古诗词

修真院访崔道士

真山民

竹扉苍藓墙,林下小丹房。zhú fēi cāng xiǎn qiáng,lín xià xiǎo dān fáng。
风定香烟直,月斜帘影长。fēng dìng xiāng yān zhí,yuè xié lián yǐng zhǎng。
瀹茶泉味别,点易露痕香。yuè chá quán wèi bié,diǎn yì lù hén xiāng。
安得栖尘外,求师却老方。ān dé qī chén wài,qiú shī què lǎo fāng。

真山民

宋处州丽水人。李生乔尝以为不愧其祖真德秀,故知姓真。自呼山民,因以称之。或云名桂芳。宋末进士。痛值乱亡,深自湮没。所至好题咏。有《真山民集》。 真山民的作品>>

猜您喜欢

游凤栖寺

真山民

十载重游古凤栖,莲宫新绕绿杨堤。shí zài zhòng yóu gǔ fèng qī,lián gōng xīn rào lǜ yáng dī。
欲谈世事佛无语,不管客愁禽自啼。yù tán shì shì fú wú yǔ,bù guǎn kè chóu qín zì tí。
苔滑空廊妨散步,尘昏老壁失留题。tái huá kōng láng fáng sàn bù,chén hūn lǎo bì shī liú tí。
僧家田地邻家种,菜甲春风绿满畦。sēng jiā tián dì lín jiā zhǒng,cài jiǎ chūn fēng lǜ mǎn qí。

渔浦晚秋旅怀

真山民

西风吹梦越中游,剪剪轻寒入短裘。xī fēng chuī mèng yuè zhōng yóu,jiǎn jiǎn qīng hán rù duǎn qiú。
雁字不将乡信写,蛩声空和旅吟愁。yàn zì bù jiāng xiāng xìn xiě,qióng shēng kōng hé lǚ yín chóu。
邮亭冷雨孤灯夜,渔市斜阳一笛秋。yóu tíng lěng yǔ gū dēng yè,yú shì xié yáng yī dí qiū。
是处山川即吾土,仲宣何用怯登楼。shì chù shān chuān jí wú tǔ,zhòng xuān hé yòng qiè dēng lóu。

泊舟严滩

真山民

天色微茫入暝钟,严陵滩上系孤篷。tiān sè wēi máng rù míng zhōng,yán líng tān shàng xì gū péng。
水禽与我共明月,芦叶同谁吟晚风。shuǐ qín yǔ wǒ gòng míng yuè,lú yè tóng shuí yín wǎn fēng。
隔浦人家渔火外,满江愁思笛声中。gé pǔ rén jiā yú huǒ wài,mǎn jiāng chóu sī dí shēng zhōng。
云开休望飞鸿影,身即天涯一断鸿。yún kāi xiū wàng fēi hóng yǐng,shēn jí tiān yá yī duàn hóng。

题永嘉梦草堂

真山民

留得斯堂万古名,江山不敢闭英灵。liú dé sī táng wàn gǔ míng,jiāng shān bù gǎn bì yīng líng。
池光曾染吟边墨,草色犹如梦里青。chí guāng céng rǎn yín biān mò,cǎo sè yóu rú mèng lǐ qīng。
南浦诗香流未歇,东家魂冷唤难醒。nán pǔ shī xiāng liú wèi xiē,dōng jiā hún lěng huàn nán xǐng。
当时园柳俱尘迹,惟有鸣禽尚可听。dāng shí yuán liǔ jù chén jì,wéi yǒu míng qín shàng kě tīng。

连城春夜留别张建溪

真山民

飞絮游丝客子心,连城那忍遽分襟。fēi xù yóu sī kè zi xīn,lián chéng nà rěn jù fēn jīn。
青灯应见诗情苦,浊酒不如交味深。qīng dēng yīng jiàn shī qíng kǔ,zhuó jiǔ bù rú jiāo wèi shēn。
一榻暖风栖竹屋,半阑淡月立花阴。yī tà nuǎn fēng qī zhú wū,bàn lán dàn yuè lì huā yīn。
离怀今夜先收拾,尽付明朝马上吟。lí huái jīn yè xiān shōu shí,jǐn fù míng cháo mǎ shàng yín。

夜坐

真山民

匹马平生汗漫游,如今寂寞老林楸。pǐ mǎ píng shēng hàn màn yóu,rú jīn jì mò lǎo lín qiū。
小窗半夜青灯雨,幽树一庭黄叶秋。xiǎo chuāng bàn yè qīng dēng yǔ,yōu shù yī tíng huáng yè qiū。
懒看世情宁睡去,怕伤时事莫吟休。lǎn kàn shì qíng níng shuì qù,pà shāng shí shì mò yín xiū。
寒蛩可是知人意,未到莎根只说愁。hán qióng kě shì zhī rén yì,wèi dào shā gēn zhǐ shuō chóu。

春行

真山民

短帽轻衫步履迟,微暄天气乍晴时。duǎn mào qīng shān bù lǚ chí,wēi xuān tiān qì zhà qíng shí。
池融嫩碧消残冻,春剪新红缀旧枝。chí róng nèn bì xiāo cán dòng,chūn jiǎn xīn hóng zhuì jiù zhī。
岚翠滴衣堪入画,禽声到耳足供诗。lán cuì dī yī kān rù huà,qín shēng dào ěr zú gōng shī。
东风苦欲招人醉,频掉桥西卖酒旗。dōng fēng kǔ yù zhāo rén zuì,pín diào qiáo xī mài jiǔ qí。

初冬

真山民

林叶新经数夜霜,地炉独拥一山房。lín yè xīn jīng shù yè shuāng,dì lú dú yōng yī shān fáng。
尘书邀我共高阁,浊酒劝人归醉乡。chén shū yāo wǒ gòng gāo gé,zhuó jiǔ quàn rén guī zuì xiāng。
费省家贫还似富,身闲日短亦如长。fèi shěng jiā pín hái shì fù,shēn xián rì duǎn yì rú zhǎng。
梅花苦欲催吟兴,又破梢头半点香。méi huā kǔ yù cuī yín xīng,yòu pò shāo tóu bàn diǎn xiāng。

东粤庙

真山民

颓阑斜照网蛛丝,陈迹凄凉万古悲。tuí lán xié zhào wǎng zhū sī,chén jì qī liáng wàn gǔ bēi。
柘水尚鸣亡国怨,山松曾见受封时。zhè shuǐ shàng míng wáng guó yuàn,shān sōng céng jiàn shòu fēng shí。
碑因苔蚀无完字,城为田侵失旧基。bēi yīn tái shí wú wán zì,chéng wèi tián qīn shī jiù jī。
当日东瓯知几战,如今赢得一荒祠。dāng rì dōng ōu zhī jǐ zhàn,rú jīn yíng dé yī huāng cí。

岁暮

真山民

颜不常朱鬓易斑,流光难驻两跳丸。yán bù cháng zhū bìn yì bān,liú guāng nán zhù liǎng tiào wán。
一年又是等闲过,百岁只消如此看。yī nián yòu shì děng xián guò,bǎi suì zhǐ xiāo rú cǐ kàn。
把酒何曾长在手,种桃能得几凭栏。bǎ jiǔ hé céng zhǎng zài shǒu,zhǒng táo néng dé jǐ píng lán。
痴人醉梦不知醒,日夜双眉抵死攒。chī rén zuì mèng bù zhī xǐng,rì yè shuāng méi dǐ sǐ zǎn。

闲居漫赋

真山民

纷纷裘马走红尘,赖得闲边可著身。fēn fēn qiú mǎ zǒu hóng chén,lài dé xián biān kě zhù shēn。
商岭定无屠狗客,云台岂有钓鱼人。shāng lǐng dìng wú tú gǒu kè,yún tái qǐ yǒu diào yú rén。
溪山萧散青芒履,风月夷犹乌角巾。xī shān xiāo sàn qīng máng lǚ,fēng yuè yí yóu wū jiǎo jīn。
万事如棋君看取,一番局面一番新。wàn shì rú qí jūn kàn qǔ,yī fān jú miàn yī fān xīn。

三峰寺

真山民

寂寞烟林噪乱鸦,青鞋步入野僧家。jì mò yān lín zào luàn yā,qīng xié bù rù yě sēng jiā。
云深不碍钟声出,日转还移塔影斜。yún shēn bù ài zhōng shēng chū,rì zhuǎn hái yí tǎ yǐng xié。
廊下蜗黏沿砌藓,佛前蜂恋插瓶花。láng xià wō nián yán qì xiǎn,fú qián fēng liàn chā píng huā。
竹床纸帐清如水,一枕松风听煮茶。zhú chuáng zhǐ zhàng qīng rú shuǐ,yī zhěn sōng fēng tīng zhǔ chá。

江头春日

真山民

风暖旗亭煮酒香,醉醒始悟是他乡。fēng nuǎn qí tíng zhǔ jiǔ xiāng,zuì xǐng shǐ wù shì tā xiāng。
驾言行迈路千里,岂不怀归天一方。jià yán xíng mài lù qiān lǐ,qǐ bù huái guī tiān yī fāng。
春事渐消莺语老,离愁偏胜柳丝长。chūn shì jiàn xiāo yīng yǔ lǎo,lí chóu piān shèng liǔ sī zhǎng。
无聊莫向城南宿,淡月梨花正断肠。wú liáo mò xiàng chéng nán sù,dàn yuè lí huā zhèng duàn cháng。

次韵潘恕堂见寄

真山民

抱瓮区区老汉阴,空斋拥鼻日长吟。bào wèng qū qū lǎo hàn yīn,kōng zhāi yōng bí rì zhǎng yín。
青山隔截市朝面,白发消磨豪杰心。qīng shān gé jié shì cháo miàn,bái fā xiāo mó háo jié xīn。
书既无成休学剑,贵无可买耻言金。shū jì wú chéng xiū xué jiàn,guì wú kě mǎi chǐ yán jīn。
情知不入鸳鸾侣,赖有鸥盟尚可寻。qíng zhī bù rù yuān luán lǚ,lài yǒu ōu méng shàng kě xún。

初夏

真山民

一叶薰风带暑回,雨添浓翠暗庭槐。yī yè xūn fēng dài shǔ huí,yǔ tiān nóng cuì àn tíng huái。
不随春去莺犹在,好竞时妆榴又开。bù suí chūn qù yīng yóu zài,hǎo jìng shí zhuāng liú yòu kāi。
剪尺旋栽新白苎,杯盘聊荐旧青梅。jiǎn chǐ xuán zāi xīn bái zhù,bēi pán liáo jiàn jiù qīng méi。
箧中敝扇投闲久,依旧团团入手来。qiè zhōng bì shàn tóu xián jiǔ,yī jiù tuán tuán rù shǒu lái。
971234567