古诗词

贺新郎·秣陵怀古

万俟绍之

决眦入飞鸟。jué zì rù fēi niǎo。
正江南、梅雨初晴,乱山浮晓。zhèng jiāng nán méi yǔ chū qíng,luàn shān fú xiǎo。
凤去台空箫声断,惟有疏林鸦噪。fèng qù tái kōng xiāo shēng duàn,wéi yǒu shū lín yā zào。
但空锁、吴时花草。dàn kōng suǒ wú shí huā cǎo。
指点中原青山外,奈征尘、迷望愁云绕。zhǐ diǎn zhōng yuán qīng shān wài,nài zhēng chén mí wàng chóu yún rào。
佳丽地,谩凝眺。jiā lì dì,mán níng tiào。
清风助我舒长啸。qīng fēng zhù wǒ shū zhǎng xiào。
问其中、虚帘曲槛,阅人多少。wèn qí zhōng xū lián qū kǎn,yuè rén duō shǎo。
风景不殊江山在,况是英雄未老。fēng jǐng bù shū jiāng shān zài,kuàng shì yīng xióng wèi lǎo。
且拚与、尊前一笑。qiě pàn yǔ zūn qián yī xiào。
欲说前朝兴亡事,唤谪仙、来共传清醥。yù shuō qián cháo xīng wáng shì,huàn zhé xiān lái gòng chuán qīng piǎo。
归路晚,月明照。guī lù wǎn,yuè míng zhào。

万俟绍之

万俟绍之(生卒年不详),字子绍,自号郢庄,郢(今湖北江陵西北纪南城)人,寓常熟。万俟离曾孙。力学好修,尝登王万之门,其文闳肆,其诗清严。两举不第,卒。 万俟绍之的作品>>

猜您喜欢

婢态

万俟绍之

才入园中便折花,厨头坐语是生涯。cái rù yuán zhōng biàn zhé huā,chú tóu zuò yǔ shì shēng yá。
不时掐数周年限,每事夸称旧主家。bù shí qiā shù zhōu nián xiàn,měi shì kuā chēng jiù zhǔ jiā。
迁怒故将瓯碗掷,效矉刚借粉脂搽。qiān nù gù jiāng ōu wǎn zhì,xiào pín gāng jiè fěn zhī chá。
隔屏窃听宾朋语,汲汲讹传又妄加。gé píng qiè tīng bīn péng yǔ,jí jí é chuán yòu wàng jiā。

次新竹韵

万俟绍之

箨粉飘零干拂檐,午阴比似旧时添。tuò fěn piāo líng gàn fú yán,wǔ yīn bǐ shì jiù shí tiān。
栖留薄雾生秋意,勾引清风涤夏炎。qī liú báo wù shēng qiū yì,gōu yǐn qīng fēng dí xià yán。
弱质自同诗骨瘦,新竿也学舞腰纤。ruò zhì zì tóng shī gǔ shòu,xīn gān yě xué wǔ yāo xiān。
丁宁养就化龙杖,休劈轻丝织绣帘。dīng níng yǎng jiù huà lóng zhàng,xiū pī qīng sī zhī xiù lián。

访新城宰

万俟绍之

野花香细绿阴成,风著征衫暑尚轻。yě huā xiāng xì lǜ yīn chéng,fēng zhù zhēng shān shǔ shàng qīng。
流水有声如学语,乱山无数不知名。liú shuǐ yǒu shēng rú xué yǔ,luàn shān wú shù bù zhī míng。
柘林叶尽蚕初熟,麦陇人行雉不惊。zhè lín yè jǐn cán chū shú,mài lǒng rén xíng zhì bù jīng。
少驻篮舆聊问俗,儿童亦说长官清。shǎo zhù lán yú liáo wèn sú,ér tóng yì shuō zhǎng guān qīng。

元夕

万俟绍之

小小茅居傍野桥,青灯一点度元宵。xiǎo xiǎo máo jū bàng yě qiáo,qīng dēng yī diǎn dù yuán xiāo。
新诗多在景中得,宿酒都从睡里消。xīn shī duō zài jǐng zhōng dé,sù jiǔ dōu cóng shuì lǐ xiāo。
绕舍菜滋春后雨,过门船趁晚来潮。rào shě cài zī chūn hòu yǔ,guò mén chuán chèn wǎn lái cháo。
休嫌不住繁华境,最喜亲朋近可邀。xiū xián bù zhù fán huá jìng,zuì xǐ qīn péng jìn kě yāo。

饯常熟宰

万俟绍之

笼鹤归来到北关,玉墀春里趣朝班。lóng hè guī lái dào běi guān,yù chí chūn lǐ qù cháo bān。
九重定问琴川事,为奏通川一渡闲。jiǔ zhòng dìng wèn qín chuān shì,wèi zòu tōng chuān yī dù xián。

饯常熟宰

万俟绍之

多幸三年依德字,喜无一事到公庭。duō xìng sān nián yī dé zì,xǐ wú yī shì dào gōng tíng。
庭前柳是公遗爱,去后相看眼更青。tíng qián liǔ shì gōng yí ài,qù hòu xiāng kàn yǎn gèng qīng。

金陵郊行

万俟绍之

快提金勒走郊原,拂面东风醒醉魂。kuài tí jīn lēi zǒu jiāo yuán,fú miàn dōng fēng xǐng zuì hún。
好景流连天易晚,来朝更过杏花村。hǎo jǐng liú lián tiān yì wǎn,lái cháo gèng guò xìng huā cūn。

冬闺怨

万俟绍之

塑出狮毬对画阑,笑呼女伴傍前看。sù chū shī qiú duì huà lán,xiào hū nǚ bàn bàng qián kàn。
宫鞋湿透犹堪著,未抵空闺绣被寒。gōng xié shī tòu yóu kān zhù,wèi dǐ kōng guī xiù bèi hán。

寄永兴窣兄

万俟绍之

相阀峥嵘南渡初,万事遗绪要人扶。xiāng fá zhēng róng nán dù chū,wàn shì yí xù yào rén fú。
从知物理终无否,棠笏于今属魏谟。cóng zhī wù lǐ zhōng wú fǒu,táng hù yú jīn shǔ wèi mó。

寄永兴窣兄

万俟绍之

忆昔京华聚首时,大兄常念阿连痴。yì xī jīng huá jù shǒu shí,dà xiōng cháng niàn ā lián chī。
别来相望天涯远,长诵对床风雨诗。bié lái xiāng wàng tiān yá yuǎn,zhǎng sòng duì chuáng fēng yǔ shī。

题扇面

万俟绍之

起晚慵妆立小楼,杜鹃声里万红休。qǐ wǎn yōng zhuāng lì xiǎo lóu,dù juān shēng lǐ wàn hóng xiū。
侬愁未逐春酲解,飞尽杨花不举头。nóng chóu wèi zhú chūn chéng jiě,fēi jǐn yáng huā bù jǔ tóu。
2612