古诗词

感事寄子明中丞

宋祁

久玷三云从,仍叨千石荣。jiǔ diàn sān yún cóng,réng dāo qiān shí róng。
羸躯付多病,怯计会无成。léi qū fù duō bìng,qiè jì huì wú chéng。
出守非严助,何年召郤萌。chū shǒu fēi yán zhù,hé nián zhào xì méng。
风摧向阳藿,霜变度江橙。fēng cuī xiàng yáng huò,shuāng biàn dù jiāng chéng。
画阁勤听讼,春畴力劝耕。huà gé qín tīng sòng,chūn chóu lì quàn gēng。
遂惭循吏术,姑促县官征。suì cán xún lì shù,gū cù xiàn guān zhēng。
害马直宜去,劳鱼实恐赪。hài mǎ zhí yí qù,láo yú shí kǒng chēng。
人心久忘战,朝议近论兵。rén xīn jiǔ wàng zhàn,cháo yì jìn lùn bīng。
戍锁关南数,边烽陇右明。shù suǒ guān nán shù,biān fēng lǒng yòu míng。
将机犹嚄唶,贼胆尚纵横。jiāng jī yóu huō zé,zéi dǎn shàng zòng héng。
说士争操牍,谋臣屈请缨。shuō shì zhēng cāo dú,móu chén qū qǐng yīng。
已闻疲转粟,安得但婴城。yǐ wén pí zhuǎn sù,ān dé dàn yīng chéng。
且许和戎利,重寻挠酒盟。qiě xǔ hé róng lì,zhòng xún náo jiǔ méng。
安危系公等,指授尽时英。ān wēi xì gōng děng,zhǐ shòu jǐn shí yīng。
幸有千金募,须容八阵精。xìng yǒu qiān jīn mù,xū róng bā zhèn jīng。
待衰曹刿鼓,长揖亚夫营。dài shuāi cáo guì gǔ,zhǎng yī yà fū yíng。
刷愤宜修德,时巡况作京。shuā fèn yí xiū dé,shí xún kuàng zuò jīng。
矢方射嶓冢,力欲斩长鲸。shǐ fāng shè bō zhǒng,lì yù zhǎn zhǎng jīng。
宪纸言常屡,王涂日以清。xiàn zhǐ yán cháng lǚ,wáng tú rì yǐ qīng。
悉心前席重,直指佞人惊。xī xīn qián xí zhòng,zhí zhǐ nìng rén jīng。
仗下霜馀凛,班回佩倚鸣。zhàng xià shuāng yú lǐn,bān huí pèi yǐ míng。
早调黄铉鼎,催献恶枭羹。zǎo diào huáng xuàn dǐng,cuī xiàn è xiāo gēng。
顾我罹飞语,于兹类倒行。gù wǒ lí fēi yǔ,yú zī lèi dào xíng。
鬼神惭贾谊,唇舌避君卿。guǐ shén cán jiǎ yì,chún shé bì jūn qīng。
直道今寥落,狂辞先猥并。zhí dào jīn liáo luò,kuáng cí xiān wěi bìng。
椎如莫邪钝,伥若小冠盲。chuí rú mò xié dùn,chāng ruò xiǎo guān máng。
秦俗矜车甲,周诗赋旆旌。qín sú jīn chē jiǎ,zhōu shī fù pèi jīng。
会当濡橐笔,企咏二边平。huì dāng rú tuó bǐ,qǐ yǒng èr biān píng。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

余在北门时每立春必前索宫中春词十馀解今逢兹日块坐州阁追怀旧题续作六章

宋祁

楼角红阳上翠旗,钗头新燕一双飞。lóu jiǎo hóng yáng shàng cuì qí,chāi tóu xīn yàn yī shuāng fēi。
天将美景催行乐,剪尽春云作舞衣。tiān jiāng měi jǐng cuī xíng lè,jiǎn jǐn chūn yún zuò wǔ yī。

月中嘲鹊

宋祁

月驭初明露掌西,翩翩犹伴夜乌啼。yuè yù chū míng lù zhǎng xī,piān piān yóu bàn yè wū tí。
驾巢树冷空三匝,却是鸣鸠得稳栖。jià cháo shù lěng kōng sān zā,què shì míng jiū dé wěn qī。

房陵旧第股引蔡水养鱼于池败日或有塞其水窦鱼多涸矣

宋祁

后园平日引春渠,浴凤翔鸳两自如。hòu yuán píng rì yǐn chūn qú,yù fèng xiáng yuān liǎng zì rú。
一旦绣衣来簿责,馀灾犹得及池鱼。yī dàn xiù yī lái bù zé,yú zāi yóu dé jí chí yú。

直舍雠理律书呈同舍二首

宋祁

旧文新札俨成行,柏熏微开帙气香。jiù wén xīn zhá yǎn chéng xíng,bǎi xūn wēi kāi zhì qì xiāng。
天下书多殊未见,颜生应笑下雌黄。tiān xià shū duō shū wèi jiàn,yán shēng yīng xiào xià cí huáng。

直舍雠理律书呈同舍二首

宋祁

经筵敢倦力刊梓,国典将追鼎铸书。jīng yán gǎn juàn lì kān zǐ,guó diǎn jiāng zhuī dǐng zhù shū。
静对阙疑还阁笔,不知三古字为鱼。jìng duì quē yí hái gé bǐ,bù zhī sān gǔ zì wèi yú。

偶作

宋祁

隼被鴳姿知有累,豺惊羊质固非真。sǔn bèi yàn zī zhī yǒu lèi,chái jīng yáng zhì gù fēi zhēn。
谩夸鲁国多儒士,敢到君门止一人。mán kuā lǔ guó duō rú shì,gǎn dào jūn mén zhǐ yī rén。

赋成中丞临川侍郎西园杂题十首双假山

宋祁

佛螺双髻矗层岚,云穴呀空藓晕衔。fú luó shuāng jì chù céng lán,yún xué ya kōng xiǎn yūn xián。
异日主公求肖像,居然认得傅溪岩。yì rì zhǔ gōng qiú xiào xiàng,jū rán rèn dé fù xī yán。

赋成中丞临川侍郎西园杂题十首双假山

宋祁

烟梢露叶贯冬荣,高出危墙近覆亭。yān shāo lù yè guàn dōng róng,gāo chū wēi qiáng jìn fù tíng。
闻道兰台有图籍,故留春粉助蒸青。wén dào lán tái yǒu tú jí,gù liú chūn fěn zhù zhēng qīng。

赋成中丞临川侍郎西园杂题十首双假山

宋祁

上国名园买地栽,试知韩令是雄猜。shàng guó míng yuán mǎi dì zāi,shì zhī hán lìng shì xióng cāi。
香根斸尽成何事,不识骚人托讽才。xiāng gēn zhǔ jǐn chéng hé shì,bù shí sāo rén tuō fěng cái。

赋成中丞临川侍郎西园杂题十首双假山

宋祁

媚条无力倚风长,架作圆阴覆坐凉。mèi tiáo wú lì yǐ fēng zhǎng,jià zuò yuán yīn fù zuò liáng。
露蕊一春清袭袂,有人知是令君香。lù ruǐ yī chūn qīng xí mèi,yǒu rén zhī shì lìng jūn xiāng。

赋成中丞临川侍郎西园杂题十首双假山

宋祁

散漫飞绵阿娜枝,家家眺赏霁霜威。sàn màn fēi mián ā nà zhī,jiā jiā tiào shǎng jì shuāng wēi。
尽将烟叶偷眉妩,不为章街走马归。jǐn jiāng yān yè tōu méi wǔ,bù wèi zhāng jiē zǒu mǎ guī。

赋成中丞临川侍郎西园杂题十首双假山

宋祁

栖鹄云侯迥势开,主人留客侑金罍。qī gǔ yún hóu jiǒng shì kāi,zhǔ rén liú kè yòu jīn léi。
欲知谢尚风流极,赌得将军鼓吹来。yù zhī xiè shàng fēng liú jí,dǔ dé jiāng jūn gǔ chuī lái。

汴堤闲望

宋祁

虹度长桥箭激流,夹堤春树翠阴稠。hóng dù zhǎng qiáo jiàn jī liú,jiā dī chūn shù cuì yīn chóu。
谁知昼夜滔滔意,不是沉舟即载舟。shuí zhī zhòu yè tāo tāo yì,bù shì chén zhōu jí zài zhōu。

寒食夜偶题

宋祁

前尘露气压轻埃,风漾花阴聚复开。qián chén lù qì yā qīng āi,fēng yàng huā yīn jù fù kāi。
苦恨浮云心不净,月中时污太清来。kǔ hèn fú yún xīn bù jìng,yuè zhōng shí wū tài qīng lái。

学舍昼上

宋祁

风射长廊雪絮春,经筵无客有流尘。fēng shè zhǎng láng xuě xù chūn,jīng yán wú kè yǒu liú chén。
扪心自问何功德,五管支离治繲人。mén xīn zì wèn hé gōng dé,wǔ guǎn zhī lí zhì xiè rén。