古诗词

为郭元德题和靖探梅图

俞德邻

祥符真人调玉烛,四海八荒春意足。xiáng fú zhēn rén diào yù zhú,sì hǎi bā huāng chūn yì zú。
孤山山小不容春,十月梅花破寒玉。gū shān shān xiǎo bù róng chūn,shí yuè méi huā pò hán yù。
风流诗老癖爱梅,拂晓骑驴度山曲。fēng liú shī lǎo pǐ ài méi,fú xiǎo qí lǘ dù shān qū。
呼童忍冻折南枝,香满吟窗伴幽独。hū tóng rěn dòng zhé nán zhī,xiāng mǎn yín chuāng bàn yōu dú。
到今写入画图中,骨冷神清炯双目。dào jīn xiě rù huà tú zhōng,gǔ lěng shén qīng jiǒng shuāng mù。
荡荡巍巍尧舜天,外臣巢许谁羁束。dàng dàng wēi wēi yáo shùn tiān,wài chén cháo xǔ shuí jī shù。
前年我亦访湖山,山色湖光竟尘俗。qián nián wǒ yì fǎng hú shān,shān sè hú guāng jìng chén sú。
荒坟三尺走狐狸,那复寒泉荐秋菊。huāng fén sān chǐ zǒu hú lí,nà fù hán quán jiàn qiū jú。
真祠并入梵王家,香月亭前马牛牿。zhēn cí bìng rù fàn wáng jiā,xiāng yuè tíng qián mǎ niú gù。
水边篱落忽横枝,遥睇犹艰况斤斸。shuǐ biān lí luò hū héng zhī,yáo dì yóu jiān kuàng jīn zhǔ。
鸡园释子皆鹰腾,挟弹扬鞭骤平陆。jī yuán shì zi jiē yīng téng,xié dàn yáng biān zhòu píng lù。
仓皇走避尚遭嗔,蹇卫何堪共驰逐。cāng huáng zǒu bì shàng zāo chēn,jiǎn wèi hé kān gòng chí zhú。
三百年间一梦同,人与梅花几荣辱。sān bǎi nián jiān yī mèng tóng,rén yǔ méi huā jǐ róng rǔ。
拊图三叹复何言,天外飞来两黄鹄。fǔ tú sān tàn fù hé yán,tiān wài fēi lái liǎng huáng gǔ。

俞德邻

宋温州永嘉人,徙居京口,字宗大,号天迂山人。度宗咸淳十年进士。宋亡不仕,遁迹以终。为诗自然深远,在宋末诸人中,特为高雅,文亦简洁有清气。有《佩韦斋辑闻》、《佩韦斋文集》。 俞德邻的作品>>

猜您喜欢

次韵张受益六言兼戏方使君二首

俞德邻

狎鹭亭临野水,梦蝶床置禅斋。xiá lù tíng lín yě shuǐ,mèng dié chuáng zhì chán zhāi。
矲矮金壶有酒,葛天栗陆无怀。bà ǎi jīn hú yǒu jiǔ,gé tiān lì lù wú huái。

次韵张受益六言兼戏方使君二首

俞德邻

燕玉公堪暖老,泽室我嫌犯斋。yàn yù gōng kān nuǎn lǎo,zé shì wǒ xián fàn zhāi。
世事不均如此,临风渺渺余怀。shì shì bù jūn rú cǐ,lín fēng miǎo miǎo yú huái。