古诗词

河中孙学士以诗见寄因次本韵继和三章用为酬赠

魏野

入居兰省归群望,出守薄关自圣知。rù jū lán shěng guī qún wàng,chū shǒu báo guān zì shèng zhī。
清禁乍辞仙漏远,白楼闲上彩笺随。qīng jìn zhà cí xiān lòu yuǎn,bái lóu xián shàng cǎi jiān suí。
伯夷庙下停金勒,大舜门中亚绣旗。bó yí miào xià tíng jīn lēi,dà shùn mén zhōng yà xiù qí。
遥想雄藩多少境,只应公暇遍留诗。yáo xiǎng xióng fān duō shǎo jìng,zhǐ yīng gōng xiá biàn liú shī。

魏野

宋陕州陕县人,字仲先,号草堂居士。不求仕进,自筑草堂,弹琴赋诗其中。真宗大中祥符四年,帝祀汾阴,与表兄李渎同被举荐,上表以病辞,诏州县常加存抚。与王旦、寇准友善,常往来酬唱。为诗精苦,有唐人风格,多警策句。有《东观集》、《草堂集》。 魏野的作品>>

猜您喜欢

和蹇藏用暮秋郊居言怀二首

魏野

村落秋穷兴莫穷,黄花红叶照衰容。cūn luò qiū qióng xīng mò qióng,huáng huā hóng yè zhào shuāi róng。
时平转称千般巧,年长仍添一倍慵。shí píng zhuǎn chēng qiān bān qiǎo,nián zhǎng réng tiān yī bèi yōng。
林下携筇闻远水,洞中攲枕见前峰。lín xià xié qióng wén yuǎn shuǐ,dòng zhōng qī zhěn jiàn qián fēng。
与君邻里何相似,来往人多是老农。yǔ jūn lín lǐ hé xiāng shì,lái wǎng rén duō shì lǎo nóng。

和蹇藏用暮秋郊居言怀二首

魏野

敢学宣尼叹道穷,闲心何处不相容。gǎn xué xuān ní tàn dào qióng,xián xīn hé chù bù xiāng róng。
交朋尽笑龟蒙散,邻里偏谙叔夜慵。jiāo péng jǐn xiào guī méng sàn,lín lǐ piān ān shū yè yōng。
晚吹清泠雕万木,残霞红澹映三峰。wǎn chuī qīng líng diāo wàn mù,cán xiá hóng dàn yìng sān fēng。
为怜今岁于中稔,欲遣儿孙亦务农。wèi lián jīn suì yú zhōng rěn,yù qiǎn ér sūn yì wù nóng。

谢刘小谏寄惠双鹤

魏野

令威兄弟涉烟波,谏署人教到薜萝。lìng wēi xiōng dì shè yān bō,jiàn shǔ rén jiào dào bì luó。
毛比君情犹恐少,格如我性不争多。máo bǐ jūn qíng yóu kǒng shǎo,gé rú wǒ xìng bù zhēng duō。
相呼似说冲霄意,对舞初闻击壤歌。xiāng hū shì shuō chōng xiāo yì,duì wǔ chū wén jī rǎng gē。
仙术无能骑谢去,青云未免阻闲过。xiān shù wú néng qí xiè qù,qīng yún wèi miǎn zǔ xián guò。

次韵和同理王耿殿丞见赠

魏野

年来暂屈佐元戎,富贵真宜在蕊宫。nián lái zàn qū zuǒ yuán róng,fù guì zhēn yí zài ruǐ gōng。
性洁耻分钱子母,时清懒话剑雌雄。xìng jié chǐ fēn qián zi mǔ,shí qīng lǎn huà jiàn cí xióng。
公心似水逢形鉴,和气如春触物融。gōng xīn shì shuǐ féng xíng jiàn,hé qì rú chūn chù wù róng。
莫道州民俱受赐,好诗遍得有谁同。mò dào zhōu mín jù shòu cì,hǎo shī biàn dé yǒu shuí tóng。

送唐殿院罢蜀中提刑赴诏兼呈孙大谏

魏野

花骢出蜀瘦行难,急诏乘轺定峻迁。huā cōng chū shǔ shòu xíng nán,jí zhào chéng yáo dìng jùn qiān。
清雪人如辞父母,白云客似别神仙。qīng xuě rén rú cí fù mǔ,bái yún kè shì bié shén xiān。
堪晓望晴霞烂熳,伴宵征暑月团圆。kān xiǎo wàng qíng xiá làn màn,bàn xiāo zhēng shǔ yuè tuán yuán。
寄语集贤孙大谏,莫嫌未和旧诗篇。jì yǔ jí xián sūn dà jiàn,mò xián wèi hé jiù shī piān。

雪中书事上李阶殿院

魏野

草堂高迥乐郊东,西望支筇景莫穷。cǎo táng gāo jiǒng lè jiāo dōng,xī wàng zhī qióng jǐng mò qióng。
山水城池云叶里,管弦楼阁雪花中。shān shuǐ chéng chí yún yè lǐ,guǎn xián lóu gé xuě huā zhōng。
须知应瑞因仁政,不独呈祥自帝功。xū zhī yīng ruì yīn rén zhèng,bù dú chéng xiáng zì dì gōng。
太守多才又多暇,唱酬翻怯见诗筒。tài shǒu duō cái yòu duō xiá,chàng chóu fān qiè jiàn shī tǒng。

酬和知府李殿院见访之什往来不休因成四首

魏野

暂拥红旌到郡新,相知情似旧交亲。zàn yōng hóng jīng dào jùn xīn,xiāng zhī qíng shì jiù jiāo qīn。
尽惊慷慨山河主,忽访支离草泽人。jǐn jīng kāng kǎi shān hé zhǔ,hū fǎng zhī lí cǎo zé rén。
苏径让惭扬绣袂,溪桥迎喜整纱巾。sū jìng ràng cán yáng xiù mèi,xī qiáo yíng xǐ zhěng shā jīn。
留诗中贵仍挥翰,双美应难继后尘。liú shī zhōng guì réng huī hàn,shuāng měi yīng nán jì hòu chén。

酬和知府李殿院见访之什往来不休因成四首

魏野

玉韵重听倍爽神,银钩忽睹更躬亲。yù yùn zhòng tīng bèi shuǎng shén,yín gōu hū dǔ gèng gōng qīn。
郡侯喜是风骚主,野客惭为唱和人。jùn hóu xǐ shì fēng sāo zhǔ,yě kè cán wèi chàng hé rén。
积雾曾侵红绣旆,异香犹惹白纶巾。jī wù céng qīn hóng xiù pèi,yì xiāng yóu rě bái lún jīn。
两篇箧里贞珉上,频拂看宁有蠹尘。liǎng piān qiè lǐ zhēn mín shàng,pín fú kàn níng yǒu dù chén。

酬和知府李殿院见访之什往来不休因成四首

魏野

使君误访乐郊民,顾我何由得暂亲。shǐ jūn wù fǎng lè jiāo mín,gù wǒ hé yóu dé zàn qīn。
茜旆动驱千百骑,茅亭才著两三人。qiàn pèi dòng qū qiān bǎi qí,máo tíng cái zhù liǎng sān rén。
旋烧陆羽烹茶鼎,忙换陶潜漉酒巾。xuán shāo lù yǔ pēng chá dǐng,máng huàn táo qián lù jiǔ jīn。
可爱水边松竹上,数朝犹自有香尘。kě ài shuǐ biān sōng zhú shàng,shù cháo yóu zì yǒu xiāng chén。

酬和知府李殿院见访之什往来不休因成四首

魏野

虽喜乘骢到水村,却愁诗敌势难亲。suī xǐ chéng cōng dào shuǐ cūn,què chóu shī dí shì nán qīn。
平生未竖降旗客,临老将为弃甲人。píng shēng wèi shù jiàng qí kè,lín lǎo jiāng wèi qì jiǎ rén。
豸角勇无心害物,鸡皮怯有汗沾巾。zhì jiǎo yǒng wú xīn hài wù,jī pí qiè yǒu hàn zhān jīn。
数篇勉和情枯竭,潦倒词锋息战尘。shù piān miǎn hé qíng kū jié,lǎo dào cí fēng xī zhàn chén。

送王太博知建昌军

魏野

莫叹三山隔五云,建昌境好说纷纷。mò tàn sān shān gé wǔ yún,jiàn chāng jìng hǎo shuō fēn fēn。
虽然尚作贫才子,犹免潜呼老使君。suī rán shàng zuò pín cái zi,yóu miǎn qián hū lǎo shǐ jūn。
远逐朱轮输雁阵,闲亲画舸羡鸥群。yuǎn zhú zhū lún shū yàn zhèn,xián qīn huà gě xiàn ōu qún。
棠郊独恨分携后,高论何时得再闻。táng jiāo dú hèn fēn xié hòu,gāo lùn hé shí dé zài wén。

和酬李殿院见访之什

魏野

清嫌水有不清泠,闲拥朱轮扣掩扃。qīng xián shuǐ yǒu bù qīng líng,xián yōng zhū lún kòu yǎn jiōng。
乐广喜披溪上雾,戴逵惭认月边星。lè guǎng xǐ pī xī shàng wù,dài kuí cán rèn yuè biān xīng。
高情称就云为幕,雅咏宜镌石作屏。gāo qíng chēng jiù yún wèi mù,yǎ yǒng yí juān shí zuò píng。
竹里小亭从此后,因君堪号降贤亭。zhú lǐ xiǎo tíng cóng cǐ hòu,yīn jūn kān hào jiàng xián tíng。

寄题阌乡李氏茅亭

魏野

阌乡右邑有吾亲,河上茅亭结构新。wén xiāng yòu yì yǒu wú qīn,hé shàng máo tíng jié gòu xīn。
五老分明为北里,三峰咫尺是西邻。wǔ lǎo fēn míng wèi běi lǐ,sān fēng zhǐ chǐ shì xī lín。
儿孙不厌闲游客,鸥鹭偏谙醉主人。ér sūn bù yàn xián yóu kè,ōu lù piān ān zuì zhǔ rén。
彼此眠云相隐梦,从今应更往还频。bǐ cǐ mián yún xiāng yǐn mèng,cóng jīn yīng gèng wǎng hái pín。

和酬李殿院以野将游吴蜀二首

魏野

将从两蜀下三湘,清世那忧道路长。jiāng cóng liǎng shǔ xià sān xiāng,qīng shì nà yōu dào lù zhǎng。
杖屦虽然游自在,旌旗宁免别凄凉。zhàng jù suī rán yóu zì zài,jīng qí níng miǎn bié qī liáng。
召公化实宜歌咏,谢傅诗尤愧发扬。zhào gōng huà shí yí gē yǒng,xiè fù shī yóu kuì fā yáng。
愿得德星归未动,光芒依旧照毫芒。yuàn dé dé xīng guī wèi dòng,guāng máng yī jiù zhào háo máng。

和酬李殿院以野将游吴蜀二首

魏野

携得筇枝背得琴,欲浮蜀浪陟吴岑。xié dé qióng zhī bèi dé qín,yù fú shǔ làng zhì wú cén。
本期胜境酬双眼,却恨虚名阻片心。běn qī shèng jìng chóu shuāng yǎn,què hèn xū míng zǔ piàn xīn。
出似蓬飘宁免醉,住如匏系不妨吟。chū shì péng piāo níng miǎn zuì,zhù rú páo xì bù fáng yín。
重酬雅咏重思想,太守相留意最深。zhòng chóu yǎ yǒng zhòng sī xiǎng,tài shǒu xiāng liú yì zuì shēn。