古诗词

古鉴谣

杨杰

铁鉴埋重泉,知经几寒暑。tiě jiàn mái zhòng quán,zhī jīng jǐ hán shǔ。
山翁筑春田,得之南涧浒。shān wēng zhù chūn tián,dé zhī nán jiàn hǔ。
磨刮追光辉,云卷秋蟾吐。mó guā zhuī guāng huī,yún juǎn qiū chán tǔ。
敛衽正面视,历落露心府。liǎn rèn zhèng miàn shì,lì luò lù xīn fǔ。
坏垣试一照,阴灵吼风雨。huài yuán shì yī zhào,yīn líng hǒu fēng yǔ。
我欲匣此鉴,西上献人主。wǒ yù xiá cǐ jiàn,xī shàng xiàn rén zhǔ。
不愿鉴其鉴,愿君鉴于古。bù yuàn jiàn qí jiàn,yuàn jūn jiàn yú gǔ。
桀纣不鉴古,基业倾汤禹。jié zhòu bù jiàn gǔ,jī yè qīng tāng yǔ。
幽厉不鉴古,纲纪颓文武。yōu lì bù jiàn gǔ,gāng jì tuí wén wǔ。
吾皇宝其鉴,清风塞寰宇。wú huáng bǎo qí jiàn,qīng fēng sāi huán yǔ。

杨杰

宋无为人,字次公,自号无为子。仁宗嘉祐四年进士。神宗元丰中官太常,凡礼乐之事皆预讨论。与范镇议乐有异,多攻之。哲宗元祐中为礼部员外郎,出知润州,除两浙提点刑狱。卒年七十。有《无为集》、《乐记》。 杨杰的作品>>

猜您喜欢

杨杰

男大须婚,女长须嫁。nán dà xū hūn,nǚ zhǎng xū jià。
讨甚闲工夫,更说无生话。tǎo shén xián gōng fū,gèng shuō wú shēng huà。
166«6789101112