古诗词

四贤一不肖诗高若讷

蔡襄

人禀天地中和生,气之正者为诚明。rén bǐng tiān dì zhōng hé shēng,qì zhī zhèng zhě wèi chéng míng。
诚明所钟皆贤杰,从容中道无攲倾。chéng míng suǒ zhōng jiē xián jié,cóng róng zhōng dào wú qī qīng。
嘉谋谠论范京兆,激奸纠缪扬王庭。jiā móu dǎng lùn fàn jīng zhào,jī jiān jiū móu yáng wáng tíng。
积羽沈舟毁销骨,正人无徒奸者朋。jī yǔ shěn zhōu huǐ xiāo gǔ,zhèng rén wú tú jiān zhě péng。
主知胶固未遐弃,两轓五马犹专城。zhǔ zhī jiāo gù wèi xiá qì,liǎng fān wǔ mǎ yóu zhuān chéng。
欧阳秘阁官职卑,欲雪忠良无路岐。ōu yáng mì gé guān zhí bēi,yù xuě zhōng liáng wú lù qí。
累幅长书快幽愤,一责司谏心无疑。lèi fú zhǎng shū kuài yōu fèn,yī zé sī jiàn xīn wú yí。
人谓高君如挞市,出见缙绅无面皮。rén wèi gāo jūn rú tà shì,chū jiàn jìn shēn wú miàn pí。
高君携书奏天子,游言容色仍怡怡。gāo jūn xié shū zòu tiān zi,yóu yán róng sè réng yí yí。
反谓范文谋疏阔,投彼南方诚为宜。fǎn wèi fàn wén móu shū kuò,tóu bǐ nán fāng chéng wèi yí。
永叔忤意窜西蜀,不免一中谗人机。yǒng shū wǔ yì cuàn xī shǔ,bù miǎn yī zhōng chán rén jī。
汲黯尝纠公孙诈,弘于上前多谢之。jí àn cháng jiū gōng sūn zhà,hóng yú shàng qián duō xiè zhī。
上待公孙礼益厚,当时史官犹刺讥。shàng dài gōng sūn lǐ yì hòu,dāng shí shǐ guān yóu cì jī。
司谏不能自引咎,复将己过扬当时。sī jiàn bù néng zì yǐn jiù,fù jiāng jǐ guò yáng dāng shí。
四公称贤尔不肖,谗言易入天难欺。sì gōng chēng xián ěr bù xiào,chán yán yì rù tiān nán qī。
朝家若有观风使,此语请与风人诗。cháo jiā ruò yǒu guān fēng shǐ,cǐ yǔ qǐng yǔ fēng rén shī。
蔡襄

蔡襄

蔡襄,字君谟,汉族,兴化军仙游县(今枫亭镇青泽亭)人[1] 。北宋著名书法家、政治家、茶学家。宋仁宗天圣八年(1030年)进士,先后任馆阁校勘、知谏院、直史馆、知制诰、龙图阁直学士、枢密院直学士、翰林学士、三司使、端明殿学士等职,出任福建路转运使,知泉州、福州、开封和杭州府事。 蔡襄的作品>>

猜您喜欢

送别陈比部

蔡襄

祖帐西郊道,川原画阁临。zǔ zhàng xī jiāo dào,chuān yuán huà gé lín。
烧痕经雨活,树色入溪深。shāo hén jīng yǔ huó,shù sè rù xī shēn。
斜日明春态,孤云感客心。xié rì míng chūn tài,gū yún gǎn kè xīn。
何人知别意,重把酒杯斟。hé rén zhī bié yì,zhòng bǎ jiǔ bēi zhēn。

城西金明池小饮二首其一

蔡襄

晓出都门外,名园连翠屏。xiǎo chū dōu mén wài,míng yuán lián cuì píng。
融怡春物动,潇洒尘虑醒。róng yí chūn wù dòng,xiāo sǎ chén lǜ xǐng。
轻风送花信,远水涵空青。qīng fēng sòng huā xìn,yuǎn shuǐ hán kōng qīng。
旧游无处问,芳树隔重扃。jiù yóu wú chù wèn,fāng shù gé zhòng jiōng。

题僧希元禅隐堂

蔡襄

游锡遍他方,归休静默堂。yóu xī biàn tā fāng,guī xiū jìng mò táng。
孤吟时有得,诸念若为忘。gū yín shí yǒu dé,zhū niàn ruò wèi wàng。
删竹减庭翠,煮茶生野香。shān zhú jiǎn tíng cuì,zhǔ chá shēng yě xiāng。
云山莫腾诮,心地本清凉。yún shān mò téng qiào,xīn dì běn qīng liáng。

病中偶书二首

蔡襄

已感节候变,物态舒阳春。yǐ gǎn jié hòu biàn,wù tài shū yáng chūn。
那复壮年意,如今多病身。nà fù zhuàng nián yì,rú jīn duō bìng shēn。
净室焚香久,烘炉煮药频。jìng shì fén xiāng jiǔ,hōng lú zhǔ yào pín。
神欢百虑解,销尽眼前尘。shén huān bǎi lǜ jiě,xiāo jǐn yǎn qián chén。

病中偶书二首

蔡襄

行年三十六,几是半生人。xíng nián sān shí liù,jǐ shì bàn shēng rén。
举止不入俗,清修难厌贫。jǔ zhǐ bù rù sú,qīng xiū nán yàn pín。
宴坐炉烟暖,微醺瓮酎醇。yàn zuò lú yān nuǎn,wēi xūn wèng zhòu chún。
前看箫管辈,未免作埃尘。qián kàn xiāo guǎn bèi,wèi miǎn zuò āi chén。

发箧得亡友书札

蔡襄

宿昔重交义,零落今谁存。sù xī zhòng jiāo yì,líng luò jīn shuí cún。
旧情留纸札,永恨入丘坟。jiù qíng liú zhǐ zhá,yǒng hèn rù qiū fén。
世味薄于水,生涯空似云。shì wèi báo yú shuǐ,shēng yá kōng shì yún。
抚孤无力及,流泪复何言。fǔ gū wú lì jí,liú lèi fù hé yán。

正月巡历部郡侍亲还家

蔡襄

养亲方解郡,奉使又还家。yǎng qīn fāng jiě jùn,fèng shǐ yòu hái jiā。
远岫乡关近,前旌父老遮。yuǎn xiù xiāng guān jìn,qián jīng fù lǎo zhē。
挥金贫自愧,舞彩喜仍夸。huī jīn pín zì kuì,wǔ cǎi xǐ réng kuā。
特地延宾友,相期咏白华。tè dì yán bīn yǒu,xiāng qī yǒng bái huá。

三月再还家

蔡襄

晓树乡关路,春衣使者轺。xiǎo shù xiāng guān lù,chūn yī shǐ zhě yáo。
江眠闻落霰,野饭掇新苗。jiāng mián wén luò xiàn,yě fàn duō xīn miáo。
入里威棱减,宁亲喜气饶。rù lǐ wēi léng jiǎn,níng qīn xǐ qì ráo。
勤勤父师教,民病若为消。qín qín fù shī jiào,mín bìng ruò wèi xiāo。

桃杏园其二

蔡襄

送客来仙馆,清幽处处寻。sòng kè lái xiān guǎn,qīng yōu chù chù xún。
春风行酒面,昼日到花心。chūn fēng xíng jiǔ miàn,zhòu rì dào huā xīn。
独厌归期促,难忘野意深。dú yàn guī qī cù,nán wàng yě yì shēn。
归鞍更回顾,桧柏自阴森。guī ān gèng huí gù,guì bǎi zì yīn sēn。

游灵峰院龙龛山

蔡襄

天柱支南极,蓬山压巨鳌。tiān zhù zhī nán jí,péng shān yā jù áo。
云崩石道险,潮落海门高。yún bēng shí dào xiǎn,cháo luò hǎi mén gāo。
客馆闻鼍鼓,秋风忆蟹螯。kè guǎn wén tuó gǔ,qiū fēng yì xiè áo。
凭栏望乡树,千里楚江皋。píng lán wàng xiāng shù,qiān lǐ chǔ jiāng gāo。

上元进诗

蔡襄

叠耸青峰宝炬森,端门初晚翠华临。dié sǒng qīng fēng bǎo jù sēn,duān mén chū wǎn cuì huá lín。
宸游不为三元夜,乐事全归万众心。chén yóu bù wèi sān yuán yè,lè shì quán guī wàn zhòng xīn。
天上清光开夜色,人间和气阁春阴。tiān shàng qīng guāng kāi yè sè,rén jiān hé qì gé chūn yīn。
要知尽作华封祝,四十年来惠爱深。yào zhī jǐn zuò huá fēng zhù,sì shí nián lái huì ài shēn。

久寓悟空院刹行而书之

蔡襄

寂寂精庐切半空,古原高下稻花中。jì jì jīng lú qiè bàn kōng,gǔ yuán gāo xià dào huā zhōng。
莲趺披素轻云梵,花萼雕红细雨宫。lián fū pī sù qīng yún fàn,huā è diāo hóng xì yǔ gōng。
孤鹤睡迷千树月,断蝉吟绕五更风。gū hè shuì mí qiān shù yuè,duàn chán yín rào wǔ gèng fēng。
心縻尺组遥相谢,归马南蹄疾似蓬。xīn mí chǐ zǔ yáo xiāng xiè,guī mǎ nán tí jí shì péng。

漳南十咏龙台

蔡襄

试看初日照龙台,白玉堂高锦障开。shì kàn chū rì zhào lóng tái,bái yù táng gāo jǐn zhàng kāi。
树色一番连雨净,溪光几曲抱山来。shù sè yī fān lián yǔ jìng,xī guāng jǐ qū bào shān lái。
云归深洞天形瘦,风落前村笛弄哀。yún guī shēn dòng tiān xíng shòu,fēng luò qián cūn dí nòng āi。
拟结青楼遍题咏,思王何吝斗量才。nǐ jié qīng lóu biàn tí yǒng,sī wáng hé lìn dòu liàng cái。

漳南十咏龙台

蔡襄

亭上芳樽惜别人,亭前斜日欲归轮。tíng shàng fāng zūn xī bié rén,tíng qián xié rì yù guī lún。
伤心定是丹枫树,拂面空来紫陌尘。shāng xīn dìng shì dān fēng shù,fú miàn kōng lái zǐ mò chén。
岁月暗惊山色古,愁情长与草芽新。suì yuè àn jīng shān sè gǔ,chóu qíng zhǎng yǔ cǎo yá xīn。
何时此地回飞盖,寂寞栏干又一春。hé shí cǐ dì huí fēi gài,jì mò lán gàn yòu yī chūn。

漳南十咏龙台

蔡襄

近郭溪光绿好裁,雨晴波底敞栖台。jìn guō xī guāng lǜ hǎo cái,yǔ qíng bō dǐ chǎng qī tái。
荫堤佳树千围合,掠水轻舟一箭开。yīn dī jiā shù qiān wéi hé,lüè shuǐ qīng zhōu yī jiàn kāi。
惊钓寒鱼拖糁去,忘机闲鸟信潮回。jīng diào hán yú tuō sǎn qù,wàng jī xián niǎo xìn cháo huí。
官馀拟欲祛尘意,书遍平沙我独来。guān yú nǐ yù qū chén yì,shū biàn píng shā wǒ dú lái。
3121234567»