古诗词

和心字韵送林尉公琰校文

李昴英

鹄袍忙立老槐阴,争望文星早照临。gǔ páo máng lì lǎo huái yīn,zhēng wàng wén xīng zǎo zhào lín。
称物衡无高下手,别形鉴有是非心。chēng wù héng wú gāo xià shǒu,bié xíng jiàn yǒu shì fēi xīn。
品题岂逐朱衣转,沙汰何妨苦海沉。pǐn tí qǐ zhú zhū yī zhuǎn,shā tài hé fáng kǔ hǎi chén。
将见贤书协舆论,真才到此遇知音。jiāng jiàn xián shū xié yú lùn,zhēn cái dào cǐ yù zhī yīn。

李昴英

宋广州番禺人,字俊明,号文溪。理宗宝庆二年进士。历秘书郎、著作郎、直秘阁。淳祐初,累擢龙图阁待制、吏部侍郎。在职不畏强御,史嵩之、贾似道俱为所劾。卒谥忠简。有《文溪存稿》、《文溪词》。 李昴英的作品>>

猜您喜欢

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

已办僧心,未圆僧相。yǐ bàn sēng xīn,wèi yuán sēng xiāng。
才得方兄,便成和尚。cái dé fāng xiōng,biàn chéng hé shàng。

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

即心是佛,见性成僧。jí xīn shì fú,jiàn xìng chéng sēng。
无奈世缘,要二尺绫。wú nài shì yuán,yào èr chǐ líng。
152«567891011