古诗词

念奴娇·熙春台宴同官

王迈

层台云外,阅古今、多少兴衰成败。céng tái yún wài,yuè gǔ jīn duō shǎo xīng shuāi chéng bài。
老木千章,若个是、南国甘棠遗爱。lǎo mù qiān zhāng,ruò gè shì nán guó gān táng yí ài。
群籁号风,繁阴蔽日,有此清凉界。qún lài hào fēng,fán yīn bì rì,yǒu cǐ qīng liáng jiè。
宾朋在坐,朗然心目明快。bīn péng zài zuò,lǎng rán xīn mù míng kuài。
更向会景亭前,登高吊古,此景何人会。gèng xiàng huì jǐng tíng qián,dēng gāo diào gǔ,cǐ jǐng hé rén huì。
岁岁春来春又去,独有灵台春在。suì suì chūn lái chūn yòu qù,dú yǒu líng tái chūn zài。
早稻炊香,晚禾摇穗,管取三登泰。zǎo dào chuī xiāng,wǎn hé yáo suì,guǎn qǔ sān dēng tài。
酿成春酒,把杯行乐须再。niàng chéng chūn jiǔ,bǎ bēi xíng lè xū zài。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

和毗陵傅知录送其侄得隽广童科

王迈

渥洼骥子展足长,朝发燕都夕夜郎。wò wā jì zi zhǎn zú zhǎng,cháo fā yàn dōu xī yè láng。
一腹如椰贮夜光,挥毫落纸烂成章。yī fù rú yē zhù yè guāng,huī háo luò zhǐ làn chéng zhāng。
诵书三筴无遗忘,风采耸动中书堂。sòng shū sān cè wú yí wàng,fēng cǎi sǒng dòng zhōng shū táng。
伯父一见金玉相,声之以诗鸣凤凰。bó fù yī jiàn jīn yù xiāng,shēng zhī yǐ shī míng fèng huáng。
顾我外氏出义阳,忝与此郎为雁行。gù wǒ wài shì chū yì yáng,tiǎn yǔ cǐ láng wèi yàn xíng。
窃效昌黎序送童子张,期子更阅几星霜,姓名金榜相颉颃。qiè xiào chāng lí xù sòng tóng zi zhāng,qī zi gèng yuè jǐ xīng shuāng,xìng míng jīn bǎng xiāng jié háng。

闻倪尚书赴诏

王迈

老倪昔以戆去国,时无一语为王留。lǎo ní xī yǐ gàng qù guó,shí wú yī yǔ wèi wáng liú。
自从医国失扁鹊,民之瘼矣矧可瘳。zì cóng yī guó shī biǎn què,mín zhī mò yǐ shěn kě chōu。
满朝争慕舌为柔,忍耻戴天事世仇。mǎn cháo zhēng mù shé wèi róu,rěn chǐ dài tiān shì shì chóu。
间有一念及王事,祇能低头效楚囚。jiān yǒu yī niàn jí wáng shì,qí néng dī tóu xiào chǔ qiú。
汉家朝得一汲直,淮南即日干戈休。hàn jiā cháo dé yī jí zhí,huái nán jí rì gàn gē xiū。
夷甫清谈倡薄俗,坐视平陆沉神州。yí fǔ qīng tán chàng báo sú,zuò shì píng lù chén shén zhōu。
残寇六年污京汴,群鱼假息釜中游。cán kòu liù nián wū jīng biàn,qún yú jiǎ xī fǔ zhōng yóu。
陛下至仁一南北,天假机会忍不投。bì xià zhì rén yī nán běi,tiān jiǎ jī huì rěn bù tóu。
顾盼左右求所倚,张仲孝友吾故侯。gù pàn zuǒ yòu qiú suǒ yǐ,zhāng zhòng xiào yǒu wú gù hóu。
亟下一纸起高卧,明堂一柱清庙球。jí xià yī zhǐ qǐ gāo wò,míng táng yī zhù qīng miào qiú。
书生闻诏喜不寐,江左有人吾何忧。shū shēng wén zhào xǐ bù mèi,jiāng zuǒ yǒu rén wú hé yōu。
翻思死者不可生,谁为中兴壮其猷。fān sī sǐ zhě bù kě shēng,shuí wèi zhōng xīng zhuàng qí yóu。
未必军中有老范,且乞王所容居州。wèi bì jūn zhōng yǒu lǎo fàn,qiě qǐ wáng suǒ róng jū zhōu。

贺表兄傅仁仲常后院生男

王迈

昔君与我夜对床,知君着意选专房。xī jūn yǔ wǒ yè duì chuáng,zhī jūn zhe yì xuǎn zhuān fáng。
为言东邻有女宝,胡不贮之芸辉堂。wèi yán dōng lín yǒu nǚ bǎo,hú bù zhù zhī yún huī táng。
君时为我一怂恿,以斗量金买娇宠。jūn shí wèi wǒ yī sǒng yǒng,yǐ dòu liàng jīn mǎi jiāo chǒng。
小君有德比孟光,不妒不嗔回盼重。xiǎo jūn yǒu dé bǐ mèng guāng,bù dù bù chēn huí pàn zhòng。
悬知仙果结子迟,三年乃字玉麟儿。xuán zhī xiān guǒ jié zi chí,sān nián nǎi zì yù lín ér。
君家多产渥洼种,英物生来骨定奇。jūn jiā duō chǎn wò wā zhǒng,yīng wù shēng lái gǔ dìng qí。
莫嫌外家不足数,有子端能贵其母。mò xián wài jiā bù zú shù,yǒu zi duān néng guì qí mǔ。
旧闻络秀有伯仁,今见英娘生阿武。jiù wén luò xiù yǒu bó rén,jīn jiàn yīng niáng shēng ā wǔ。
萱堂一笑颜生春,从此含饴日弄孙。xuān táng yī xiào yán shēng chūn,cóng cǐ hán yí rì nòng sūn。
他日公侯当衮衮,凤将九子俱青云。tā rì gōng hóu dāng gǔn gǔn,fèng jiāng jiǔ zi jù qīng yún。
犀钱利市人争觅,我独流涎不能得。xī qián lì shì rén zhēng mì,wǒ dú liú xián bù néng dé。
假饶此事卿无功,不道荐贤功第一。jiǎ ráo cǐ shì qīng wú gōng,bù dào jiàn xián gōng dì yī。

西征舣舟清洲投宿野店夜漏下数刻主媪为作粥与同行一饱成诗

王迈

君不见淮阴彻侯未得志,胯下从人真短气。jūn bù jiàn huái yīn chè hóu wèi dé zhì,kuà xià cóng rén zhēn duǎn qì。
漂母以食拱而前,心许王孙当富贵。piāo mǔ yǐ shí gǒng ér qián,xīn xǔ wáng sūn dāng fù guì。
又不见文叔宏济艰难时,大树将军身从之。yòu bù jiàn wén shū hóng jì jiān nán shí,dà shù jiāng jūn shēn cóng zhī。
一夕相顾有馁色,芜蒌之粥甘如饴。yī xī xiāng gù yǒu něi sè,wú lóu zhī zhōu gān rú yí。
丈夫自负不草草,刚肠似石那能拗。zhàng fū zì fù bù cǎo cǎo,gāng cháng shì shí nà néng ǎo。
得时要拯万人饥,读书肯自谋温饱。dé shí yào zhěng wàn rén jī,dú shū kěn zì móu wēn bǎo。
诸公兼我非穷人,穷途谩尔君勿嗔。zhū gōng jiān wǒ fēi qióng rén,qióng tú mán ěr jūn wù chēn。
他年五鼎享台馈,须记此夕清洲滨。tā nián wǔ dǐng xiǎng tái kuì,xū jì cǐ xī qīng zhōu bīn。

就许宰求云岫倡和集

王迈

昔者杜老夜听许十诗,为言风骚共推激。xī zhě dù lǎo yè tīng xǔ shí shī,wèi yán fēng sāo gòng tuī jī。
如何汗青失其传,览杜集者为许惜。rú hé hàn qīng shī qí chuán,lǎn dù jí zhě wèi xǔ xī。
我曾得倡和之巨编,暗中惊喜拾拱璧。wǒ céng dé chàng hé zhī jù biān,àn zhōng jīng xǐ shí gǒng bì。
泰岳之后无虚人,宗派元自一家出。tài yuè zhī hòu wú xū rén,zōng pài yuán zì yī jiā chū。
驰筒往返者谁欤,云岫先生诗巨擘。chí tǒng wǎng fǎn zhě shuí yú,yún xiù xiān shēng shī jù bāi。
文鸾彩凤迭应酬,响撼翠梧彻金石。wén luán cǎi fèng dié yīng chóu,xiǎng hàn cuì wú chè jīn shí。
血驹紫燕争追驰,容与蚁封中徐疾。xuè jū zǐ yàn zhēng zhuī chí,róng yǔ yǐ fēng zhōng xú jí。
留卷把玩不忍归,痛快差类愈头檄。liú juǎn bǎ wán bù rěn guī,tòng kuài chà lèi yù tóu xí。
应知至宝畴敢私,天下有目皆愿识。yīng zhī zhì bǎo chóu gǎn sī,tiān xià yǒu mù jiē yuàn shí。
刊之坚梓广流行,作我县斋大奇特。kān zhī jiān zǐ guǎng liú xíng,zuò wǒ xiàn zhāi dà qí tè。
诗名要与宇宙齐,岂比五台诗卷逸。shī míng yào yǔ yǔ zhòu qí,qǐ bǐ wǔ tái shī juǎn yì。
自从秋孟授锓工,跂予望之朝连夕。zì cóng qiū mèng shòu qǐn gōng,qí yǔ wàng zhī cháo lián xī。

阙题

王迈

拙成可抵万金璧。zhuō chéng kě dǐ wàn jīn bì。
从古至今不偶合,如何二妙一时出。cóng gǔ zhì jīn bù ǒu hé,rú hé èr miào yī shí chū。
仆也若调乌鹊鸣,敛翅甘受黄鹤擘。pū yě ruò diào wū què míng,liǎn chì gān shòu huáng hè bāi。
自从手授大雅文,孺子低头拜黄石。zì cóng shǒu shòu dà yǎ wén,rú zi dī tóu bài huáng shí。
数韵未足写形容,先生响报何捷疾。shù yùn wèi zú xiě xíng róng,xiān shēng xiǎng bào hé jié jí。
儿娇胜拾隋氏珠,母喜如捧毛生檄。ér jiāo shèng shí suí shì zhū,mǔ xǐ rú pěng máo shēng xí。
自怜生长通德乡,每沐达尊垂异识。zì lián shēng zhǎng tōng dé xiāng,měi mù dá zūn chuí yì shí。
为题碑刻墨未干,招入诗盟笔尤特。wèi tí bēi kè mò wèi gàn,zhāo rù shī méng bǐ yóu tè。
前无宋艳与班香,奄有庾清兼鲍逸。qián wú sòng yàn yǔ bān xiāng,yǎn yǒu yǔ qīng jiān bào yì。
岁晚家食谁与娱,持此可慰风雨夕。suì wǎn jiā shí shuí yǔ yú,chí cǐ kě wèi fēng yǔ xī。
先生自取太劳谦,提奖孤寒美多溢。xiān shēng zì qǔ tài láo qiān,tí jiǎng gū hán měi duō yì。
大匠旁观自汗颜,伯乐一顾价增百。dà jiàng páng guān zì hàn yán,bó lè yī gù jià zēng bǎi。
琴堂闻亦有妙赓,迄遣奚奴为物色。qín táng wén yì yǒu miào gēng,qì qiǎn xī nú wèi wù sè。
当官多是废言诗,敏手何曾妨霹雳。dāng guān duō shì fèi yán shī,mǐn shǒu hé céng fáng pī lì。

许宰和篇至再用韵谢

王迈

陶令束带对督邮,归来高兴潜有激。táo lìng shù dài duì dū yóu,guī lái gāo xīng qián yǒu jī。
昌黎县斋饱读书,自谓此日足可惜。chāng lí xiàn zhāi bǎo dú shū,zì wèi cǐ rì zú kě xī。
二贤诗留天地间,千载宝之为双璧。èr xián shī liú tiān dì jiān,qiān zài bǎo zhī wèi shuāng bì。
当官不妨文字乐,似此人物不时出。dāng guān bù fáng wén zì lè,shì cǐ rén wù bù shí chū。
宦海风涛县为甚,文书束笋纷莫擘。huàn hǎi fēng tāo xiàn wèi shén,wén shū shù sǔn fēn mò bāi。
许侯敏手良不难,错节居然逢匠石。xǔ hóu mǐn shǒu liáng bù nán,cuò jié jū rán féng jiàng shí。
宽租农扈享丰登,讲学如流苏废疾。kuān zū nóng hù xiǎng fēng dēng,jiǎng xué rú liú sū fèi jí。
笔力重于丈二殳,诗筒敏似尺一檄。bǐ lì zhòng yú zhàng èr shū,shī tǒng mǐn shì chǐ yī xí。
句中之眼独心知,贻夺陶韩少人识。jù zhōng zhī yǎn dú xīn zhī,yí duó táo hán shǎo rén shí。
乡有达尊性爱士,县榻于堂赏英特。xiāng yǒu dá zūn xìng ài shì,xiàn tà yú táng shǎng yīng tè。
冰车雪辗笑钝迟,不尔续题尤富溢。bīng chē xuě niǎn xiào dùn chí,bù ěr xù tí yóu fù yì。
穷冬四壁坐无聊,渴思一字车渠百。qióng dōng sì bì zuò wú liáo,kě sī yī zì chē qú bǎi。
走仆乞取稛载归,底用黄金壮颜色。zǒu pū qǐ qǔ kǔn zài guī,dǐ yòng huáng jīn zhuàng yán sè。
只恐天上六丁闻,一夜取将烦霹雳。zhǐ kǒng tiān shàng liù dīng wén,yī yè qǔ jiāng fán pī lì。

陈侍郎见激字韵和以见寄复用韵谢

王迈

先生德量万顷波,挠之不浊无湍激。xiān shēng dé liàng wàn qǐng bō,náo zhī bù zhuó wú tuān jī。
文章亦如万斛泉,酌之不竭何悭惜。wén zhāng yì rú wàn hú quán,zhuó zhī bù jié hé qiān xī。
沧浪亭下把钓竿,双笔堂前看苍璧。cāng làng tíng xià bǎ diào gān,shuāng bǐ táng qián kàn cāng bì。
时逢问字客及门,倒屣不要人扶出。shí féng wèn zì kè jí mén,dào xǐ bù yào rén fú chū。
饮酣戏索乌栏书,吟罢笑拈麟脯擘。yǐn hān xì suǒ wū lán shū,yín bà xiào niān lín pú bāi。
一诗直万鸡林金,衙官坡谷奴刘石。yī shī zhí wàn jī lín jīn,yá guān pō gǔ nú liú shí。
得者须熏玉蕤香,览而玩之痊百疾。dé zhě xū xūn yù ruí xiāng,lǎn ér wán zhī quán bǎi jí。
堂堂元帅坐词坛,馀子谁堪承羽檄。táng táng yuán shuài zuò cí tán,yú zi shuí kān chéng yǔ xí。
许侯端是忘年交,具眼朗然为赏识。xǔ hóu duān shì wàng nián jiāo,jù yǎn lǎng rán wèi shǎng shí。
云岫诗卷盈锦囊,自欣邂逅有胜特。yún xiù shī juǎn yíng jǐn náng,zì xīn xiè hòu yǒu shèng tè。
先生筋力似裴公,侯比香山才更逸。xiān shēng jīn lì shì péi gōng,hóu bǐ xiāng shān cái gèng yì。
凉台燠馆富唱酬,如见古人今之夕。liáng tái yù guǎn fù chàng chóu,rú jiàn gǔ rén jīn zhī xī。
斐然小子谩成章,所美信美安敢溢。fěi rán xiǎo zi mán chéng zhāng,suǒ měi xìn měi ān gǎn yì。
有来珍翰费吹嘘,展阅再三感千百。yǒu lái zhēn hàn fèi chuī xū,zhǎn yuè zài sān gǎn qiān bǎi。
当偕巨帙什袭藏,寒谷先期有春色。dāng xié jù zhì shén xí cáng,hán gǔ xiān qī yǒu chūn sè。
新年更拟打作碑,荐福莫教雷霹雳。xīn nián gèng nǐ dǎ zuò bēi,jiàn fú mò jiào léi pī lì。

赠术士陈谈天

王迈

我生之辰日在亢,斗牛之宿晻无耀。wǒ shēng zhī chén rì zài kàng,dòu niú zhī sù àn wú yào。
独有首尾二暴星,角立昴氐争系标。dú yǒu shǒu wěi èr bào xīng,jiǎo lì mǎo dī zhēng xì biāo。
一生奇蹇良苦之,已分青云输年少。yī shēng qí jiǎn liáng kǔ zhī,yǐ fēn qīng yún shū nián shǎo。
每逢星史说经躔,探手止之头屡掉。měi féng xīng shǐ shuō jīng chán,tàn shǒu zhǐ zhī tóu lǚ diào。
谈天一日叩斋扉,信口阳秋天下妙。tán tiān yī rì kòu zhāi fēi,xìn kǒu yáng qiū tiān xià miào。
数灵不用蓍草占,机秘时将道眼照。shù líng bù yòng shī cǎo zhàn,jī mì shí jiāng dào yǎn zhào。
玄中巧夺君平胎,圣处深入浑沌窍。xuán zhōng qiǎo duó jūn píng tāi,shèng chù shēn rù hún dùn qiào。
俗人筹星乱如麻,蠡测管窥工窃剽。sú rén chóu xīng luàn rú má,lí cè guǎn kuī gōng qiè piāo。
听君谈唾如秦青,字字宫商合腔调。tīng jūn tán tuò rú qín qīng,zì zì gōng shāng hé qiāng diào。
如何孤身无所赏,萍梗风波任浮漂。rú hé gū shēn wú suǒ shǎng,píng gěng fēng bō rèn fú piāo。
正缘苦泄造化机,真宰忌之神所诮。zhèng yuán kǔ xiè zào huà jī,zhēn zǎi jì zhī shén suǒ qiào。
方知多技故多穷,凡事皆然君莫笑。fāng zhī duō jì gù duō qióng,fán shì jiē rán jūn mò xiào。
虽然知己岂无人,试往京城谒权要。suī rán zhī jǐ qǐ wú rén,shì wǎng jīng chéng yè quán yào。
一丝莫久牛蹄湾,沧海六鳌待君钓。yī sī mò jiǔ niú tí wān,cāng hǎi liù áo dài jūn diào。

赠郭五星

王迈

五陵豪家轻薄儿,骄傲成癖不可医。wǔ líng háo jiā qīng báo ér,jiāo ào chéng pǐ bù kě yī。
挥金买笑红尘市,老死不晓寒与饥。huī jīn mǎi xiào hóng chén shì,lǎo sǐ bù xiǎo hán yǔ jī。
囊萤案雪单贫士,杯水生涯北窗里。náng yíng àn xuě dān pín shì,bēi shuǐ shēng yá běi chuāng lǐ。
途穷山鬼恣揶揄,命压人头提不起。tú qióng shān guǐ zì yé yú,mìng yā rén tóu tí bù qǐ。
郭君昔从先人游,万丈壮气横高秋。guō jūn xī cóng xiān rén yóu,wàn zhàng zhuàng qì héng gāo qiū。
天无老眼不见录,匆匆白了少年头。tiān wú lǎo yǎn bù jiàn lù,cōng cōng bái le shǎo nián tóu。
一日访余道艰窭,杯酒未阑泪如雨。yī rì fǎng yú dào jiān jù,bēi jiǔ wèi lán lèi rú yǔ。
揲蓍有术金不换,鹑衣百结无人补。dié shī yǒu shù jīn bù huàn,chún yī bǎi jié wú rén bǔ。
我闻君语鼻亦酸,误身直是坐儒冠。wǒ wén jūn yǔ bí yì suān,wù shēn zhí shì zuò rú guān。
英雄未遇隐于卜,时人莫作白眼看。yīng xióng wèi yù yǐn yú bo,shí rén mò zuò bái yǎn kàn。

赠川官五星先生

王迈

谈星之士如星密,得似川官万之一。tán xīng zhī shì rú xīng mì,dé shì chuān guān wàn zhī yī。
牙筹到手疾如飞,口觜翻澜眼波碧。yá chóu dào shǒu jí rú fēi,kǒu zī fān lán yǎn bō bì。
相逢笑问雌甲辰,掀髯怂恿曲江春。xiāng féng xiào wèn cí jiǎ chén,xiān rán sǒng yǒng qū jiāng chūn。
自怜蹭蹬负岁月,敢谓渠侬许可真。zì lián cèng dēng fù suì yuè,gǎn wèi qú nóng xǔ kě zhēn。
明时取士非唐比,忠臆不空人所耻。míng shí qǔ shì fēi táng bǐ,zhōng yì bù kōng rén suǒ chǐ。
三筹交臂输少年,只较刘蕡差胜尔。sān chóu jiāo bì shū shǎo nián,zhǐ jiào liú fén chà shèng ěr。
川官重来话荣枯,声言温饱非所图。chuān guān zhòng lái huà róng kū,shēng yán wēn bǎo fēi suǒ tú。
他时散漫游江湖,未省还能访我无。tā shí sàn màn yóu jiāng hú,wèi shěng hái néng fǎng wǒ wú。

读诚斋新酒歌仍效其体

王迈

先生出奇作新酒,自作自歌自为寿。xiān shēng chū qí zuò xīn jiǔ,zì zuò zì gē zì wèi shòu。
酒徒若欲举吾杯,先挽天河濯渠手。jiǔ tú ruò yù jǔ wú bēi,xiān wǎn tiān hé zhuó qú shǒu。
谁知先生诗更奇,刊落陈言付刍狗。shuí zhī xiān shēng shī gèng qí,kān luò chén yán fù chú gǒu。
俗人欲诵先生诗,先吸天浆漱渠口。sú rén yù sòng xiān shēng shī,xiān xī tiān jiāng shù qú kǒu。
古来作酒称杜康,作诗只说杜草堂。gǔ lái zuò jiǔ chēng dù kāng,zuò shī zhǐ shuō dù cǎo táng。
举世无人传得方,奄有二杜惟一杨。jǔ shì wú rén chuán dé fāng,yǎn yǒu èr dù wéi yī yáng。
先生此味谁能尝,却曾见此糟蟹黄。xiān shēng cǐ wèi shuí néng cháng,què céng jiàn cǐ zāo xiè huáng。
一片入口风韵长,馀子祇慕大官羊。yī piàn rù kǒu fēng yùn zhǎng,yú zi qí mù dà guān yáng。
天公生我太迟后,不作先生牛马走。tiān gōng shēng wǒ tài chí hòu,bù zuò xiān shēng niú mǎ zǒu。
低头乞取酒百壶,咽下先生诗万首。dī tóu qǐ qǔ jiǔ bǎi hú,yàn xià xiān shēng shī wàn shǒu。
先生骑鲸上天游,问著许侬知味否。xiān shēng qí jīng shàng tiān yóu,wèn zhù xǔ nóng zhī wèi fǒu。

蔡实甫能酒而道中无可口者见其吻噪成长篇戏之

王迈

吾祖方平至君家,丝麟谈笑酌流霞。wú zǔ fāng píng zhì jūn jiā,sī lín tán xiào zhuó liú xiá。
麻姑绰约时在坐,痒处思得姑爪爬。má gū chuò yuē shí zài zuò,yǎng chù sī dé gū zhǎo pá。
我今与君岂其裔,弹指又经千百岁。wǒ jīn yǔ jūn qǐ qí yì,dàn zhǐ yòu jīng qiān bǎi suì。
文采风流今尚存,仙风道骨知谁继。wén cǎi fēng liú jīn shàng cún,xiān fēng dào gǔ zhī shuí jì。
今宵月明明更多,有客无酒如月何。jīn xiāo yuè míng míng gèng duō,yǒu kè wú jiǔ rú yuè hé。
唇乾吻噪甚背痒,安得玉壶泻金波。chún qián wěn zào shén bèi yǎng,ān dé yù hú xiè jīn bō。
白玉楼台月如昼,屋贮阿娇车载酒。bái yù lóu tái yuè rú zhòu,wū zhù ā jiāo chē zài jiǔ。
元君再会傥可期,我当起舞为君寿。yuán jūn zài huì tǎng kě qī,wǒ dāng qǐ wǔ wèi jūn shòu。

送陈君保作哲赴广漕

王迈

昔我与君俱妙龄,同时充贡乡曲英。xī wǒ yǔ jūn jù miào líng,tóng shí chōng gòng xiāng qū yīng。
君携令名逊伯氏,天性好义甚好名。jūn xié lìng míng xùn bó shì,tiān xìng hǎo yì shén hǎo míng。
薄俗斗粟有德色,君视名第鸿毛轻。báo sú dòu sù yǒu dé sè,jūn shì míng dì hóng máo qīng。
此事今无古亦少,百鸟群中孤凤鸣。cǐ shì jīn wú gǔ yì shǎo,bǎi niǎo qún zhōng gū fèng míng。
老天相知苦不早,囊书匣剑犹书生。lǎo tiān xiāng zhī kǔ bù zǎo,náng shū xiá jiàn yóu shū shēng。
累年文屋提铁骑,共我掎角参齐盟。lèi nián wén wū tí tiě qí,gòng wǒ jǐ jiǎo cān qí méng。
我于再战偶得隽,君虽屡衄无弱兵。wǒ yú zài zhàn ǒu dé juàn,jūn suī lǚ nǜ wú ruò bīng。
长须忽持双鲤至,短褐欲访五羊城。zhǎng xū hū chí shuāng lǐ zhì,duǎn hè yù fǎng wǔ yáng chéng。
红粉蛛丝期已近,金滩鸂鶒眼偏明。hóng fěn zhū sī qī yǐ jìn,jīn tān xī chì yǎn piān míng。
知君图南非左计,九万扶摇第一程。zhī jūn tú nán fēi zuǒ jì,jiǔ wàn fú yáo dì yī chéng。
畴昔韩苏行脚处,一草一木被光明。chóu xī hán sū xíng jiǎo chù,yī cǎo yī mù bèi guāng míng。
鳄鱼久出海若避,白鹤诗留泉石清。è yú jiǔ chū hǎi ruò bì,bái hè shī liú quán shí qīng。
葛仙丹井未湮没,伏波铜柱馀峥嵘。gé xiān dān jǐng wèi yān méi,fú bō tóng zhù yú zhēng róng。
君行窥奇摘海异,浇沃磊块气愈盈。jūn xíng kuī qí zhāi hǎi yì,jiāo wò lěi kuài qì yù yíng。
闽士南征可车载,间有铁中夸铮铮。mǐn shì nán zhēng kě chē zài,jiān yǒu tiě zhōng kuā zhēng zhēng。
商瑚夏琏只君是,此宝岂久道边横。shāng hú xià liǎn zhǐ jūn shì,cǐ bǎo qǐ jiǔ dào biān héng。
吹送鹗书风借便,殿前奏赋摩空声。chuī sòng è shū fēng jiè biàn,diàn qián zòu fù mó kōng shēng。
当家魁相衣钵在,会趾前美大门闳。dāng jiā kuí xiāng yī bō zài,huì zhǐ qián měi dà mén hóng。
寿母一笑春生颊,绣舆锦诰来将迎。shòu mǔ yī xiào chūn shēng jiá,xiù yú jǐn gào lái jiāng yíng。
牵衣儿女莫惜别,为君为亲在此行。qiān yī ér nǚ mò xī bié,wèi jūn wèi qīn zài cǐ xíng。
计程何日到庾岭,梅花雪片飞琼瑛。jì chéng hé rì dào yǔ lǐng,méi huā xuě piàn fēi qióng yīng。
魁占群芳差易耳,相期心事在和羹。kuí zhàn qún fāng chà yì ěr,xiāng qī xīn shì zài hé gēng。

二十韵寄潮阳宰余君实日华

王迈

昔日潮守有昌黎,恩波万顷横鳄溪。xī rì cháo shǒu yǒu chāng lí,ēn bō wàn qǐng héng è xī。
五百年后得余令,棠阴上与韩本齐。wǔ bǎi nián hòu dé yú lìng,táng yīn shàng yǔ hán běn qí。
故家县谱熟展布,砉然牛刀优割鸡。gù jiā xiàn pǔ shú zhǎn bù,huò rán niú dāo yōu gē jī。
期年已报三异政,节爱堂扁焕新题。qī nián yǐ bào sān yì zhèng,jié ài táng biǎn huàn xīn tí。
手摩民瘼心隐痛,药石其肯靳刀圭。shǒu mó mín mò xīn yǐn tòng,yào shí qí kěn jìn dāo guī。
老农终岁不识吏,废畴荒陇皆锄犁。lǎo nóng zhōng suì bù shí lì,fèi chóu huāng lǒng jiē chú lí。
邑有豪侠擅武断,缿筒告诉来髫齯。yì yǒu háo xiá shàn wǔ duàn,xiàng tǒng gào sù lái tiáo ní。
仁者之勇一发露,爱苗亟欲芟稗稊。rén zhě zhī yǒng yī fā lù,ài miáo jí yù shān bài tí。
谁为鼠辈巧道地,周道如砥生蒺藜。shuí wèi shǔ bèi qiǎo dào dì,zhōu dào rú dǐ shēng jí lí。
公车未采舆人诵,端士先为横议挤。gōng chē wèi cǎi yú rén sòng,duān shì xiān wèi héng yì jǐ。
朝中有语稍辨雪,言者愕立惜噬脐。cháo zhōng yǒu yǔ shāo biàn xuě,yán zhě è lì xī shì qí。
侯朝闻命暮就道,束书之外他无赍。hóu cháo wén mìng mù jiù dào,shù shū zhī wài tā wú jī。
出廛五日才百里,截镫卧辙相提携。chū chán wǔ rì cái bǎi lǐ,jié dèng wò zhé xiāng tí xié。
乞留有状白府治,辞以君命安敢稽。qǐ liú yǒu zhuàng bái fǔ zhì,cí yǐ jūn mìng ān gǎn jī。
香花随乘推不去,丁壮遮拜婴孩啼。xiāng huā suí chéng tuī bù qù,dīng zhuàng zhē bài yīng hái tí。
不知朝廷闻得否,天下贪吏浊如泥。bù zhī cháo tíng wén dé fǒu,tiān xià tān lì zhuó rú ní。
毁誉失真例如此,狂澜既倒谁能堤。huǐ yù shī zhēn lì rú cǐ,kuáng lán jì dào shuí néng dī。
书生有舌不善佞,今拜东野头须低。shū shēng yǒu shé bù shàn nìng,jīn bài dōng yě tóu xū dī。
诗成翻恨天门远,何人乞我青云梯。shī chéng fān hèn tiān mén yuǎn,hé rén qǐ wǒ qīng yún tī。