古诗词

和庞丞相

宋祁

顾我支离甚,惟公念不才。gù wǒ zhī lí shén,wéi gōng niàn bù cái。
朱颜为列郡,白发入中台。zhū yán wèi liè jùn,bái fā rù zhōng tái。
阁道通天禄,宫门拂斗魁。gé dào tōng tiān lù,gōng mén fú dòu kuí。
论班元后郑,作赋或延枚。lùn bān yuán hòu zhèng,zuò fù huò yán méi。
病肘垂杨老,危心一橹摧。bìng zhǒu chuí yáng lǎo,wēi xīn yī lǔ cuī。
根愁江北变,叶喜洛阳来。gēn chóu jiāng běi biàn,yè xǐ luò yáng lái。
自昔边州重,当年蜀驭催。zì xī biān zhōu zhòng,dāng nián shǔ yù cuī。
烧烽看朔漠,扪井历崔嵬。shāo fēng kàn shuò mò,mén jǐng lì cuī wéi。
粗可翻前史,何能调禁财。cū kě fān qián shǐ,hé néng diào jìn cái。
流光成浩荡,孤宦易嫌猜。liú guāng chéng hào dàng,gū huàn yì xián cāi。
曲外悲弦剩,机头谤锦开。qū wài bēi xián shèng,jī tóu bàng jǐn kāi。
无功惭远志,有吏笑然灰。wú gōng cán yuǎn zhì,yǒu lì xiào rán huī。
左辖真虚忝,仙曹复滥陪。zuǒ xiá zhēn xū tiǎn,xiān cáo fù làn péi。
门鶋愁眩转,轩鹤老毰毸。mén jū chóu xuàn zhuǎn,xuān hè lǎo péi sāi。
倾否知攸往,成章恧所裁。qīng fǒu zhī yōu wǎng,chéng zhāng nǜ suǒ cái。
贾生空问卜,楚客但劳媒。jiǎ shēng kōng wèn bo,chǔ kè dàn láo méi。
特召依明主,生还揖上台。tè zhào yī míng zhǔ,shēng hái yī shàng tái。
缇油观册府,巾履记翘材。tí yóu guān cè fǔ,jīn lǚ jì qiào cái。
长跪怀人句,徐传道旧杯。zhǎng guì huái rén jù,xú chuán dào jiù bēi。
今兹宣父冶,终得铸颜回。jīn zī xuān fù yě,zhōng dé zhù yán huí。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

古意

宋祁

持鹬蚌谋壮,贪蝉鹊意深。chí yù bàng móu zhuàng,tān chán què yì shēn。
渔人一拱手,弹者笑依林。yú rén yī gǒng shǒu,dàn zhě xiào yī lín。

重怀和靖林逋

宋祁

高士非求死,天教陨少微。gāo shì fēi qiú sǐ,tiān jiào yǔn shǎo wēi。
云疑隐居在,犹傍岭头归。yún yí yǐn jū zài,yóu bàng lǐng tóu guī。

西斋新植萱草甚多作问答绝句二首问

宋祁

腻花金英扑,纤莛玉段抽。nì huā jīn yīng pū,xiān tíng yù duàn chōu。
萱如解荣悴,争合自忘忧。xuān rú jiě róng cuì,zhēng hé zì wàng yōu。

西斋新植萱草甚多作问答绝句二首问

宋祁

我有忘忧号,君为忧世人。wǒ yǒu wàng yōu hào,jūn wèi yōu shì rén。
欲忧忧底事,胡不暂怡神。yù yōu yōu dǐ shì,hú bù zàn yí shén。

宋祁

濯濯萦春晚,依依带暝饶。zhuó zhuó yíng chūn wǎn,yī yī dài míng ráo。
楚宫皆饿死,无计学纤腰。chǔ gōng jiē è sǐ,wú jì xué xiān yāo。

湖上二首

宋祁

秋水自然碧,秋花何意红。qiū shuǐ zì rán bì,qiū huā hé yì hóng。
乾坤摇落恨,只是为西风。qián kūn yáo luò hèn,zhǐ shì wèi xī fēng。

湖上二首

宋祁

楼迥衔空雾,郊长占暝霏。lóu jiǒng xián kōng wù,jiāo zhǎng zhàn míng fēi。
戏鱼晴自掷,寒鸭夜还飞。xì yú qíng zì zhì,hán yā yè hái fēi。

咏棠棣

宋祁

潘赋幽芳在,周诗荣鄂传。pān fù yōu fāng zài,zhōu shī róng è chuán。
佛轮千幅细,公带万钉圆。fú lún qiān fú xì,gōng dài wàn dīng yuán。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

东郊迎气罢,暖信入严宸。dōng jiāo yíng qì bà,nuǎn xìn rù yán chén。
暂遣星杓转,令知天下春。zàn qiǎn xīng biāo zhuǎn,lìng zhī tiān xià chūn。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

瑞福随春到,穰穰正似山。ruì fú suí chūn dào,ráng ráng zhèng shì shān。
君王宽大诏,自此遍人间。jūn wáng kuān dà zhào,zì cǐ biàn rén jiān。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

縠管灰飞尽,金胥刻漏长。hú guǎn huī fēi jǐn,jīn xū kè lòu zhǎng。
欢情与和气,并入万年觞。huān qíng yǔ hé qì,bìng rù wàn nián shāng。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

春风长乐地,春仗大明天。chūn fēng zhǎng lè dì,chūn zhàng dà míng tiān。
春酒皆千日,春枝即万年。chūn jiǔ jiē qiān rì,chūn zhī jí wàn nián。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

阳和今日到,景物一时新。yáng hé jīn rì dào,jǐng wù yī shí xīn。
陛下南山寿,长迎千万春。bì xià nán shān shòu,zhǎng yíng qiān wàn chūn。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

天上春先遍,世间人未知。tiān shàng chūn xiān biàn,shì jiān rén wèi zhī。
黄金装柳蕊,红密点花枝。huáng jīn zhuāng liǔ ruǐ,hóng mì diǎn huā zhī。

春帖子词皇帝阁十二首

宋祁

水暖蛟冰解,灰飞凤管和。shuǐ nuǎn jiāo bīng jiě,huī fēi fèng guǎn hé。
阳春与皇泽,并付女夷歌。yáng chūn yǔ huáng zé,bìng fù nǚ yí gē。