古诗词

河南扫松访古胜寺不遇主僧

李昴英

主僧走城磨驴儿,廊僧闭门缩头龟。zhǔ sēng zǒu chéng mó lǘ ér,láng sēng bì mén suō tóu guī。
长发行者披鹑衣,瀹我苦茗行相随。zhǎng fā xíng zhě pī chún yī,yuè wǒ kǔ míng xíng xiāng suí。
禅床破簟客自展,急呼苍头挥大扇。chán chuáng pò diàn kè zì zhǎn,jí hū cāng tóu huī dà shàn。
卧到夕阳暑力软,归趁潮平柁流转。wò dào xī yáng shǔ lì ruǎn,guī chèn cháo píng duò liú zhuǎn。

李昴英

宋广州番禺人,字俊明,号文溪。理宗宝庆二年进士。历秘书郎、著作郎、直秘阁。淳祐初,累擢龙图阁待制、吏部侍郎。在职不畏强御,史嵩之、贾似道俱为所劾。卒谥忠简。有《文溪存稿》、《文溪词》。 李昴英的作品>>

猜您喜欢

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

已办僧心,未圆僧相。yǐ bàn sēng xīn,wèi yuán sēng xiāng。
才得方兄,便成和尚。cái dé fāng xiōng,biàn chéng hé shàng。

行者了宽等题钱买度牒疏四章

李昴英

即心是佛,见性成僧。jí xīn shì fú,jiàn xìng chéng sēng。
无奈世缘,要二尺绫。wú nài shì yuán,yào èr chǐ líng。
152«567891011