古诗词

送丕上人南游

魏野

江山独去游,游遍始应休。jiāng shān dú qù yóu,yóu biàn shǐ yīng xiū。
云外敲清磬,船中剃白头。yún wài qiāo qīng qìng,chuán zhōng tì bái tóu。
阻风孤岛晚,听雨二林秋。zǔ fēng gū dǎo wǎn,tīng yǔ èr lín qiū。
南国多嘉境,诗牌几处留。nán guó duō jiā jìng,shī pái jǐ chù liú。

魏野

宋陕州陕县人,字仲先,号草堂居士。不求仕进,自筑草堂,弹琴赋诗其中。真宗大中祥符四年,帝祀汾阴,与表兄李渎同被举荐,上表以病辞,诏州县常加存抚。与王旦、寇准友善,常往来酬唱。为诗精苦,有唐人风格,多警策句。有《东观集》、《草堂集》。 魏野的作品>>

猜您喜欢

谢王太博

魏野

贵不忘贫贱,华缄到弊庐。guì bù wàng pín jiàn,huá jiān dào bì lú。
分明如国史,子细似家书。fēn míng rú guó shǐ,zi xì shì jiā shū。
情有千重在,词无一字虚。qíng yǒu qiān zhòng zài,cí wú yī zì xū。
未谐亲谢去,东望但踌蹰。wèi xié qīn xiè qù,dōng wàng dàn chóu chú。

送蹇藏用省兄

魏野

迢递西南路,山多水莫穷。tiáo dì xī nán lù,shān duō shuǐ mò qióng。
波涛千里远,风雪一船空。bō tāo qiān lǐ yuǎn,fēng xuě yī chuán kōng。
海兽形难识,蛮僧语不通。hǎi shòu xíng nán shí,mán sēng yǔ bù tōng。
此行忘险阻,义与在原同。cǐ xíng wàng xiǎn zǔ,yì yǔ zài yuán tóng。

新栽竹

魏野

苍翠两三枝,亲和冻块移。cāng cuì liǎng sān zhī,qīn hé dòng kuài yí。
旋吟酬得处,就刻记栽时。xuán yín chóu dé chù,jiù kè jì zāi shí。
已任雪频洒,未禁风苦吹。yǐ rèn xuě pín sǎ,wèi jìn fēng kǔ chuī。
幽人心自足,千亩复堪嗤。yōu rén xīn zì zú,qiān mǔ fù kān chī。

留题华山陈

魏野

先生亡不朽,太华合为碑。xiān shēng wáng bù xiǔ,tài huá hé wèi bēi。
至道虽无迹,玄言尚有诗。zhì dào suī wú jì,xuán yán shàng yǒu shī。
乱飞云似觅,不食鹤应悲。luàn fēi yún shì mì,bù shí hè yīng bēi。
独绕空坛下,山风动紫芝。dú rào kōng tán xià,shān fēng dòng zǐ zhī。

和冯亚见赠

魏野

一生无一事,兀兀复腾腾。yī shēng wú yī shì,wù wù fù téng téng。
信脚虽过寺,斋心不请僧。xìn jiǎo suī guò sì,zhāi xīn bù qǐng sēng。
松篁为活计,琴酒是良朋。sōng huáng wèi huó jì,qín jiǔ shì liáng péng。
除却君酬唱,他人亦懒能。chú què jūn chóu chàng,tā rén yì lǎn néng。

送王专李安赴举

魏野

同解约同歧,情怀独若为。tóng jiě yuē tóng qí,qíng huái dú ruò wèi。
问愁离郡早,留恐到京迟。wèn chóu lí jùn zǎo,liú kǒng dào jīng chí。
岁晚催行计,时丰省举资。suì wǎn cuī xíng jì,shí fēng shěng jǔ zī。
前春浑化去,莫忘野人诗。qián chūn hún huà qù,mò wàng yě rén shī。

渭上秋夕闲望

魏野

秋夕满秦川,登临渭水边。qiū xī mǎn qín chuān,dēng lín wèi shuǐ biān。
残阳初过雨,何树不鸣蝉。cán yáng chū guò yǔ,hé shù bù míng chán。
极浦涵新月,孤帆没远烟。jí pǔ hán xīn yuè,gū fān méi yuǎn yān。
渔人空老尽,谁似太公贤。yú rén kōng lǎo jǐn,shuí shì tài gōng xián。

过古战场

魏野

战死掩无坟,生降耻负君。zhàn sǐ yǎn wú fén,shēng jiàng chǐ fù jūn。
古今魂易吊,贵贱骨难分。gǔ jīn hún yì diào,guì jiàn gǔ nán fēn。
狐兔迷莎径,乌鸢噪陇云。hú tù mí shā jìng,wū yuān zào lǒng yún。
谁家有征妇,曾此待回军。shuí jiā yǒu zhēng fù,céng cǐ dài huí jūn。

送端上人南归

魏野

相寻如有事,独去似无依。xiāng xún rú yǒu shì,dú qù shì wú yī。
海内山游遍,江边寺始归。hǎi nèi shān yóu biàn,jiāng biān sì shǐ guī。
题诗当路少,乞食入城稀。tí shī dāng lù shǎo,qǐ shí rù chéng xī。
肯学寻常辈,忙忙为紫衣。kěn xué xún cháng bèi,máng máng wèi zǐ yī。

题陕府同判衙吏隐亭

魏野

小亭高岸上,危绝复何言。xiǎo tíng gāo àn shàng,wēi jué fù hé yán。
墨迹唐丞相,诗牌宋状元。mò jì táng chéng xiāng,shī pái sòng zhuàng yuán。
山形连二华,河势泻三门。shān xíng lián èr huá,hé shì xiè sān mén。
吏隐真宜此,无穷景满轩。lì yǐn zhēn yí cǐ,wú qióng jǐng mǎn xuān。

闻李安下第因有所感

魏野

客携春榜至,开处倚柴荆。kè xié chūn bǎng zhì,kāi chù yǐ chái jīng。
未看御题目,先寻君姓名。wèi kàn yù tí mù,xiān xún jūn xìng míng。
本期邻状首,敢叹滞文明。běn qī lín zhuàng shǒu,gǎn tàn zhì wén míng。
不会玄穹意,默然空怆情。bù huì xuán qióng yì,mò rán kōng chuàng qíng。

和呈寇相公见赠

魏野

深严相府绝纤埃,宴会寻常召不才。shēn yán xiāng fǔ jué xiān āi,yàn huì xún cháng zhào bù cái。
孙閤有歌凝翠黛,召棠无讼锁青苔。sūn gé yǒu gē níng cuì dài,zhào táng wú sòng suǒ qīng tái。
凤池即看三回入,蜗舍曾蒙数度来。fèng chí jí kàn sān huí rù,wō shě céng méng shù dù lái。
仍赐雅章惭继和,朱门将献又徘徊。réng cì yǎ zhāng cán jì hé,zhū mén jiāng xiàn yòu pái huái。

谢呈寇相公召宴

魏野

两度为霖六镇临,春残公暇宴棠阴。liǎng dù wèi lín liù zhèn lín,chūn cán gōng xiá yàn táng yīn。
周瑜辩乐宁妨醉,裴度论兵不废吟。zhōu yú biàn lè níng fáng zuì,péi dù lùn bīng bù fèi yín。
五色诏书丹凤降,十香御酒翠娥斟。wǔ sè zhào shū dān fèng jiàng,shí xiāng yù jiǔ cuì é zhēn。
野人每喜陪樽俎,三入唯愁阻访寻。yě rén měi xǐ péi zūn zǔ,sān rù wéi chóu zǔ fǎng xún。

寇相公生辰二首其二

魏野

弈世英髦命世贤,悬弧时节早秋天。yì shì yīng máo mìng shì xián,xuán hú shí jié zǎo qiū tiān。
蟾光望处将三五,凤历推来恰半千。chán guāng wàng chù jiāng sān wǔ,fèng lì tuī lái qià bàn qiān。
功向清朝终突兀,寿同皇祚合连延。gōng xiàng qīng cháo zhōng tū wù,shòu tóng huáng zuò hé lián yán。
预愁来岁逢今日,不得中书献此篇。yù chóu lái suì féng jīn rì,bù dé zhōng shū xiàn cǐ piān。

寇相公生辰因有寄献

魏野

宋朝元老更谁先,已咏功成二十年。sòng cháo yuán lǎo gèng shuí xiān,yǐ yǒng gōng chéng èr shí nián。
好去上天辞将相,归来平地作神仙。hǎo qù shàng tiān cí jiāng xiāng,guī lái píng dì zuò shén xiān。
坐看云岫资闲兴,卧听霓裳引醉眠。zuò kàn yún xiù zī xián xīng,wò tīng ní shang yǐn zuì mián。
多少年辰献诗者,应无真祷似狂篇。duō shǎo nián chén xiàn shī zhě,yīng wú zhēn dǎo shì kuáng piān。