古诗词

赠华山何学士致仕

魏野

累表乞眠云,明君始许君。lèi biǎo qǐ mián yún,míng jūn shǐ xǔ jūn。
三峰同鹤住,半俸与僧分。sān fēng tóng hè zhù,bàn fèng yǔ sēng fēn。
益寿药谁得,朝元香自焚。yì shòu yào shuí dé,cháo yuán xiāng zì fén。
承家多令子,冠盖世纷纷。chéng jiā duō lìng zi,guān gài shì fēn fēn。

魏野

宋陕州陕县人,字仲先,号草堂居士。不求仕进,自筑草堂,弹琴赋诗其中。真宗大中祥符四年,帝祀汾阴,与表兄李渎同被举荐,上表以病辞,诏州县常加存抚。与王旦、寇准友善,常往来酬唱。为诗精苦,有唐人风格,多警策句。有《东观集》、《草堂集》。 魏野的作品>>

猜您喜欢

谢王耿太博惠

魏野

藤床藤枕睡腾腾,软胜眠莎与曲肱。téng chuáng téng zhěn shuì téng téng,ruǎn shèng mián shā yǔ qū gōng。
知似边韶偏寄惠,梦中长亦感心朋。zhī shì biān sháo piān jì huì,mèng zhōng zhǎng yì gǎn xīn péng。

谢龙图李待制见寄

魏野

烟霄闲似在烟霞,唯有龙图学士家。yān xiāo xián shì zài yān xiá,wéi yǒu lóng tú xué shì jiā。
和了御诗垂锦帐,卧听仙乐出宫花。hé le yù shī chuí jǐn zhàng,wò tīng xiān lè chū gōng huā。

谢龙图李待制见寄

魏野

遥知清贵孰能攀,天上闲胜地上闲。yáo zhī qīng guì shú néng pān,tiān shàng xián shèng dì shàng xián。
除对圣君论道外,时题诗句落人间。chú duì shèng jūn lùn dào wài,shí tí shī jù luò rén jiān。

谢孙舍人题名水亭因有纪赠

魏野

紫微客写青苔壁,不与寻常姓字同。zǐ wēi kè xiě qīng tái bì,bù yǔ xún cháng xìng zì tóng。
多谢溪烟知我意,预先替作碧纱笼。duō xiè xī yān zhī wǒ yì,yù xiān tì zuò bì shā lóng。

赠潘阆

魏野

昔贤放志多狂怪,若比今来总未如。xī xián fàng zhì duō kuáng guài,ruò bǐ jīn lái zǒng wèi rú。
从此华山图籍上,又添潘阆倒骑驴。cóng cǐ huá shān tú jí shàng,yòu tiān pān láng dào qí lǘ。

白菊

魏野

浓露繁霜著似无,几多光彩照庭除。nóng lù fán shuāng zhù shì wú,jǐ duō guāng cǎi zhào tíng chú。
何须更待萤兼雪,便好丛边夜读书。hé xū gèng dài yíng jiān xuě,biàn hǎo cóng biān yè dú shū。

暮秋怀闰师

魏野

风清月白树红时,无奈重城隔闰师。fēng qīng yuè bái shù hóng shí,wú nài zhòng chéng gé rùn shī。
却羡潺湲阶下水,夜深流入白莲池。què xiàn chán yuán jiē xià shuǐ,yè shēn liú rù bái lián chí。

闻潘阆新授滁州散参因以寄贺

魏野

江乡去想胜还乡,官职寻常事不常。jiāng xiāng qù xiǎng shèng hái xiāng,guān zhí xún cháng shì bù cháng。
会得圣君无别意,只应图继贾司仓。huì dé shèng jūn wú bié yì,zhǐ yīng tú jì jiǎ sī cāng。

冬日述怀

魏野

瘿枕闲攲苇箔褰,浩然情性雪晴天。yǐng zhěn xián qī wěi bó qiān,hào rán qíng xìng xuě qíng tiān。
却嫌雏鹤饶声气,惊觉茅檐曝背眠。què xián chú hè ráo shēng qì,jīng jué máo yán pù bèi mián。

酬王太博见寄

魏野

锦川谁为寄阳春,清净堂中清净人。jǐn chuān shuí wèi jì yáng chūn,qīng jìng táng zhōng qīng jìng rén。
二十八言刊石处,长如列宿照闲身。èr shí bā yán kān shí chù,zhǎng rú liè sù zhào xián shēn。

题闰师禅庭双竹

魏野

离丛并长对禅扃,乍见翻疑是一茎。lí cóng bìng zhǎng duì chán jiōng,zhà jiàn fān yí shì yī jīng。
我恨与师居隔郭,他生愿似此君生。wǒ hèn yǔ shī jū gé guō,tā shēng yuàn shì cǐ jūn shēng。

送刘法曹东归

魏野

上官多是叹穷途,得替行装尽有馀。shàng guān duō shì tàn qióng tú,dé tì xíng zhuāng jǐn yǒu yú。
唯有甘棠刘法掾,来时骑马去骑驴。wéi yǒu gān táng liú fǎ yuàn,lái shí qí mǎ qù qí lǘ。

赠惠崇上人

魏野

张籍眼昏心不昧,崇师耳聩性还聪。zhāng jí yǎn hūn xīn bù mèi,chóng shī ěr kuì xìng hái cōng。
是非言语徒喧世,赢得长如在定中。shì fēi yán yǔ tú xuān shì,yíng dé zhǎng rú zài dìng zhōng。

闻张师德状元登第因以寄贺兼呈梁固状元

魏野

科场消息到柴扉,皇宋风流事可知。kē chǎng xiāo xī dào chái fēi,huáng sòng fēng liú shì kě zhī。
封禅汾阴连岁榜,状元俱是状元儿。fēng chán fén yīn lián suì bǎng,zhuàng yuán jù shì zhuàng yuán ér。

柽师告归庐岳赠之筇杖

魏野

瘦筇生本接西蛮,我已携来二十年。shòu qióng shēng běn jiē xī mán,wǒ yǐ xié lái èr shí nián。
辍赠柽师归老处,称将吟倚虎溪边。chuò zèng chēng shī guī lǎo chù,chēng jiāng yín yǐ hǔ xī biān。