古诗词

题石室木

李昴英

似屈才伸蛇解蛰,似断还连龙蜕骨。shì qū cái shēn shé jiě zhé,shì duàn hái lián lóng tuì gǔ。
天河失却古槎橛,落在人间撑突兀。tiān hé shī què gǔ chá jué,luò zài rén jiān chēng tū wù。
若非胸中磊块洒浇出,老死画工无此笔。ruò fēi xiōng zhōng lěi kuài sǎ jiāo chū,lǎo sǐ huà gōng wú cǐ bǐ。

李昴英

宋广州番禺人,字俊明,号文溪。理宗宝庆二年进士。历秘书郎、著作郎、直秘阁。淳祐初,累擢龙图阁待制、吏部侍郎。在职不畏强御,史嵩之、贾似道俱为所劾。卒谥忠简。有《文溪存稿》、《文溪词》。 李昴英的作品>>

猜您喜欢

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

已办僧心,未圆僧相。yǐ bàn sēng xīn,wèi yuán sēng xiāng。
才得方兄,便成和尚。cái dé fāng xiōng,biàn chéng hé shàng。

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

即心是佛,见性成僧。jí xīn shì fú,jiàn xìng chéng sēng。
无奈世缘,要二尺绫。wú nài shì yuán,yào èr chǐ líng。
152«567891011