古诗词

题雪峰因大梦顶相

李昴英

终朝咬菜根,那得许精神。zhōng cháo yǎo cài gēn,nà dé xǔ jīng shén。
自笑形为赘,从渠画不真。zì xiào xíng wèi zhuì,cóng qú huà bù zhēn。
闲云留片影,活佛化千身。xián yún liú piàn yǐng,huó fú huà qiān shēn。
大梦何时觉,痴人问木人。dà mèng hé shí jué,chī rén wèn mù rén。

李昴英

宋广州番禺人,字俊明,号文溪。理宗宝庆二年进士。历秘书郎、著作郎、直秘阁。淳祐初,累擢龙图阁待制、吏部侍郎。在职不畏强御,史嵩之、贾似道俱为所劾。卒谥忠简。有《文溪存稿》、《文溪词》。 李昴英的作品>>

猜您喜欢

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

已办僧心,未圆僧相。yǐ bàn sēng xīn,wèi yuán sēng xiāng。
才得方兄,便成和尚。cái dé fāng xiōng,biàn chéng hé shàng。

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

即心是佛,见性成僧。jí xīn shì fú,jiàn xìng chéng sēng。
无奈世缘,要二尺绫。wú nài shì yuán,yào èr chǐ líng。
152«567891011