古诗词

夜话无上人房

真山民

蒲团一榻上,坐到夜将分。pú tuán yī tà shàng,zuò dào yè jiāng fēn。
窗月灯昏见,岩泉雨歇闻。chuāng yuè dēng hūn jiàn,yán quán yǔ xiē wén。
茶瓯胜饮酒,禅语当论文。chá ōu shèng yǐn jiǔ,chán yǔ dāng lùn wén。
只恐红尘迹,涴师松下云。zhǐ kǒng hóng chén jì,wò shī sōng xià yún。

真山民

宋处州丽水人。李生乔尝以为不愧其祖真德秀,故知姓真。自呼山民,因以称之。或云名桂芳。宋末进士。痛值乱亡,深自湮没。所至好题咏。有《真山民集》。 真山民的作品>>

猜您喜欢

梅仙山

真山民

西都不知寿,安用独长年。xī dōu bù zhī shòu,ān yòng dú zhǎng nián。
纵有丹炉在,难吹汉火燃。zòng yǒu dān lú zài,nán chuī hàn huǒ rán。

萤火

真山民

微踪一腐草,霜重不禁秋。wēi zōng yī fǔ cǎo,shuāng zhòng bù jìn qiū。
想悟浮生短,常为秉烛游。xiǎng wù fú shēng duǎn,cháng wèi bǐng zhú yóu。

蜜蜂

真山民

酿成百花脾,聊尔了口腹。niàng chéng bǎi huā pí,liáo ěr le kǒu fù。
人知口中甘,谁料腹中毒。rén zhī kǒu zhōng gān,shuí liào fù zhōng dú。

观书自叹

真山民

皓首抱遗经,堪怜误一生。hào shǒu bào yí jīng,kān lián wù yī shēng。
空共蠹虫饱,自作忍饥声。kōng gòng dù chóng bǎo,zì zuò rěn jī shēng。

吉水夜泊

真山民

入夜始维舟,黄芦古渡头。rù yè shǐ wéi zhōu,huáng lú gǔ dù tóu。
眠鸥知让客,飞过蓼花洲。mián ōu zhī ràng kè,fēi guò liǎo huā zhōu。

真山民

草枯根不死,春到又敷荣。cǎo kū gēn bù sǐ,chūn dào yòu fū róng。
独有愁根在,非春亦自生。dú yǒu chóu gēn zài,fēi chūn yì zì shēng。

百舌

真山民

花间报晓晴,巧弄百般声。huā jiān bào xiǎo qíng,qiǎo nòng bǎi bān shēng。
未可嫌饶舌,犹胜雁不鸣。wèi kě xián ráo shé,yóu shèng yàn bù míng。

秋扇

真山民

人心有炎凉,我心无欢悲。rén xīn yǒu yán liáng,wǒ xīn wú huān bēi。
箧中重自珍,会有薰风时。qiè zhōng zhòng zì zhēn,huì yǒu xūn fēng shí。

访李延不值

真山民

白云满空山,山空人未归。bái yún mǎn kōng shān,shān kōng rén wèi guī。
拄杖莫敲门,恐惊白云飞。zhǔ zhàng mò qiāo mén,kǒng jīng bái yún fēi。

七夕

真山民

世上痴儿女,争趋乞巧筵。shì shàng chī ér nǚ,zhēng qū qǐ qiǎo yán。
妇鸠甘抱拙,不谄鹊桥仙。fù jiū gān bào zhuō,bù chǎn què qiáo xiān。

杨妃

真山民

三郎掩面马嵬坡,生死恩深可奈何。sān láng yǎn miàn mǎ wéi pō,shēng sǐ ēn shēn kě nài hé。
瘗土驿傍何足恨,潼关战处骨埋多。yì tǔ yì bàng hé zú hèn,tóng guān zhàn chù gǔ mái duō。

水墨海棠

真山民

不将翠袖卷纱红,怪得陈玄夺化工。bù jiāng cuì xiù juǎn shā hóng,guài dé chén xuán duó huà gōng。
想是太真春睡足,梦魂正在黑甜中。xiǎng shì tài zhēn chūn shuì zú,mèng hún zhèng zài hēi tián zhōng。

三月晦日与邵石诸友闲游东园分得空字

真山民

韶光收拾太匆匆,眼底浮花一扫空。sháo guāng shōu shí tài cōng cōng,yǎn dǐ fú huā yī sǎo kōng。
留得数枝红药在,五更分付与东风。liú dé shù zhī hóng yào zài,wǔ gèng fēn fù yǔ dōng fēng。

年少春游

真山民

锦袍朱带玉花骢,着意追欢紫陌东。jǐn páo zhū dài yù huā cōng,zhe yì zhuī huān zǐ mò dōng。
只道春风属杨柳,不知杨柳有秋风。zhǐ dào chūn fēng shǔ yáng liǔ,bù zhī yáng liǔ yǒu qiū fēng。

山间早春

真山民

小桃枝上认年华,随分红开一两花。xiǎo táo zhī shàng rèn nián huá,suí fēn hóng kāi yī liǎng huā。
将谓春风只城市,也吹春色到山家。jiāng wèi chūn fēng zhǐ chéng shì,yě chuī chūn sè dào shān jiā。
971234567