古诗词

屏石谣赠郭功父

杨杰

屏石屏石何崭岩,云初得自江之南。píng shí píng shí hé zhǎn yán,yún chū dé zì jiāng zhī nán。
沙埋土蚀几千载,无人辨别嗟沉淹。shā mái tǔ shí jǐ qiān zài,wú rén biàn bié jiē chén yān。
净空居士物鉴精,获之不贵黄金兼。jìng kōng jū shì wù jiàn jīng,huò zhī bù guì huáng jīn jiān。
清泉洗涤露真璞,野云凝结堆浓蓝。qīng quán xǐ dí lù zhēn pú,yě yún níng jié duī nóng lán。
巫峡山前暮雨霁,参差十二挑峰尖。wū xiá shān qián mù yǔ jì,cān chà shí èr tiāo fēng jiān。
比千骨朽心不朽,通窍至今存四三。bǐ qiān gǔ xiǔ xīn bù xiǔ,tōng qiào zhì jīn cún sì sān。
蜂房蚁垤岂足数,或疏或密争嵚嵌。fēng fáng yǐ dié qǐ zú shù,huò shū huò mì zhēng qīn qiàn。
铜台古研置其下,一片皴碧沉寒潭。tóng tái gǔ yán zhì qí xià,yī piàn cūn bì chén hán tán。
唐朝牛公嗜怪石,取之不已其亦贪。táng cháo niú gōng shì guài shí,qǔ zhī bù yǐ qí yì tān。
争如夫君一胜百,得此自足无伤廉。zhēng rú fū jūn yī shèng bǎi,dé cǐ zì zú wú shāng lián。
我尝乘醉到君家,临风叩以苍玉簪。wǒ cháng chéng zuì dào jūn jiā,lín fēng kòu yǐ cāng yù zān。
其声清越合律吕,簨簴可与大乐参。qí shēng qīng yuè hé lǜ lǚ,sǔn jù kě yǔ dà lè cān。
何当琢磨中勾股,列为编磬歌云咸。hé dāng zuó mó zhōng gōu gǔ,liè wèi biān qìng gē yún xián。
问君考击荐郊庙,孰若藏在青山庵。wèn jūn kǎo jī jiàn jiāo miào,shú ruò cáng zài qīng shān ān。

杨杰

宋无为人,字次公,自号无为子。仁宗嘉祐四年进士。神宗元丰中官太常,凡礼乐之事皆预讨论。与范镇议乐有异,多攻之。哲宗元祐中为礼部员外郎,出知润州,除两浙提点刑狱。卒年七十。有《无为集》、《乐记》。 杨杰的作品>>

猜您喜欢

杨杰

男大须婚,女长须嫁。nán dà xū hūn,nǚ zhǎng xū jià。
讨甚闲工夫,更说无生话。tǎo shén xián gōng fū,gèng shuō wú shēng huà。
166«6789101112