古诗词

贺圣朝·春游

马子严

游人拾翠不知远。yóu rén shí cuì bù zhī yuǎn。
被子规呼转。bèi zi guī hū zhuǎn。
红楼倒影背斜阳,坠几声弦管。hóng lóu dào yǐng bèi xié yáng,zhuì jǐ shēng xián guǎn。
荼香透,海棠红浅。tú xiāng tòu,hǎi táng hóng qiǎn。
恰平分春半。qià píng fēn chūn bàn。
花前一笑不须悭,待花飞休怨。huā qián yī xiào bù xū qiān,dài huā fēi xiū yuàn。

马子严

马子严(生卒年不详),南宋文人,字庄父,自号古洲居士,建安(今福建建瓯)人。淳熙二年(1175)进士,历铅山尉,恤民勤政。长于文词,为寺碑,隐然有排邪之意,为仓铭,蔼然有爱民之心(《嘉靖铅山县志》卷九)。能诗,尝与赵蕃等唱和,《诗人玉屑》卷一九引《玉林诗话》,谓《乌林行》辞意精深,不减张籍、王建之乐府”。尝知岳阳,撰《岳阳志》二卷,不传(刘毓盘《古洲词辑本跋》)。其馀事迹无考。据集中《金陵怀古》、《咏琼花》诸作,知其足迹遍及大江南北。近人赵万里辑有《古洲词》二十九首。《全宋词》第三册录其词。《全宋诗》卷二六五O录其诗五首。 马子严的作品>>

猜您喜欢

鱼游春水怨别

马子严

池塘生春草。chí táng shēng chūn cǎo。
数尽归鸿人未到。shù jǐn guī hóng rén wèi dào。
天涯目断,青鸟尚赊音耗。tiān yá mù duàn,qīng niǎo shàng shē yīn hào。
晓月频窥白玉堂,暮雨还湿青门道。xiǎo yuè pín kuī bái yù táng,mù yǔ hái shī qīng mén dào。
巢燕引雏,乳莺空老。cháo yàn yǐn chú,rǔ yīng kōng lǎo。
庭际香红倦扫。tíng jì xiāng hóng juàn sǎo。
乾鹊休来枝上噪。qián què xiū lái zhī shàng zào。
前回准拟同他,翻成病了。qián huí zhǔn nǐ tóng tā,fān chéng bìng le。
欲题红叶凭谁寄,独抱孤桐无心挑。yù tí hóng yè píng shuí jì,dú bào gū tóng wú xīn tiāo。
眉间翠攒,鬓边霜早。méi jiān cuì zǎn,bìn biān shuāng zǎo。

海棠春·春景

马子严

柳腰暗怯花风弱。liǔ yāo àn qiè huā fēng ruò。
红映秋千院落。hóng yìng qiū qiān yuàn luò。
归逐燕儿飞,斜撼真珠箔。guī zhú yàn ér fēi,xié hàn zhēn zhū bó。
满林翠叶胭脂萼。mǎn lín cuì yè yān zhī è。
不忍频频觑著。bù rěn pín pín qù zhù。
护取一庭春,莫弹花间鹊。hù qǔ yī tíng chūn,mò dàn huā jiān què。

鹧鸪天·闺思

马子严

睡鸭徘徊烟缕长。shuì yā pái huái yān lǚ zhǎng。
日高春困不成妆。rì gāo chūn kùn bù chéng zhuāng。
步敧草色金莲润,捻断花须玉笋香。bù jī cǎo sè jīn lián rùn,niǎn duàn huā xū yù sǔn xiāng。
轻洛浦,笑巫阳。qīng luò pǔ,xiào wū yáng。
锦纹亲织寄檀郎。jǐn wén qīn zhī jì tán láng。
儿家闭户藏春色,戏蝶游蜂不敢狂。ér jiā bì hù cáng chūn sè,xì dié yóu fēng bù gǎn kuáng。

归朝欢·春游

马子严

听得提壶沽美酒。tīng dé tí hú gū měi jiǔ。
人道杏花深处有。rén dào xìng huā shēn chù yǒu。
杏花狼藉鸟啼风,十分春色今无九。xìng huā láng jí niǎo tí fēng,shí fēn chūn sè jīn wú jiǔ。
麝煤销永昼。shè méi xiāo yǒng zhòu。
青烟飞上庭前柳。qīng yān fēi shàng tíng qián liǔ。
画堂深,不寒不暖,正是好时候。huà táng shēn,bù hán bù nuǎn,zhèng shì hǎo shí hòu。
团团宝月凭纤手。tuán tuán bǎo yuè píng xiān shǒu。
暂借歌喉招舞袖。zàn jiè gē hóu zhāo wǔ xiù。
真珠滴破小槽红,香肌缩尽纤罗瘦。zhēn zhū dī pò xiǎo cáo hóng,xiāng jī suō jǐn xiān luó shòu。
投分须白首。tóu fēn xū bái shǒu。
黄金散与亲和旧。huáng jīn sàn yǔ qīn hé jiù。
且衔杯,壮心未落,风月长相守。qiě xián bēi,zhuàng xīn wèi luò,fēng yuè zhǎng xiāng shǒu。

阮郎归·西湖春暮

马子严

清明寒食不多时,香红渐渐稀。qīng míng hán shí bù duō shí,xiāng hóng jiàn jiàn xī。
番腾妆束闹苏堤,留春春怎知?fān téng zhuāng shù nào sū dī,liú chūn chūn zěn zhī?
花褪雨,絮沾泥。huā tuì yǔ,xù zhān ní。
凌波寸不移。líng bō cùn bù yí。
三三两两叫船儿,人归春也归。sān sān liǎng liǎng jiào chuán ér,rén guī chūn yě guī。

苏幕遮

马子严

地偏灵,天应瑞。dì piān líng,tiān yīng ruì。
簇簇银花,团绕真珠蕊。cù cù yín huā,tuán rào zhēn zhū ruǐ。
金阙玉楼分十二。jīn quē yù lóu fēn shí èr。
要伴姮娥,与月循环睡。yào bàn héng é,yǔ yuè xún huán shuì。
月如花,花表岁。yuè rú huā,huā biǎo suì。
人道闰年,添个真奇异。rén dào rùn nián,tiān gè zhēn qí yì。
不许扬州夸间气。bù xǔ yáng zhōu kuā jiān qì。
昨夜春风,吹送柴门里。zuó yè chūn fēng,chuī sòng chái mén lǐ。

仙霞岭

马子严

镇日崎岖度远山,远山深处解征鞍。zhèn rì qí qū dù yuǎn shān,yuǎn shān shēn chù jiě zhēng ān。
翠环水石四围匝,冻积冰霜一夜寒。cuì huán shuǐ shí sì wéi zā,dòng jī bīng shuāng yī yè hán。
月影自催人起早,泉声不许客眠安。yuè yǐng zì cuī rén qǐ zǎo,quán shēng bù xǔ kè mián ān。
明朝直向烟霞去,身在亨衢天地宽。míng cháo zhí xiàng yān xiá qù,shēn zài hēng qú tiān dì kuān。

章岩

马子严

拳石中虚屋数椽,洞门东辟半规圆。quán shí zhōng xū wū shù chuán,dòng mén dōng pì bàn guī yuán。
木高长蔽三竿日,人到同观一片天。mù gāo zhǎng bì sān gān rì,rén dào tóng guān yī piàn tiān。
行路不堪秋后暑,禅床聊借午时眠。xíng lù bù kān qiū hòu shǔ,chán chuáng liáo jiè wǔ shí mián。
山僧为我敲茶臼,相对炉香起暮烟。shān sēng wèi wǒ qiāo chá jiù,xiāng duì lú xiāng qǐ mù yān。

黄花渡

马子严

黄竹歌成雪未休,黄花渡口上横舟。huáng zhú gē chéng xuě wèi xiū,huáng huā dù kǒu shàng héng zhōu。
百钱买酒可能醉,千里怀人不奈愁。bǎi qián mǎi jiǔ kě néng zuì,qiān lǐ huái rén bù nài chóu。
岁事只馀旬五日,家山犹隔两三州。suì shì zhǐ yú xún wǔ rì,jiā shān yóu gé liǎng sān zhōu。
飞云在目还知否,肯为雕胡一饷留。fēi yún zài mù hái zhī fǒu,kěn wèi diāo hú yī xiǎng liú。

乌林行

马子严

荆州儿曹不足恃,何物老瞒欺一世。jīng zhōu ér cáo bù zú shì,hé wù lǎo mán qī yī shì。
兵书浪语十三篇,不料乌林出奇计。bīng shū làng yǔ shí sān piān,bù liào wū lín chū qí jì。
隆准云孙驱伏龙,紫髯强援要江东。lóng zhǔn yún sūn qū fú lóng,zǐ rán qiáng yuán yào jiāng dōng。
戈船植羽蔽寒日,雪浪崩崖惊晚风。gē chuán zhí yǔ bì hán rì,xuě làng bēng yá jīng wǎn fēng。
行闲一卒如儿戏,持火绝江人不意。xíng xián yī zú rú ér xì,chí huǒ jué jiāng rén bù yì。
灰销汉贼终老心,功入乔家少年婿。huī xiāo hàn zéi zhōng lǎo xīn,gōng rù qiáo jiā shǎo nián xù。
君不见华容道旁春草生,魂销不听车马声。jūn bù jiàn huá róng dào páng chūn cǎo shēng,hún xiāo bù tīng chē mǎ shēng。
哀猿夜啼霜月冷,空馀野燐沙边明。āi yuán yè tí shuāng yuè lěng,kōng yú yě lín shā biān míng。

云岩

马子严

林深路转山,岩虚云触石。lín shēn lù zhuǎn shān,yán xū yún chù shí。
是中立数椽,仅足安一室。shì zhōng lì shù chuán,jǐn zú ān yī shì。
断罅开碧落,当昼悬白日。duàn xià kāi bì luò,dāng zhòu xuán bái rì。
虬檗挂乳窦,飞鼠傅石脊。qiú bò guà rǔ dòu,fēi shǔ fù shí jí。
山中古老人,对我诵记忆。shān zhōng gǔ lǎo rén,duì wǒ sòng jì yì。
昔为鬼仙家,乃藉巨人力。xī wèi guǐ xiān jiā,nǎi jí jù rén lì。
划地剖疆界,印泥遗指迹。huà dì pōu jiāng jiè,yìn ní yí zhǐ jì。
至今百年馀,住世三度易。zhì jīn bǎi nián yú,zhù shì sān dù yì。
吾非梅子真,身是江南客。wú fēi méi zi zhēn,shēn shì jiāng nán kè。
詹子武夷俊,邂逅愿已适。zhān zi wǔ yí jùn,xiè hòu yuàn yǐ shì。
扶携一登览,相与有俦匹。fú xié yī dēng lǎn,xiāng yǔ yǒu chóu pǐ。
林逋叶静能,俱来一同席。lín bū yè jìng néng,jù lái yī tóng xí。
二子善鼓琴,无弦徒挂壁。èr zi shàn gǔ qín,wú xián tú guà bì。
日暮云已归,今夕竟何夕。rì mù yún yǐ guī,jīn xī jìng hé xī。
徘徊卧白云,华胥何处觅。pái huái wò bái yún,huá xū hé chù mì。
2612