古诗词

哭中山公三十韵

宋祁

天欲鸣文铎,公先露上珍。tiān yù míng wén duó,gōng xiān lù shàng zhēn。
谈锋贯千载,文纬补三辰。tán fēng guàn qiān zài,wén wěi bǔ sān chén。
海浪扶鹏徙,雍朝簉鹭振。hǎi làng fú péng xǐ,yōng cháo zào lù zhèn。
荡邪初奏雅,辟路近还淳。dàng xié chū zòu yǎ,pì lù jìn hái chún。
汗竹刊讹遍,仙藜递宿勤。hàn zhú kān é biàn,xiān lí dì sù qín。
汉家方授记,赵世本多神。hàn jiā fāng shòu jì,zhào shì běn duō shén。
稍上窔辽禅,亲逢堀吻巡。shāo shàng yào liáo chán,qīn féng kū wěn xún。
每篇称陆贾,四颂识崔骃。měi piān chēng lù jiǎ,sì sòng shí cuī yīn。
接昼来词禁,轩霞切睿宸。jiē zhòu lái cí jìn,xuān xiá qiè ruì chén。
金声兼振玉,丝绪遂成纶。jīn shēng jiān zhèn yù,sī xù suì chéng lún。
预读兰图字,时参豹尾尘。yù dú lán tú zì,shí cān bào wěi chén。
批成五色诏,乞守两朱轮。pī chéng wǔ sè zhào,qǐ shǒu liǎng zhū lún。
虎幄思贤数,鳌山召节新。hǔ wò sī xián shù,áo shān zhào jié xīn。
请闻裨帝采,有意靖宫邻。qǐng wén bì dì cǎi,yǒu yì jìng gōng lín。
畀虎潜兴谮,犹龙讵肯驯。bì hǔ qián xīng zèn,yóu lóng jù kěn xùn。
符鱼贪六六,国猘避狺狺。fú yú tān liù liù,guó zhì bì yín yín。
东震重光启,南箕哆焰沦。dōng zhèn zhòng guāng qǐ,nán jī duō yàn lún。
触邪观豸久,敛手避骢频。chù xié guān zhì jiǔ,liǎn shǒu bì cōng pín。
勇退宁无谓,斜飞故有因。yǒng tuì níng wú wèi,xié fēi gù yǒu yīn。
终承紫芝召,还返碧桃春。zhōng chéng zǐ zhī zhào,hái fǎn bì táo chūn。
丁直何尝屈,兰幽止自纫。dīng zhí hé cháng qū,lán yōu zhǐ zì rèn。
歌成接舆凤,书止太初麟。gē chéng jiē yú fèng,shū zhǐ tài chū lín。
竟遂东平乐,非忧宣子贫。jìng suì dōng píng lè,fēi yōu xuān zi pín。
蒙庄祥止止,尼父诲循循。méng zhuāng xiáng zhǐ zhǐ,ní fù huì xún xún。
久负骑星望,非图彻瑟晨。jiǔ fù qí xīng wàng,fēi tú chè sè chén。
夜歌忽稀薤,仙寿顿摧椿。yè gē hū xī xiè,xiān shòu dùn cuī chūn。
奠乏刍如玉,碑须臼受辛。diàn fá chú rú yù,bēi xū jiù shòu xīn。
成蹊三榜士,坠泪四州民。chéng qī sān bǎng shì,zhuì lèi sì zhōu mín。
自此亡遗直,谁将赎百身。zì cǐ wáng yí zhí,shuí jiāng shú bǎi shēn。
他年虎贲饮,无复老成人。tā nián hǔ bēn yǐn,wú fù lǎo chéng rén。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

天台梵才师长吉在都数以诗笔见授因答以转句

宋祁

有人官冷抱穷愁,客坐无毡尘影流。yǒu rén guān lěng bào qióng chóu,kè zuò wú zhān chén yǐng liú。
吃口倦谈真寂寞,移书避事喜旬休。chī kǒu juàn tán zhēn jì mò,yí shū bì shì xǐ xún xiū。

天台梵才师长吉在都数以诗笔见授因答以转句

宋祁

愧惭禅嫡来相问,刮目探怀授珍蕴。kuì cán chán dí lái xiāng wèn,guā mù tàn huái shòu zhēn yùn。
已轻安石为老生,更恼王筠赋强韵。yǐ qīng ān shí wèi lǎo shēng,gèng nǎo wáng yún fù qiáng yùn。

天台梵才师长吉在都数以诗笔见授因答以转句

宋祁

比来缁侣颇言文,局促啁啾宁足论。bǐ lái zī lǚ pǒ yán wén,jú cù zhāo jiū níng zú lùn。
私地蛙鸣徒聒耳,长沙国小仅回身。sī dì wā míng tú guā ěr,zhǎng shā guó xiǎo jǐn huí shēn。

天台梵才师长吉在都数以诗笔见授因答以转句

宋祁

惟师墨海多雄藻,具足身中无欠宝。wéi shī mò hǎi duō xióng zǎo,jù zú shēn zhōng wú qiàn bǎo。
先追御寇跨泠风,后伴骚人拾香草。xiān zhuī yù kòu kuà líng fēng,hòu bàn sāo rén shí xiāng cǎo。

天台梵才师长吉在都数以诗笔见授因答以转句

宋祁

嗟余投报乏琼瑰,目睇金园剩九回。jiē yú tóu bào fá qióng guī,mù dì jīn yuán shèng jiǔ huí。
篮舆媻姗两生举,定容元亮醉中来。lán yú pán shān liǎng shēng jǔ,dìng róng yuán liàng zuì zhōng lái。

和贾相公览杜工部北征篇

宋祁

唐家六叶太平罢,宫艳醉骨恬无忧。táng jiā liù yè tài píng bà,gōng yàn zuì gǔ tián wú yōu。
阿荦诟天翠华出,模糊战血腥九州。ā luò gòu tiān cuì huá chū,mó hú zhàn xuè xīng jiǔ zhōu。
乾疮坤痍四海破,白日杀气寒飕飗。qián chuāng kūn yí sì hǎi pò,bái rì shā qì hán sōu liú。
少陵背贼走行在,采梠拾橡填饥喉。shǎo líng bèi zéi zǒu xíng zài,cǎi lǚ shí xiàng tián jī hóu。
眼前乱离不忍见,作诗感慨陈大猷。yǎn qián luàn lí bù rěn jiàn,zuò shī gǎn kǎi chén dà yóu。
北征之篇辞最切,读者心陨如摧辀。běi zhēng zhī piān cí zuì qiè,dú zhě xīn yǔn rú cuī zhōu。
莫肯念乱小雅怨,自然流涕袁安愁。mò kěn niàn luàn xiǎo yǎ yuàn,zì rán liú tì yuán ān chóu。
才高位下言不入,愤气郁屈蟠长虬。cái gāo wèi xià yán bù rù,fèn qì yù qū pán zhǎng qiú。
今日奔亡匪天作,向来颠倒皆庙谋。jīn rì bēn wáng fěi tiān zuò,xiàng lái diān dào jiē miào móu。
忠骸佞骨相撑拄,一燎同烬悲昆丘。zhōng hái nìng gǔ xiāng chēng zhǔ,yī liáo tóng jìn bēi kūn qiū。
相君览古慨前事,追美子美真诗流。xiāng jūn lǎn gǔ kǎi qián shì,zhuī měi zi měi zhēn shī liú。
前王不见后王见,愿以此语贻千秋。qián wáng bù jiàn hòu wáng jiàn,yuàn yǐ cǐ yǔ yí qiān qiū。

罗承制自戎州罢归

宋祁

乘障一麾逮出守,终更三岁今来旋。chéng zhàng yī huī dǎi chū shǒu,zhōng gèng sān suì jīn lái xuán。
巴云晨趣东北道,僰月晓背西南天。bā yún chén qù dōng běi dào,bó yuè xiǎo bèi xī nán tiān。
故人把酒数卷白,离亭赠柳长于鞭。gù rén bǎ jiǔ shù juǎn bái,lí tíng zèng liǔ zhǎng yú biān。
属羌羁诏久款塞,归为天子细论边。shǔ qiāng jī zhào jiǔ kuǎn sāi,guī wèi tiān zi xì lùn biān。

高亭驻眺招宫苑张端臣

宋祁

蜀天向腊寒未极,倚槛绵睇亭皋分。shǔ tiān xiàng là hán wèi jí,yǐ kǎn mián dì tíng gāo fēn。
一萍团红江上日,数盖淡白楼头云。yī píng tuán hóng jiāng shàng rì,shù gài dàn bái lóu tóu yún。
杯中竹叶与谁举,笛里梅花那忍闻。bēi zhōng zhú yè yǔ shuí jǔ,dí lǐ méi huā nà rěn wén。
愿君枉步数相劳,他时离绪徒纷纷。yuàn jūn wǎng bù shù xiāng láo,tā shí lí xù tú fēn fēn。

嘉祐庚子秋七月予还台明年始对家圃春物作

宋祁

十年去国老蒙召,今岁始见家园春。shí nián qù guó lǎo méng zhào,jīn suì shǐ jiàn jiā yuán chūn。
双燕初来即宾客,群莺相逢如故人。shuāng yàn chū lái jí bīn kè,qún yīng xiāng féng rú gù rén。
蒙茸草树延野色,碎璅鲑菜供盘珍。méng rōng cǎo shù yán yě sè,suì suǒ guī cài gōng pán zhēn。
多惭吾党共醒醉,收得泽边憔悴身。duō cán wú dǎng gòng xǐng zuì,shōu dé zé biān qiáo cuì shēn。

登齐云亭

宋祁

少城西北最高处,凭槛极眺襟怀开。shǎo chéng xī běi zuì gāo chù,píng kǎn jí tiào jīn huái kāi。
模糊烟树鸟边静,突兀云山天外来。mó hú yān shù niǎo biān jìng,tū wù yún shān tiān wài lái。
归樯栉栉逗淮浦,凉飔猎猎生岩隈。guī qiáng zhì zhì dòu huái pǔ,liáng sī liè liè shēng yán wēi。
虽非吾土信云美,伴客留连倾一杯。suī fēi wú tǔ xìn yún měi,bàn kè liú lián qīng yī bēi。

千叶牡丹

宋祁

濯水锦窠艳,颓云仙髻繁。zhuó shuǐ jǐn kē yàn,tuí yún xiān jì fán。
全欹碧槲叶,独占紫球栏。quán yī bì hú yè,dú zhàn zǐ qiú lán。
谁谓萼华极,芳心多隐桓。shuí wèi è huá jí,fāng xīn duō yǐn huán。

酴醾

宋祁

来自蚕丛国,香传弱水神。lái zì cán cóng guó,xiāng chuán ruò shuǐ shén。
析酲疑破鼻,并艳欲留春。xī chéng yí pò bí,bìng yàn yù liú chūn。
勿以媚兰味,误沾韩寿巾。wù yǐ mèi lán wèi,wù zhān hán shòu jīn。

木兰

宋祁

吴王宫里树,春晚紫房开。wú wáng gōng lǐ shù,chūn wǎn zǐ fáng kāi。
秀比华夷重,香蒙菌桂猜。xiù bǐ huá yí zhòng,xiāng méng jūn guì cāi。
无轻众芳喻,曾照女郎来。wú qīng zhòng fāng yù,céng zhào nǚ láng lái。

荼蕊花

宋祁

媚丛无奈密,柔蔓不胜长。mèi cóng wú nài mì,róu màn bù shèng zhǎng。
非邻粉自白,似侠骨中香。fēi lín fěn zì bái,shì xiá gǔ zhōng xiāng。
不分樱桃艳,名先播乐章。bù fēn yīng táo yàn,míng xiān bō lè zhāng。

元会诗五首

宋祁

享运乐斯逢,多仪粲云展。xiǎng yùn lè sī féng,duō yí càn yún zhǎn。
杂袭置萝图,禺卬瞻邃冕。zá xí zhì luó tú,yú áng zhān suì miǎn。
沿磩履行进,分墀佩声转。yán qì lǚ xíng jìn,fēn chí pèi shēng zhuǎn。
夤极自成恭,欢馀还作抃。yín jí zì chéng gōng,huān yú hái zuò biàn。