古诗词

苦秋暑引

李昴英

商金久得柄,老火未退舍。shāng jīn jiǔ dé bǐng,lǎo huǒ wèi tuì shě。
甑中著寰宇,赫酷甚于夏。zèng zhōng zhù huán yǔ,hè kù shén yú xià。
池汤颇殃鱼,田龟应害稼。chí tāng pǒ yāng yú,tián guī yīng hài jià。
桃笙亦浆汗,水国无凉榭。táo shēng yì jiāng hàn,shuǐ guó wú liáng xiè。
扇挥腕欲脱,忍渴畏杯斝。shàn huī wàn yù tuō,rěn kě wèi bēi jiǎ。
树间寂秋声,矩令何时下。shù jiān jì qiū shēng,jǔ lìng hé shí xià。
四序本循环,寒暑相代谢。sì xù běn xún huán,hán shǔ xiāng dài xiè。
炎炎推不去,谁与诘造化。yán yán tuī bù qù,shuí yǔ jí zào huà。
人思濯清泠,风露愿一借。rén sī zhuó qīng líng,fēng lù yuàn yī jiè。
再拜祈蓐收,西陆早命驾。zài bài qí rù shōu,xī lù zǎo mìng jià。

李昴英

宋广州番禺人,字俊明,号文溪。理宗宝庆二年进士。历秘书郎、著作郎、直秘阁。淳祐初,累擢龙图阁待制、吏部侍郎。在职不畏强御,史嵩之、贾似道俱为所劾。卒谥忠简。有《文溪存稿》、《文溪词》。 李昴英的作品>>

猜您喜欢

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

已办僧心,未圆僧相。yǐ bàn sēng xīn,wèi yuán sēng xiāng。
才得方兄,便成和尚。cái dé fāng xiōng,biàn chéng hé shàng。

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

即心是佛,见性成僧。jí xīn shì fú,jiàn xìng chéng sēng。
无奈世缘,要二尺绫。wú nài shì yuán,yào èr chǐ líng。
152«567891011