古诗词

淳化五年秋八月二十四日钜鹿魏野江东僧用晦赵郡李识登解城琅琊王衢命联句诗一章凡六十四句请题于是

魏野

危城闲登临,秋色际空碧。wēi chéng xián dēng lín,qiū sè jì kōng bì。
四顾廓且平,万虑忽然释。sì gù kuò qiě píng,wàn lǜ hū rán shì。
精诚日月暗,旷达天地窄。jīng chéng rì yuè àn,kuàng dá tiān dì zhǎi。
壮节但孤耸,愤气欲四射。zhuàng jié dàn gū sǒng,fèn qì yù sì shè。
盐穴狂风号,峭壁浓岚滴。yán xué kuáng fēng hào,qiào bì nóng lán dī。
胆气高虚空,眼目无疆域。dǎn qì gāo xū kōng,yǎn mù wú jiāng yù。
幽耳如洗濯,刚肠若刳剔。yōu ěr rú xǐ zhuó,gāng cháng ruò kū tī。
高谭俗不闻,嘉句景来索。gāo tán sú bù wén,jiā jù jǐng lái suǒ。
四时归牢笼,万象在咫尺。sì shí guī láo lóng,wàn xiàng zài zhǐ chǐ。
山势出嵩华,地界连虞虢。shān shì chū sōng huá,dì jiè lián yú guó。
意脱喧卑场,神入清虚宅。yì tuō xuān bēi chǎng,shén rù qīng xū zhái。
千峰如聚拳,万木同森戟。qiān fēng rú jù quán,wàn mù tóng sēn jǐ。
白云闲不动,飞鸟忽相逆。bái yún xián bù dòng,fēi niǎo hū xiāng nì。
平莎类裀褥,远籁当琴瑟。píng shā lèi yīn rù,yuǎn lài dāng qín sè。
定交心欲剖,言利口难擘。dìng jiāo xīn yù pōu,yán lì kǒu nán bāi。
不作蔽日云,愿为补天石。bù zuò bì rì yún,yuàn wèi bǔ tiān shí。
道在乐诗书,时平偃金革。dào zài lè shī shū,shí píng yǎn jīn gé。
笑傲得良朋,狂散绝勍敌。xiào ào dé liáng péng,kuáng sàn jué qíng dí。
笔功压班输,酒肠欺乌获。bǐ gōng yā bān shū,jiǔ cháng qī wū huò。
逸思骤雨倾,欢情湍水激。yì sī zhòu yǔ qīng,huān qíng tuān shuǐ jī。
玄门匪防御,学海讵沉溺。xuán mén fěi fáng yù,xué hǎi jù chén nì。
实果间酒巡,邻谷和歌拍。shí guǒ jiān jiǔ xún,lín gǔ hé gē pāi。
头鄙钟仪冠,足爱谢公屐。tóu bǐ zhōng yí guān,zú ài xiè gōng jī。
静胜贯兵法,默论通禅寂。jìng shèng guàn bīng fǎ,mò lùn tōng chán jì。
聚散伤轮蹄,兴亡悲简册。jù sàn shāng lún tí,xīng wáng bēi jiǎn cè。
回飙激吟魂,长空挂醉魄。huí biāo jī yín hún,zhǎng kōng guà zuì pò。
泉石无荣枯,尘埃自休戚。quán shí wú róng kū,chén āi zì xiū qī。
鸟道晚采樵,人家晴种麦。niǎo dào wǎn cǎi qiáo,rén jiā qíng zhǒng mài。
暮野牛羊杂,重虚鹰隼击。mù yě niú yáng zá,zhòng xū yīng sǔn jī。
涿鹿树围青,盐池霞照赤。zhuō lù shù wéi qīng,yán chí xiá zhào chì。
画牛羡山相,狎鸥怜海客。huà niú xiàn shān xiāng,xiá ōu lián hǎi kè。
古人何卑屑,束缚于名迹。gǔ rén hé bēi xiè,shù fù yú míng jì。

魏野

宋陕州陕县人,字仲先,号草堂居士。不求仕进,自筑草堂,弹琴赋诗其中。真宗大中祥符四年,帝祀汾阴,与表兄李渎同被举荐,上表以病辞,诏州县常加存抚。与王旦、寇准友善,常往来酬唱。为诗精苦,有唐人风格,多警策句。有《东观集》、《草堂集》。 魏野的作品>>

猜您喜欢

酬薛田推官见赠

魏野

红莲客惠碧云篇,未及他山买石镌。hóng lián kè huì bì yún piān,wèi jí tā shān mǎi shí juān。
且选眼前粗竹上,和烟大刻两三联。qiě xuǎn yǎn qián cū zhú shàng,hé yān dà kè liǎng sān lián。

谢王耿太博惠

魏野

藤床藤枕睡腾腾,软胜眠莎与曲肱。téng chuáng téng zhěn shuì téng téng,ruǎn shèng mián shā yǔ qū gōng。
知似边韶偏寄惠,梦中长亦感心朋。zhī shì biān sháo piān jì huì,mèng zhōng zhǎng yì gǎn xīn péng。

谢龙图李待制见寄

魏野

烟霄闲似在烟霞,唯有龙图学士家。yān xiāo xián shì zài yān xiá,wéi yǒu lóng tú xué shì jiā。
和了御诗垂锦帐,卧听仙乐出宫花。hé le yù shī chuí jǐn zhàng,wò tīng xiān lè chū gōng huā。

谢龙图李待制见寄

魏野

遥知清贵孰能攀,天上闲胜地上闲。yáo zhī qīng guì shú néng pān,tiān shàng xián shèng dì shàng xián。
除对圣君论道外,时题诗句落人间。chú duì shèng jūn lùn dào wài,shí tí shī jù luò rén jiān。

谢孙舍人题名水亭因有纪赠

魏野

紫微客写青苔壁,不与寻常姓字同。zǐ wēi kè xiě qīng tái bì,bù yǔ xún cháng xìng zì tóng。
多谢溪烟知我意,预先替作碧纱笼。duō xiè xī yān zhī wǒ yì,yù xiān tì zuò bì shā lóng。

赠潘阆

魏野

昔贤放志多狂怪,若比今来总未如。xī xián fàng zhì duō kuáng guài,ruò bǐ jīn lái zǒng wèi rú。
从此华山图籍上,又添潘阆倒骑驴。cóng cǐ huá shān tú jí shàng,yòu tiān pān láng dào qí lǘ。

白菊

魏野

浓露繁霜著似无,几多光彩照庭除。nóng lù fán shuāng zhù shì wú,jǐ duō guāng cǎi zhào tíng chú。
何须更待萤兼雪,便好丛边夜读书。hé xū gèng dài yíng jiān xuě,biàn hǎo cóng biān yè dú shū。

暮秋怀闰师

魏野

风清月白树红时,无奈重城隔闰师。fēng qīng yuè bái shù hóng shí,wú nài zhòng chéng gé rùn shī。
却羡潺湲阶下水,夜深流入白莲池。què xiàn chán yuán jiē xià shuǐ,yè shēn liú rù bái lián chí。

闻潘阆新授滁州散参因以寄贺

魏野

江乡去想胜还乡,官职寻常事不常。jiāng xiāng qù xiǎng shèng hái xiāng,guān zhí xún cháng shì bù cháng。
会得圣君无别意,只应图继贾司仓。huì dé shèng jūn wú bié yì,zhǐ yīng tú jì jiǎ sī cāng。

冬日述怀

魏野

瘿枕闲攲苇箔褰,浩然情性雪晴天。yǐng zhěn xián qī wěi bó qiān,hào rán qíng xìng xuě qíng tiān。
却嫌雏鹤饶声气,惊觉茅檐曝背眠。què xián chú hè ráo shēng qì,jīng jué máo yán pù bèi mián。

酬王太博见寄

魏野

锦川谁为寄阳春,清净堂中清净人。jǐn chuān shuí wèi jì yáng chūn,qīng jìng táng zhōng qīng jìng rén。
二十八言刊石处,长如列宿照闲身。èr shí bā yán kān shí chù,zhǎng rú liè sù zhào xián shēn。

题闰师禅庭双竹

魏野

离丛并长对禅扃,乍见翻疑是一茎。lí cóng bìng zhǎng duì chán jiōng,zhà jiàn fān yí shì yī jīng。
我恨与师居隔郭,他生愿似此君生。wǒ hèn yǔ shī jū gé guō,tā shēng yuàn shì cǐ jūn shēng。

送刘法曹东归

魏野

上官多是叹穷途,得替行装尽有馀。shàng guān duō shì tàn qióng tú,dé tì xíng zhuāng jǐn yǒu yú。
唯有甘棠刘法掾,来时骑马去骑驴。wéi yǒu gān táng liú fǎ yuàn,lái shí qí mǎ qù qí lǘ。

赠惠崇上人

魏野

张籍眼昏心不昧,崇师耳聩性还聪。zhāng jí yǎn hūn xīn bù mèi,chóng shī ěr kuì xìng hái cōng。
是非言语徒喧世,赢得长如在定中。shì fēi yán yǔ tú xuān shì,yíng dé zhǎng rú zài dìng zhōng。

闻张师德状元登第因以寄贺兼呈梁固状元

魏野

科场消息到柴扉,皇宋风流事可知。kē chǎng xiāo xī dào chái fēi,huáng sòng fēng liú shì kě zhī。
封禅汾阴连岁榜,状元俱是状元儿。fēng chán fén yīn lián suì bǎng,zhuàng yuán jù shì zhuàng yuán ér。