古诗词

常山杨氏有二怪石奇险百状田曹张中行家雒阳遍见都中诸家所得异石皆出此下予他日思之恐常人忽而不珍作诗以诧其处并邀中行伯逢同赋

宋祁

块然两奇石,谲怪状难悉。kuài rán liǎng qí shí,jué guài zhuàng nán xī。
千仞裂嵯峨,一气与崷崒。qiān rèn liè cuó é,yī qì yǔ qiú zú。
四隅藓剥肤,万古云渍骨。sì yú xiǎn bō fū,wàn gǔ yún zì gǔ。
补馀天所委,陨罢星不没。bǔ yú tiān suǒ wěi,yǔn bà xīng bù méi。
横苍对偃蹇,怒翠竞腾突。héng cāng duì yǎn jiǎn,nù cuì jìng téng tū。
神媪秘弗露,狂鳌抃而失。shén ǎo mì fú lù,kuáng áo biàn ér shī。
由兹落人宇,得用玩奇质。yóu zī luò rén yǔ,dé yòng wán qí zhì。
屹如不可转,挺若无所屈。yì rú bù kě zhuǎn,tǐng ruò wú suǒ qū。
斗虎攫馀痕,乖龙卧残窟。dòu hǔ jué yú hén,guāi lóng wò cán kū。
撑掉壮士槊,奋立直臣笏。chēng diào zhuàng shì shuò,fèn lì zhí chén hù。
危顶烟夭矫,窄窦雷郁律。wēi dǐng yān yāo jiǎo,zhǎi dòu léi yù lǜ。
涛头缩不长,魖臂愤相捽。tāo tóu suō bù zhǎng,xū bì fèn xiāng zuó。
变现载灵牒,呵护费神物。biàn xiàn zài líng dié,hē hù fèi shén wù。
穷陬苦陋庳,珍碧恐湮汩。qióng zōu kǔ lòu bì,zhēn bì kǒng yān gǔ。
各保坚䃭姿,以待封山日。gè bǎo jiān gǎn zī,yǐ dài fēng shān rì。
宋祁

宋祁

宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。 宋祁的作品>>

猜您喜欢

忆与唐公游西湖

宋祁

红鲜高下照横溪,勃窣含情欲上堤。hóng xiān gāo xià zhào héng xī,bó sū hán qíng yù shàng dī。
手揽缃茎那忍折,戏鱼长在叶东西。shǒu lǎn xiāng jīng nà rěn zhé,xì yú zhǎng zài yè dōng xī。

忆与唐公游西湖

宋祁

荷花深处放舟行,棹触荷珠碎又成。hé huā shēn chù fàng zhōu xíng,zhào chù hé zhū suì yòu chéng。
莫道使君迷醉曲,分明认得采莲声。mò dào shǐ jūn mí zuì qū,fēn míng rèn dé cǎi lián shēng。

题提举公会亭

宋祁

一翚轩翼四檐通,草树依然接旧宫。yī huī xuān yì sì yán tōng,cǎo shù yī rán jiē jiù gōng。
苑外自飘新岁雪,台边谁识故王风。yuàn wài zì piāo xīn suì xuě,tái biān shuí shí gù wáng fēng。

湖上

宋祁

萧萧露白蒹葭老,索索风乾杨柳疏。xiāo xiāo lù bái jiān jiā lǎo,suǒ suǒ fēng qián yáng liǔ shū。
坐见渔舟归浦尽,小篷明灭上灯初。zuò jiàn yú zhōu guī pǔ jǐn,xiǎo péng míng miè shàng dēng chū。

湖上

宋祁

湖上烟光九月天,于今墟落古西偏。hú shàng yān guāng jiǔ yuè tiān,yú jīn xū luò gǔ xī piān。
风波罢后汀洲静,两两凫鹥曝翅眠。fēng bō bà hòu tīng zhōu jìng,liǎng liǎng fú yī pù chì mián。

湖上

宋祁

嵩騩凌秋爽气来,川原高下一屏开。sōng guī líng qiū shuǎng qì lái,chuān yuán gāo xià yī píng kāi。
溪云尽日无还意,正自天边作雨回。xī yún jǐn rì wú hái yì,zhèng zì tiān biān zuò yǔ huí。

郡将夜醮分贶斋酎

宋祁

殊庭夜醮肃真仪,奏罢云章月已低。shū tíng yè jiào sù zhēn yí,zòu bà yún zhāng yuè yǐ dī。
自笑谈宾真俗骨,不斋犹得醉如泥。zì xiào tán bīn zhēn sú gǔ,bù zhāi yóu dé zuì rú ní。

和晏尚书出城口占四首

宋祁

沆莽团红上晓原,露英风叶隔尘喧。hàng mǎng tuán hóng shàng xiǎo yuán,lù yīng fēng yè gé chén xuān。
天边一寄冥鸿意,越乙荆凫判自翻。tiān biān yī jì míng hóng yì,yuè yǐ jīng fú pàn zì fān。

和晏尚书出城口占四首

宋祁

榔栗婆娑昼影圆,披襟凝眺此翛然。láng lì pó suō zhòu yǐng yuán,pī jīn níng tiào cǐ xiāo rán。
鹂留便作林间伴,正是麰黄椹紫天。lí liú biàn zuò lín jiān bàn,zhèng shì móu huáng shèn zǐ tiān。

和晏尚书出城口占四首

宋祁

千里梁陈一眺分,古愁今恨枉相闻。qiān lǐ liáng chén yī tiào fēn,gǔ chóu jīn hèn wǎng xiāng wén。
早须跋马收清思,莫看沈西日暮云。zǎo xū bá mǎ shōu qīng sī,mò kàn shěn xī rì mù yún。

和晏尚书出城口占四首

宋祁

终年羁束厌华绅,暂到林墟似出尘。zhōng nián jī shù yàn huá shēn,zàn dào lín xū shì chū chén。
尽是机心可忘处,争教鱼鸟不留人。jǐn shì jī xīn kě wàng chù,zhēng jiào yú niǎo bù liú rén。

郡将病免檄委郡事

宋祁

郡将移书卧阁频,假提千骑出班春。jùn jiāng yí shū wò gé pín,jiǎ tí qiān qí chū bān chūn。
校中宁免时髦诮,欲作宣明面向人。xiào zhōng níng miǎn shí máo qiào,yù zuò xuān míng miàn xiàng rén。

三年

宋祁

三年宦牒托东侯,旌荡危心斛贮愁。sān nián huàn dié tuō dōng hóu,jīng dàng wēi xīn hú zhù chóu。
一命鸿毛徒许国,单身萤火若惊秋。yī mìng hóng máo tú xǔ guó,dān shēn yíng huǒ ruò jīng qiū。

邻郡移书覆狱

宋祁

堀堁征尘敝客裾,晓盘贪饭鲁人蔬。kū kè zhēng chén bì kè jū,xiǎo pán tān fàn lǔ rén shū。
多年养病先黄老,岂辨司空城旦书。duō nián yǎng bìng xiān huáng lǎo,qǐ biàn sī kōng chéng dàn shū。

州将和丁内翰寄题延州龙图新开柳湖五阕

宋祁

湖中新水照春辉,绿遍垂杨千万枝。hú zhōng xīn shuǐ zhào chūn huī,lǜ biàn chuí yáng qiān wàn zhī。
此地得非名细柳,暖烟偏照亚夫旗。cǐ dì dé fēi míng xì liǔ,nuǎn yān piān zhào yà fū qí。