古诗词

题罗浮冲虚观化缘疏

李昴英

仙去千年重此山,不禁风雨屋摧残。xiān qù qiān nián zhòng cǐ shān,bù jìn fēng yǔ wū cuī cán。
金能点化空谈易,钱欠通神着力难。jīn néng diǎn huà kōng tán yì,qián qiàn tōng shén zhe lì nán。
支厦终非一木了,成裘未免众毛攒。zhī shà zhōng fēi yī mù le,chéng qiú wèi miǎn zhòng máo zǎn。
洞天有分人人到,轮奂峨嵯起笔端。dòng tiān yǒu fēn rén rén dào,lún huàn é cuó qǐ bǐ duān。

李昴英

宋广州番禺人,字俊明,号文溪。理宗宝庆二年进士。历秘书郎、著作郎、直秘阁。淳祐初,累擢龙图阁待制、吏部侍郎。在职不畏强御,史嵩之、贾似道俱为所劾。卒谥忠简。有《文溪存稿》、《文溪词》。 李昴英的作品>>

猜您喜欢

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

已办僧心,未圆僧相。yǐ bàn sēng xīn,wèi yuán sēng xiāng。
才得方兄,便成和尚。cái dé fāng xiōng,biàn chéng hé shàng。

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

即心是佛,见性成僧。jí xīn shì fú,jiàn xìng chéng sēng。
无奈世缘,要二尺绫。wú nài shì yuán,yào èr chǐ líng。
152«567891011