古诗词

四月十五游僧寺

李昴英

今日快逢僧结夏,不妨乘兴扣禅扉。jīn rì kuài féng sēng jié xià,bù fáng chéng xīng kòu chán fēi。
山垂远瀑溪声急,风卷痴云雨脚稀。shān chuí yuǎn pù xī shēng jí,fēng juǎn chī yún yǔ jiǎo xī。
囊锦诗成僧借看,纹楸棋落鸟惊飞。náng jǐn shī chéng sēng jiè kàn,wén qiū qí luò niǎo jīng fēi。
此来莫讶凭栏久,杰阁新成拂翠微。cǐ lái mò yà píng lán jiǔ,jié gé xīn chéng fú cuì wēi。

李昴英

宋广州番禺人,字俊明,号文溪。理宗宝庆二年进士。历秘书郎、著作郎、直秘阁。淳祐初,累擢龙图阁待制、吏部侍郎。在职不畏强御,史嵩之、贾似道俱为所劾。卒谥忠简。有《文溪存稿》、《文溪词》。 李昴英的作品>>

猜您喜欢

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

已办僧心,未圆僧相。yǐ bàn sēng xīn,wèi yuán sēng xiāng。
才得方兄,便成和尚。cái dé fāng xiōng,biàn chéng hé shàng。

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

即心是佛,见性成僧。jí xīn shì fú,jiàn xìng chéng sēng。
无奈世缘,要二尺绫。wú nài shì yuán,yào èr chǐ líng。
152«567891011