古诗词

题东坡竹

李昴英

叶叶枝枝各标致,密密疏疏总风味。yè yè zhī zhī gè biāo zhì,mì mì shū shū zǒng fēng wèi。
笔为化工壁为地,顷刻种成此君子。bǐ wèi huà gōng bì wèi dì,qǐng kè zhǒng chéng cǐ jūn zi。
虽然月影水影写真似,安得千年尚生意。suī rán yuè yǐng shuǐ yǐng xiě zhēn shì,ān dé qiān nián shàng shēng yì。

李昴英

宋广州番禺人,字俊明,号文溪。理宗宝庆二年进士。历秘书郎、著作郎、直秘阁。淳祐初,累擢龙图阁待制、吏部侍郎。在职不畏强御,史嵩之、贾似道俱为所劾。卒谥忠简。有《文溪存稿》、《文溪词》。 李昴英的作品>>

猜您喜欢

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

已办僧心,未圆僧相。yǐ bàn sēng xīn,wèi yuán sēng xiāng。
才得方兄,便成和尚。cái dé fāng xiōng,biàn chéng hé shàng。

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

即心是佛,见性成僧。jí xīn shì fú,jiàn xìng chéng sēng。
无奈世缘,要二尺绫。wú nài shì yuán,yào èr chǐ líng。
152«567891011