古诗词

赠孙何状元

魏野

天非道莫尊,道非贤莫存。tiān fēi dào mò zūn,dào fēi xián mò cún。
始知贤人生,与道为轮辕。shǐ zhī xián rén shēng,yǔ dào wèi lún yuán。
明庭亲选士,虑彼贤愚浑。míng tíng qīn xuǎn shì,lǜ bǐ xián yú hún。
天子至文明,擢公为状元。tiān zi zhì wén míng,zhuó gōng wèi zhuàng yuán。
一榜三百人,默默谁复言。yī bǎng sān bǎi rén,mò mò shuí fù yán。
有如凤在林,众鸟不敢喧。yǒu rú fèng zài lín,zhòng niǎo bù gǎn xuān。
威棱廌有角,度量海无垠。wēi léng zhì yǒu jiǎo,dù liàng hǎi wú yín。
直入仲尼室,不顾孟轲门。zhí rù zhòng ní shì,bù gù mèng kē mén。
文得古中新,陈熟甚已冤。wén dé gǔ zhōng xīn,chén shú shén yǐ yuān。
一字如一星,光芒不见痕。yī zì rú yī xīng,guāng máng bù jiàn hén。
首官来理陕,棠树换枯根。shǒu guān lái lǐ shǎn,táng shù huàn kū gēn。
淑气春风和,美化冬日暄。shū qì chūn fēng hé,měi huà dōng rì xuān。
至诚物莫欺,至明物莫昏。zhì chéng wù mò qī,zhì míng wù mò hūn。
平思治地陕,清欲变河源。píng sī zhì dì shǎn,qīng yù biàn hé yuán。
我生三十年,未尝离丘园。wǒ shēng sān shí nián,wèi cháng lí qiū yuán。
朴性昧巧习,惟知道可敦。pǔ xìng mèi qiǎo xí,wéi zhī dào kě dūn。
贫巷无富车,闲地唯云屯。pín xiàng wú fù chē,xián dì wéi yún tún。
我愿为松竹,生在君子轩。wǒ yuàn wèi sōng zhú,shēng zài jūn zi xuān。
早夜接清风,节高阴更繁。zǎo yè jiē qīng fēng,jié gāo yīn gèng fán。
何当亲教授,如渴饮衢樽。hé dāng qīn jiào shòu,rú kě yǐn qú zūn。
斯言拙且直,堪将鬼神论。sī yán zhuō qiě zhí,kān jiāng guǐ shén lùn。

魏野

宋陕州陕县人,字仲先,号草堂居士。不求仕进,自筑草堂,弹琴赋诗其中。真宗大中祥符四年,帝祀汾阴,与表兄李渎同被举荐,上表以病辞,诏州县常加存抚。与王旦、寇准友善,常往来酬唱。为诗精苦,有唐人风格,多警策句。有《东观集》、《草堂集》。 魏野的作品>>

猜您喜欢

和薛田察院咏雪三首

魏野

密压溪筠入户斜,照开睡眼不须茶。mì yā xī yún rù hù xié,zhào kāi shuì yǎn bù xū chá。
谁言落处无偏党,牵率诗家比酒家。shuí yán luò chù wú piān dǎng,qiān lǜ shī jiā bǐ jiǔ jiā。

秋夜与陈孟话别

魏野

草堂灯暗雨萧萧,欲话分携重郁陶。cǎo táng dēng àn yǔ xiāo xiāo,yù huà fēn xié zhòng yù táo。
何事琴中犹怨切,凄凉调里鼓离骚。hé shì qín zhōng yóu yuàn qiè,qī liáng diào lǐ gǔ lí sāo。

寄周至知县解旦著作

魏野

周至乐天初任地,此时君又继多才。zhōu zhì lè tiān chū rèn dì,cǐ shí jūn yòu jì duō cái。
闲应时到游仙寺,石上题诗扫绿苔。xián yīng shí dào yóu xiān sì,shí shàng tí shī sǎo lǜ tái。

赠王氏神童昆季

魏野

先后登科出玉京,满朝诗送更光荣。xiān hòu dēng kē chū yù jīng,mǎn cháo shī sòng gèng guāng róng。
岂唯皇宋终难继,自古神童少弟兄。qǐ wéi huáng sòng zhōng nán jì,zì gǔ shén tóng shǎo dì xiōng。

送俞太中山人归终南

魏野

俞贯之辞魏仲先,终南归去落花天。yú guàn zhī cí wèi zhòng xiān,zhōng nán guī qù luò huā tiān。
如何相见还相别,早晚溪云一处眠。rú hé xiāng jiàn hái xiāng bié,zǎo wǎn xī yún yī chù mián。

留题仙游寺

魏野

将从三峡泛扁舟,先向仙游寺里游。jiāng cóng sān xiá fàn biǎn zhōu,xiān xiàng xiān yóu sì lǐ yóu。
水石却惊偏怪异,江山狂兴一时休。shuǐ shí què jīng piān guài yì,jiāng shān kuáng xīng yī shí xiū。

清明日离蓝田白鹿原寄王太博

魏野

白鹿原东晓色中,人家新火翠烟浓。bái lù yuán dōng xiǎo sè zhōng,rén jiā xīn huǒ cuì yān nóng。
岂惟心友难为别,驴上回头恋玉峰。qǐ wéi xīn yǒu nán wèi bié,lǘ shàng huí tóu liàn yù fēng。

和薛察院同龙门知县刘大著洎数公禹庙留题

魏野

七人庙下立徘徊,相顾闲心几欲摧。qī rén miào xià lì pái huái,xiāng gù xián xīn jǐ yù cuī。
落日堪伤四散去,再来难得一齐来。luò rì kān shāng sì sàn qù,zài lái nán dé yī qí lái。

百舌鸟

魏野

长截邻鸡叫五更,数般名字百般声。zhǎng jié lín jī jiào wǔ gèng,shù bān míng zì bǎi bān shēng。
饶伊饶舌争先晓,也待青天明即鸣。ráo yī ráo shé zhēng xiān xiǎo,yě dài qīng tiān míng jí míng。

送寿师新加命服后归蜀

魏野

日照孤云作彩霞,帝乡风送去天涯。rì zhào gū yún zuò cǎi xiá,dì xiāng fēng sòng qù tiān yá。
野人遥望归何处,万里峨嵋便是家。yě rén yáo wàng guī hé chù,wàn lǐ é méi biàn shì jiā。

寄陈越学士

魏野

损之不见数年馀,万种相思一事无。sǔn zhī bù jiàn shù nián yú,wàn zhǒng xiāng sī yī shì wú。
唯有近来茅屋梦,为君时复到皇都。wéi yǒu jìn lái máo wū mèng,wèi jūn shí fù dào huáng dōu。

书黄池谷王山长屋壁

魏野

仲先曾到仲淹家,书院穿云一径斜。zhòng xiān céng dào zhòng yān jiā,shū yuàn chuān yún yī jìng xié。
劝酒莫言无乐送,音声鸟语在山花。quàn jiǔ mò yán wú lè sòng,yīn shēng niǎo yǔ zài shān huā。

独酌吟

魏野

独酌独吟谁与共,天为知己月为朋。dú zhuó dú yín shuí yǔ gòng,tiān wèi zhī jǐ yuè wèi péng。
水边醉卧无人见,席有烟莎枕有肱。shuǐ biān zuì wò wú rén jiàn,xí yǒu yān shā zhěn yǒu gōng。

谢薛省判寄惠鹤

魏野

早辍仙禽寄逸民,年来亦似厌家贫。zǎo chuò xiān qín jì yì mín,nián lái yì shì yàn jiā pín。
时时东望长鸣处,应忆朱门旧主人。shí shí dōng wàng zhǎng míng chù,yīng yì zhū mén jiù zhǔ rén。

送袁景宗之荆渚宁觐

魏野

荆渚北堂宁圣善,棠阴东阁别严君。jīng zhǔ běi táng níng shèng shàn,táng yīn dōng gé bié yán jūn。
雪村山馆思亲梦,二十馀宵两处分。xuě cūn shān guǎn sī qīn mèng,èr shí yú xiāo liǎng chù fēn。