古诗词

观入试者

李昴英

钟撼鸡鸣万家起,月下纷纷白袍子。zhōng hàn jī míng wàn jiā qǐ,yuè xià fēn fēn bái páo zi。
提壶挈榼春游闹,擎箱擐箧谁家徙。tí hú qiè kē chūn yóu nào,qíng xiāng huàn qiè shuí jiā xǐ。
通衢隘塞行人绝,露坐欠伸奴跛倚。tōng qú ài sāi xíng rén jué,lù zuò qiàn shēn nú bǒ yǐ。
远闻雷噪轰应答,近亦汹汹殊聒耳。yuǎn wén léi zào hōng yīng dá,jìn yì xiōng xiōng shū guā ěr。
轧然棘户破晓色,阵脚忽移去如蚁。yà rán jí hù pò xiǎo sè,zhèn jiǎo hū yí qù rú yǐ。
壮夫先入护几案,儒雅雍容行且止。zhuàng fū xiān rù hù jǐ àn,rú yǎ yōng róng xíng qiě zhǐ。
垂髫趁鬨未知苦,戴白相持叹衰矣。chuí tiáo chèn hòng wèi zhī kǔ,dài bái xiāng chí tàn shuāi yǐ。
自从明诏到郡国,士出深山集城市。zì cóng míng zhào dào jùn guó,shì chū shēn shān jí chéng shì。
但能操笔不曳白,秋榜人人都准拟。dàn néng cāo bǐ bù yè bái,qiū bǎng rén rén dōu zhǔn nǐ。
分明结社战所兵,投合主司谁得髓。fēn míng jié shè zhàn suǒ bīng,tóu hé zhǔ sī shuí dé suǐ。
昨科试人今或亡,三年场屋能消几。zuó kē shì rén jīn huò wáng,sān nián chǎng wū néng xiāo jǐ。
功名信分置勿言,身健频来已堪喜。gōng míng xìn fēn zhì wù yán,shēn jiàn pín lái yǐ kān xǐ。
槐黄早脱吾侥幸,因送儿曹得观视。huái huáng zǎo tuō wú jiǎo xìng,yīn sòng ér cáo dé guān shì。
傍人休笑李秀才,三十年前亦如此。bàng rén xiū xiào lǐ xiù cái,sān shí nián qián yì rú cǐ。

李昴英

宋广州番禺人,字俊明,号文溪。理宗宝庆二年进士。历秘书郎、著作郎、直秘阁。淳祐初,累擢龙图阁待制、吏部侍郎。在职不畏强御,史嵩之、贾似道俱为所劾。卒谥忠简。有《文溪存稿》、《文溪词》。 李昴英的作品>>

猜您喜欢

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

已办僧心,未圆僧相。yǐ bàn sēng xīn,wèi yuán sēng xiāng。
才得方兄,便成和尚。cái dé fāng xiōng,biàn chéng hé shàng。

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

即心是佛,见性成僧。jí xīn shì fú,jiàn xìng chéng sēng。
无奈世缘,要二尺绫。wú nài shì yuán,yào èr chǐ líng。
152«567891011