xiāng yíng。
嘉祐六年宛陵郡,积月霖雨妨秋成。jiā yòu liù nián wǎn líng jùn,jī yuè lín yǔ fáng qiū chéng。
昔之郁郁若云秀,今也泛泛犹青萍。xī zhī yù yù ruò yún xiù,jīn yě fàn fàn yóu qīng píng。
岂惟百姓失所望,将恐祭祀无粢盛。qǐ wéi bǎi xìng shī suǒ wàng,jiāng kǒng jì sì wú zī shèng。
集仙到郡为悯恻,斋心命驾祈昭亭。jí xiān dào jùn wèi mǐn cè,zhāi xīn mìng jià qí zhāo tíng。
昭亭山下欲回辙,太阳赫赫辉双旌。zhāo tíng shān xià yù huí zhé,tài yáng hè hè huī shuāng jīng。
老农乘时得刈穫,清风和气讴歌声。lǎo nóng chéng shí dé yì huò,qīng fēng hé qì ōu gē shēng。
我知夫子祷已久,由有盛德通神明。wǒ zhī fū zi dǎo yǐ jiǔ,yóu yǒu shèng dé tōng shén míng。
愿公移此福天下,阴阳调燮归和羹。yuàn gōng yí cǐ fú tiān xià,yīn yáng diào xiè guī hé gēng。

五云叟琴阁

杨杰

朝望五云山,暮望五云山。cháo wàng wǔ yún shān,mù wàng wǔ yún shān。
望之欲去未得去,抱琴登阁聊怡颜。wàng zhī yù qù wèi dé qù,bào qín dēng gé liáo yí yán。
琴声喷潺湲,意在山之泉。qín shēng pēn chán yuán,yì zài shān zhī quán。
琴声险欲绝,意在山之巅。qín shēng xiǎn yù jué,yì zài shān zhī diān。
五云之山不须到,劝君但作五云操。wǔ yún zhī shān bù xū dào,quàn jūn dàn zuò wǔ yún cāo。

凌歊台

杨杰

大明七年暮冬月,宋武南巡立双阙。dà míng qī nián mù dōng yuè,sòng wǔ nán xún lì shuāng quē。
銮舆先幸凌歊台,云中箫鼓轰春雷。luán yú xiān xìng líng xiāo tái,yún zhōng xiāo gǔ hōng chūn léi。
六龙一去晓无迹,山花野鸟空相忆。liù lóng yī qù xiǎo wú jì,shān huā yě niǎo kōng xiāng yì。
翠羽鸣鞭来不来,景陵芳草年年碧。cuì yǔ míng biān lái bù lái,jǐng líng fāng cǎo nián nián bì。

景云轩

杨杰

南城城外山崔嵬,景云轩上无尘埃。nán chéng chéng wài shān cuī wéi,jǐng yún xuān shàng wú chén āi。
双溪水落逐年急,白发僧归何日来。shuāng xī shuǐ luò zhú nián jí,bái fā sēng guī hé rì lái。
画屏满目万瓦合,几人到此心如灰。huà píng mǎn mù wàn wǎ hé,jǐ rén dào cǐ xīn rú huī。

恭轩

杨杰

春雷惊起苍龙角,春风摆开紫云箨。chūn léi jīng qǐ cāng lóng jiǎo,chūn fēng bǎi kāi zǐ yún tuò。
扫断红尘不得来,翠羽旌幢拥高阁。sǎo duàn hóng chén bù dé lái,cuì yǔ jīng chuáng yōng gāo gé。
高堂老人年八十,朱衣省郎侍旁立。gāo táng lǎo rén nián bā shí,zhū yī shěng láng shì páng lì。
追怀手植先大夫,栽培灌溉何勤劬。zhuī huái shǒu zhí xiān dà fū,zāi péi guàn gài hé qín qú。
浓阴潜蔽芝兰径,美实饱供鸾凤雏。nóng yīn qián bì zhī lán jìng,měi shí bǎo gōng luán fèng chú。
幽轩得名名曰恭,见此还与桑梓同。yōu xuān dé míng míng yuē gōng,jiàn cǐ hái yǔ sāng zǐ tóng。
岂惟雪霜不可改,年年高节摇清风。qǐ wéi xuě shuāng bù kě gǎi,nián nián gāo jié yáo qīng fēng。

留春亭

杨杰

古今春过知多少,人不留春头白早。gǔ jīn chūn guò zhī duō shǎo,rén bù liú chūn tóu bái zǎo。
君欲留春心可知,为君更赋留春诗。jūn yù liú chūn xīn kě zhī,wèi jūn gèng fù liú chūn shī。
留春莫只留花住,花老春风亦随去。liú chūn mò zhǐ liú huā zhù,huā lǎo chūn fēng yì suí qù。
孰若芝兰香不歇,亭下长如二三月。shú ruò zhī lán xiāng bù xiē,tíng xià zhǎng rú èr sān yuè。

沧浪亭

杨杰

沧浪之歌因屈平,子美为立沧浪亭。cāng làng zhī gē yīn qū píng,zi měi wèi lì cāng làng tíng。
亭中学士逐日醉,泽畔大夫千古醒。tíng zhōng xué shì zhú rì zuì,zé pàn dà fū qiān gǔ xǐng。
醉醒今古彼自异,苏诗不愧离骚经。zuì xǐng jīn gǔ bǐ zì yì,sū shī bù kuì lí sāo jīng。

送陈资道

杨杰

有客抱荆璞,不琢贵其质。yǒu kè bào jīng pú,bù zuó guì qí zhì。
兢兢三十年,常恐有坠失。jīng jīng sān shí nián,cháng kǒng yǒu zhuì shī。
所欲价百倍,今也十之一。suǒ yù jià bǎi bèi,jīn yě shí zhī yī。
勿患知者难,光彩已四出。wù huàn zhī zhě nán,guāng cǎi yǐ sì chū。

古鉴谣

杨杰

铁鉴埋重泉,知经几寒暑。tiě jiàn mái zhòng quán,zhī jīng jǐ hán shǔ。
山翁筑春田,得之南涧浒。shān wēng zhù chūn tián,dé zhī nán jiàn hǔ。
磨刮追光辉,云卷秋蟾吐。mó guā zhuī guāng huī,yún juǎn qiū chán tǔ。
敛衽正面视,历落露心府。liǎn rèn zhèng miàn shì,lì luò lù xīn fǔ。
坏垣试一照,阴灵吼风雨。huài yuán shì yī zhào,yīn líng hǒu fēng yǔ。
我欲匣此鉴,西上献人主。wǒ yù xiá cǐ jiàn,xī shàng xiàn rén zhǔ。
不愿鉴其鉴,愿君鉴于古。bù yuàn jiàn qí jiàn,yuàn jūn jiàn yú gǔ。
桀纣不鉴古,基业倾汤禹。jié zhòu bù jiàn gǔ,jī yè qīng tāng yǔ。
幽厉不鉴古,纲纪颓文武。yōu lì bù jiàn gǔ,gāng jì tuí wén wǔ。
吾皇宝其鉴,清风塞寰宇。wú huáng bǎo qí jiàn,qīng fēng sāi huán yǔ。
166«6789101112