古诗词

用人韵送梅纠梁现

李昴英

征鞍风软踏香尘,又送斯人南海濒。zhēng ān fēng ruǎn tà xiāng chén,yòu sòng sī rén nán hǎi bīn。
纠郡正资宾画重,洗冤须放笔头春。jiū jùn zhèng zī bīn huà zhòng,xǐ yuān xū fàng bǐ tóu chūn。
勉期圣处功夫到,肯学世间儿女颦。miǎn qī shèng chù gōng fū dào,kěn xué shì jiān ér nǚ pín。
五瘴由心今一洗,笑渠辟瘴嚼人频。wǔ zhàng yóu xīn jīn yī xǐ,xiào qú pì zhàng jué rén pín。

李昴英

宋广州番禺人,字俊明,号文溪。理宗宝庆二年进士。历秘书郎、著作郎、直秘阁。淳祐初,累擢龙图阁待制、吏部侍郎。在职不畏强御,史嵩之、贾似道俱为所劾。卒谥忠简。有《文溪存稿》、《文溪词》。 李昴英的作品>>

猜您喜欢

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

已办僧心,未圆僧相。yǐ bàn sēng xīn,wèi yuán sēng xiāng。
才得方兄,便成和尚。cái dé fāng xiōng,biàn chéng hé shàng。

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

即心是佛,见性成僧。jí xīn shì fú,jiàn xìng chéng sēng。
无奈世缘,要二尺绫。wú nài shì yuán,yào èr chǐ líng。
152«567891011