古诗词

辟雍砚上胡先生

杨杰

娲皇锻鍊补天石,天完馀石人间掷。wā huáng duàn liàn bǔ tiān shí,tiān wán yú shí rén jiān zhì。
掷向淮山山下溪,千古万古无人识。zhì xiàng huái shān shān xià xī,qiān gǔ wàn gǔ wú rén shí。
昼出白云笼九州,夜吐长虹冲太极。zhòu chū bái yún lóng jiǔ zhōu,yè tǔ zhǎng hóng chōng tài jí。
去年腊月溪水枯,色夺江头数峰碧。qù nián là yuè xī shuǐ kū,sè duó jiāng tóu shù fēng bì。
野夫采得琢为砚,一画中规外方直。yě fū cǎi dé zuó wèi yàn,yī huà zhōng guī wài fāng zhí。
方直端平象地形,形壅水流流若璧。fāng zhí duān píng xiàng dì xíng,xíng yōng shuǐ liú liú ruò bì。
拟法辟雍天子学,不比泮宫一隅塞。nǐ fǎ pì yōng tiān zi xué,bù bǐ pàn gōng yī yú sāi。
幸偶先生掌辟雍,持以献诚安敢惜。xìng ǒu xiān shēng zhǎng pì yōng,chí yǐ xiàn chéng ān gǎn xī。
欲伐东山五大夫,受爵非材鍊为墨。yù fá dōng shān wǔ dà fū,shòu jué fēi cái liàn wèi mò。
欲乞湘妃血泪竿,刮削除斑供简策。yù qǐ xiāng fēi xuè lèi gān,guā xuē chú bān gōng jiǎn cè。
欲就退之借毛颖,同与先生记心画。yù jiù tuì zhī jiè máo yǐng,tóng yǔ xiān shēng jì xīn huà。
先生记之何所先,推赜圣贤诠六籍。xiān shēng jì zhī hé suǒ xiān,tuī zé shèng xián quán liù jí。
四时七政有未平,愿述阴阳修律历。sì shí qī zhèng yǒu wèi píng,yuàn shù yīn yáng xiū lǜ lì。
夷蛮戎狄有未宾,愿摅雄略操军檄。yí mán róng dí yǒu wèi bīn,yuàn shū xióng lüè cāo jūn xí。
辟雍之水流不穷,先生之材无不通。pì yōng zhī shuǐ liú bù qióng,xiān shēng zhī cái wú bù tōng。
愿携此砚飞九穹,圆润化笔扶天工。yuàn xié cǐ yàn fēi jiǔ qióng,yuán rùn huà bǐ fú tiān gōng。

杨杰

宋无为人,字次公,自号无为子。仁宗嘉祐四年进士。神宗元丰中官太常,凡礼乐之事皆预讨论。与范镇议乐有异,多攻之。哲宗元祐中为礼部员外郎,出知润州,除两浙提点刑狱。卒年七十。有《无为集》、《乐记》。 杨杰的作品>>

猜您喜欢

杨杰

男大须婚,女长须嫁。nán dà xū hūn,nǚ zhǎng xū jià。
讨甚闲工夫,更说无生话。tǎo shén xián gōng fū,gèng shuō wú shēng huà。
166«6789101112