古诗词

肇庆府倅王庚应平反广府帅司冤狱诗以纪其事

李昴英

人生天地间,本是同胞出。rén shēng tiān dì jiān,běn shì tóng bāo chū。
贵贱与贤愚,分殊而理一。guì jiàn yǔ xián yú,fēn shū ér lǐ yī。
上帝立君师,朝廷设官职。shàng dì lì jūn shī,cháo tíng shè guān zhí。
凡百有司存,各欲尽其责。fán bǎi yǒu sī cún,gè yù jǐn qí zé。
一或无人心,何以顺天则。yī huò wú rén xīn,hé yǐ shùn tiān zé。
广南十四州,官吏几满百。guǎng nán shí sì zhōu,guān lì jǐ mǎn bǎi。
公道孰扶持,田野多菜色。gōng dào shú fú chí,tián yě duō cài sè。
大桀作威福,小桀肆蝥贼。dà jié zuò wēi fú,xiǎo jié sì máo zéi。
周兴而爪牙,郤超而宾客。zhōu xīng ér zhǎo yá,xì chāo ér bīn kè。
君禄君忍欺,天民天弗恤。jūn lù jūn rěn qī,tiān mín tiān fú xù。
贪饕事篚苞,残忍尚徽纆。tān tāo shì fěi bāo,cán rěn shàng huī mò。
可怜田舍翁,骈首膏斧锧。kě lián tián shě wēng,pián shǒu gāo fǔ zhì。
可怜富家儿,鞭背遭黥墨。kě lián fù jiā ér,biān bèi zāo qíng mò。
怒气剧炎火,谗言易转石。nù qì jù yán huǒ,chán yán yì zhuǎn shí。
恩门甘仰面,墦间争屈膝。ēn mén gān yǎng miàn,fán jiān zhēng qū xī。
喑哑一世人,天高云雾黑。yīn yǎ yī shì rén,tiān gāo yún wù hēi。
岂无贤大夫,留此一线脉。qǐ wú xián dà fū,liú cǐ yī xiàn mài。
堂堂西蜀翁,愤气填胸臆。táng táng xī shǔ wēng,fèn qì tián xiōng yì。
尚友周濂溪,拙矣谋身策。shàng yǒu zhōu lián xī,zhuō yǐ móu shēn cè。
念我同胞人,罹此操戈厄。niàn wǒ tóng bāo rén,lí cǐ cāo gē è。
苦语为平反,片言天可质。kǔ yǔ wèi píng fǎn,piàn yán tiān kě zhì。
细阅拙录篇,事事皆阴骘。xì yuè zhuō lù piān,shì shì jiē yīn zhì。
孟子谓非人,由其无隐恻。mèng zi wèi fēi rén,yóu qí wú yǐn cè。
此翁仁者勇,奸谀诛以笔。cǐ wēng rén zhě yǒng,jiān yú zhū yǐ bǐ。
天道本昭昭,彼巧竟何益。tiān dào běn zhāo zhāo,bǐ qiǎo jìng hé yì。
吾皇本好生,桁杨西列棘。wú huáng běn hǎo shēng,héng yáng xī liè jí。
安得百于公,落落参邦国。ān dé bǎi yú gōng,luò luò cān bāng guó。

李昴英

宋广州番禺人,字俊明,号文溪。理宗宝庆二年进士。历秘书郎、著作郎、直秘阁。淳祐初,累擢龙图阁待制、吏部侍郎。在职不畏强御,史嵩之、贾似道俱为所劾。卒谥忠简。有《文溪存稿》、《文溪词》。 李昴英的作品>>

猜您喜欢

用人韵送梅纠梁现

李昴英

征鞍风软踏香尘,又送斯人南海濒。zhēng ān fēng ruǎn tà xiāng chén,yòu sòng sī rén nán hǎi bīn。
纠郡正资宾画重,洗冤须放笔头春。jiū jùn zhèng zī bīn huà zhòng,xǐ yuān xū fàng bǐ tóu chūn。
勉期圣处功夫到,肯学世间儿女颦。miǎn qī shèng chù gōng fū dào,kěn xué shì jiān ér nǚ pín。
五瘴由心今一洗,笑渠辟瘴嚼人频。wǔ zhàng yóu xīn jīn yī xǐ,xiào qú pì zhàng jué rén pín。

送舶使周申

李昴英

堂堂山立旧朝簪,久屈清流督献琛。táng táng shān lì jiù cháo zān,jiǔ qū qīng liú dū xiàn chēn。
风赶连艘出狮国,浪吹残句到鸡林。fēng gǎn lián sōu chū shī guó,làng chuī cán jù dào jī lín。
平生不隔同年面,中岁难禁惜别心。píng shēng bù gé tóng nián miàn,zhōng suì nán jìn xī bié xīn。
归见耆英定相问,只言闭户万山深。guī jiàn qí yīng dìng xiāng wèn,zhǐ yán bì hù wàn shān shēn。

赠宋省元巍荐经义

李昴英

杰作传来见一班,少年笔力老孱颜。jié zuò chuán lái jiàn yī bān,shǎo nián bǐ lì lǎo càn yán。
根源有学皆堪味,首尾无瑕孰敢删。gēn yuán yǒu xué jiē kān wèi,shǒu wěi wú xiá shú gǎn shān。
工要前篇人易取,说须两段意相关。gōng yào qián piān rén yì qǔ,shuō xū liǎng duàn yì xiāng guān。
森森天骨晶光缥,去必轩腾十二闲。sēn sēn tiān gǔ jīng guāng piāo,qù bì xuān téng shí èr xián。

八月骤寒

李昴英

秋欲中分暑更袢,金风崛起便成寒。qiū yù zhōng fēn shǔ gèng pàn,jīn fēng jué qǐ biàn chéng hán。
桃笙夜展犹嫌执,狐向朝披便怯单。táo shēng yè zhǎn yóu xián zhí,hú xiàng cháo pī biàn qiè dān。
翻手炎凉真可笑,循环造化果无端。fān shǒu yán liáng zhēn kě xiào,xún huán zào huà guǒ wú duān。
老来一任添霜缕,寒暑难磨只寸丹。lǎo lái yī rèn tiān shuāng lǚ,hán shǔ nán mó zhǐ cùn dān。

中秋无月

李昴英

已孤前度一中秋,满望今宵月下游。yǐ gū qián dù yī zhōng qiū,mǎn wàng jīn xiāo yuè xià yóu。
药杵放闲灵兔懒,镜奁掩却素娥愁。yào chǔ fàng xián líng tù lǎn,jìng lián yǎn què sù é chóu。
知谁有术擎梯取,枉费当年弄斧修。zhī shuí yǒu shù qíng tī qǔ,wǎng fèi dāng nián nòng fǔ xiū。
天靳清明每如此,樽前休恨翳云浮。tiān jìn qīng míng měi rú cǐ,zūn qián xiū hèn yì yún fú。

示儿用许广文韵

李昴英

斐然狂简不知非,席帽何时免诮讥。fěi rán kuáng jiǎn bù zhī fēi,xí mào hé shí miǎn qiào jī。
官样词章惟典雅,心腔理义要深几。guān yàng cí zhāng wéi diǎn yǎ,xīn qiāng lǐ yì yào shēn jǐ。
各随鹏鴳高低适,一笑鸡虫得失微。gè suí péng yàn gāo dī shì,yī xiào jī chóng dé shī wēi。
偶未成名儿勿恨,我方追悔蹈文闱。ǒu wèi chéng míng ér wù hèn,wǒ fāng zhuī huǐ dǎo wén wéi。

鉴空阁

李昴英

鉴空阁上赏僧轩,祇树深开不二门。jiàn kōng gé shàng shǎng sēng xuān,qí shù shēn kāi bù èr mén。
一水横流界平野,数峰突起补前村。yī shuǐ héng liú jiè píng yě,shù fēng tū qǐ bǔ qián cūn。
舟来舟去人多事,潮落潮生岸有痕。zhōu lái zhōu qù rén duō shì,cháo luò cháo shēng àn yǒu hén。
镇日长闲输老衲,倚筇独坐古榕根。zhèn rì zhǎng xián shū lǎo nà,yǐ qióng dú zuò gǔ róng gēn。

行者了宽等题钱买度牒疏四章其三

李昴英

作佛本无相,为僧却要钱。zuò fú běn wú xiāng,wèi sēng què yào qián。
岂无人割舍,为结恶因缘。qǐ wú rén gē shě,wèi jié è yīn yuán。

建宁解归寄雪峰因大梦

李昴英

行脚今朝又起单,欣然归去得安闲。xíng jiǎo jīn cháo yòu qǐ dān,xīn rán guī qù dé ān xián。
从前大梦难忘处,上白云山望雪山。cóng qián dà mèng nán wàng chù,shàng bái yún shān wàng xuě shān。

弋阳郑氏翠麓亭

李昴英

管领寒溪揖怪峰,径穿钜竹绿阴浓。guǎn lǐng hán xī yī guài fēng,jìng chuān jù zhú lǜ yīn nóng。
幽人去后无猿鹤,冷落亭台湿藓封。yōu rén qù hòu wú yuán hè,lěng luò tíng tái shī xiǎn fēng。

罗浮梁弥仙游烂柯山赠以曲筇方笠

李昴英

葛坡龙竹东坡笠,合伴山人到洞天。gé pō lóng zhú dōng pō lì,hé bàn shān rén dào dòng tiān。
柯烂想应留斧在,凭君试问石桥仙。kē làn xiǎng yīng liú fǔ zài,píng jūn shì wèn shí qiáo xiān。

过严子陵钓台

李昴英

船重只因将利去,船轻又恐为名来。chuán zhòng zhǐ yīn jiāng lì qù,chuán qīng yòu kǒng wèi míng lái。
如今羞见先生面,夜半撑船过钓台。rú jīn xiū jiàn xiān shēng miàn,yè bàn chēng chuán guò diào tái。

劝梁青霞归罗浮旧隐

李昴英

逍遥八极片云浮,所过名山不久留。xiāo yáo bā jí piàn yún fú,suǒ guò míng shān bù jiǔ liú。
依旧片云归石峒,从今休更下山游。yī jiù piàn yún guī shí dòng,cóng jīn xiū gèng xià shān yóu。

南华寺五首

李昴英

诵经听得入从门,壁上偷他四偈言。sòng jīng tīng dé rù cóng mén,bì shàng tōu tā sì jì yán。
毕竟单传端的处,卖薪供母是心源。bì jìng dān chuán duān de chù,mài xīn gōng mǔ shì xīn yuán。

南华寺五首

李昴英

西方骨董南方宝,留镇曹溪几百年。xī fāng gǔ dǒng nán fāng bǎo,liú zhèn cáo xī jǐ bǎi nián。
自是后人当不得,有如翁者亦单传。zì shì hòu rén dāng bù dé,yǒu rú wēng zhě yì dān chuán。