古诗词

瑞鹤仙·寿叶路钤二月初一

王迈

芳菲春二月。fāng fēi chūn èr yuè。
正软红尘里,踏青时节。zhèng ruǎn hóng chén lǐ,tà qīng shí jié。
山川孕人杰。shān chuān yùn rén jié。
好赤城丹洞,丰姿奇绝。hǎo chì chéng dān dòng,fēng zī qí jué。
云霄阀阅。yún xiāo fá yuè。
个精神、清如玉雪。gè jīng shén qīng rú yù xuě。
看谈兵议论,风霆舞剑,刚肠如铁。kàn tán bīng yì lùn,fēng tíng wǔ jiàn,gāng cháng rú tiě。
闻说。wén shuō。
年方英妙,已向城边,飞书驰捷。nián fāng yīng miào,yǐ xiàng chéng biān,fēi shū chí jié。
誓清击楫。shì qīng jī jí。
宁久此,淹车辙。níng jiǔ cǐ,yān chē zhé。
对花朝称寿,朱颜未老,尽有功名事业。duì huā cháo chēng shòu,zhū yán wèi lǎo,jǐn yǒu gōng míng shì yè。
便张韩刘岳传名,何如一叶。biàn zhāng hán liú yuè chuán míng,hé rú yī yè。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

春月白鹤吟寄魏鹤山

王迈

鹤去兮渠阳,雪衣兮相羊。hè qù xī qú yáng,xuě yī xī xiāng yáng。
啄芳洲兮饮碧湘,如青城之栖兮流矢中伤。zhuó fāng zhōu xī yǐn bì xiāng,rú qīng chéng zhī qī xī liú shǐ zhōng shāng。
鹤来兮钱塘,朱顶兮昂藏。hè lái xī qián táng,zhū dǐng xī áng cáng。
浴太液兮下建章,如九皋之唳兮声彻上苍。yù tài yè xī xià jiàn zhāng,rú jiǔ gāo zhī lì xī shēng chè shàng cāng。
鹤归兮临邛之岗,嗥朔风兮立晓霜。hè guī xī lín qióng zhī gǎng,háo shuò fēng xī lì xiǎo shuāng。
扪参历井兮水云乡,如辽东之返兮华表飞扬。mén cān lì jǐng xī shuǐ yún xiāng,rú liáo dōng zhī fǎn xī huá biǎo fēi yáng。
昔者去兮,狂枭毒獍相贺乎偃月堂。xī zhě qù xī,kuáng xiāo dú jìng xiāng hè hū yǎn yuè táng。
迨其来兮,文鸾祥凤相得乎汉未央。dài qí lái xī,wén luán xiáng fèng xiāng dé hū hàn wèi yāng。
今其归兮,驯鸥狎鹭相待乎午桥庄。jīn qí guī xī,xùn ōu xiá lù xiāng dài hū wǔ qiáo zhuāng。
善类无依兮,若空乎振鹭之行。shàn lèi wú yī xī,ruò kōng hū zhèn lù zhī xíng。
留行无语兮,谁扼乎群鸟之吭。liú xíng wú yǔ xī,shuí è hū qún niǎo zhī kēng。
归去来于鹤何加损兮,关世道之否臧。guī qù lái yú hè hé jiā sǔn xī,guān shì dào zhī fǒu zāng。
有雁兮南翔,翼短兮心长。yǒu yàn xī nán xiáng,yì duǎn xī xīn zhǎng。
避缯弋兮饱稻粱,望胎仙兮天一方。bì zēng yì xī bǎo dào liáng,wàng tāi xiān xī tiān yī fāng。
思蹇产兮结中肠,此仙之寿兮未易量。sī jiǎn chǎn xī jié zhōng cháng,cǐ xiān zhī shòu xī wèi yì liàng。
天若祚宋兮,当复来而为治世之祥。tiān ruò zuò sòng xī,dāng fù lái ér wèi zhì shì zhī xiáng。

题听蛙轩

王迈

白杜诗人大方家,诗两牛腰书五车。bái dù shī rén dà fāng jiā,shī liǎng niú yāo shū wǔ chē。
高谈世事坐扪虱,大扁丈室名听蛙。gāo tán shì shì zuò mén shī,dà biǎn zhàng shì míng tīng wā。
我见东野低头拜,三年未了听蛙债。wǒ jiàn dōng yě dī tóu bài,sān nián wèi le tīng wā zhài。
蛙有何好君赏音,从黾得蛙自尊大。wā yǒu hé hǎo jūn shǎng yīn,cóng mǐn dé wā zì zūn dà。
君胡不听高冈丹凤鸣,又胡不听华亭鹤唳声。jūn hú bù tīng gāo gāng dān fèng míng,yòu hú bù tīng huá tíng hè lì shēng。
答云二物不间出,吾与此蛙别有情。dá yún èr wù bù jiān chū,wú yǔ cǐ wā bié yǒu qíng。
年来凤去避矰弋,梧桐其栖竹其食。nián lái fèng qù bì zēng yì,wú tóng qí qī zhú qí shí。
有时伸喙鸣朝阳,反被妖乌豪鹞击。yǒu shí shēn huì míng cháo yáng,fǎn bèi yāo wū háo yào jī。
鹤亦远引归辽东,无缘得近华清宫。hè yì yuǎn yǐn guī liáo dōng,wú yuán dé jìn huá qīng gōng。
纵鸣九皋许嘹唳,流矢伤翼愁天翁。zòng míng jiǔ gāo xǔ liáo lì,liú shǐ shāng yì chóu tiān wēng。
不如且听蛙声好,唤回梦觉春池早。bù rú qiě tīng wā shēng hǎo,huàn huí mèng jué chūn chí zǎo。
纵饶翡翠上苕兰,差胜蛩螀啼露草。zòng ráo fěi cuì shàng sháo lán,chà shèng qióng jiāng tí lù cǎo。
王子掉头曰不然,夫君标致如胎仙。wáng zi diào tóu yuē bù rán,fū jūn biāo zhì rú tāi xiān。
富家有子比雏鹓,吾道岂得长迍邅。fù jiā yǒu zi bǐ chú yuān,wú dào qǐ dé zhǎng zhūn zhān。
不妨少待两三年,一鸣惊人飞冲天。bù fáng shǎo dài liǎng sān nián,yī míng jīng rén fēi chōng tiān。
群蛙蜿蠕何足怜,弃置官池任啾喧。qún wā wān rú hé zú lián,qì zhì guān chí rèn jiū xuān。

柏梁体简龚少益

王迈

青山四面画图张,溪流月下鸣汤汤。qīng shān sì miàn huà tú zhāng,xī liú yuè xià míng tāng tāng。
山之下兮水之旁,有人结茅作书堂。shān zhī xià xī shuǐ zhī páng,yǒu rén jié máo zuò shū táng。
诵声洒洒流琳琅,使我一听乐洋洋。sòng shēng sǎ sǎ liú lín láng,shǐ wǒ yī tīng lè yáng yáng。
应问谁为师匠良,风流相种如龚郎。yīng wèn shuí wèi shī jiàng liáng,fēng liú xiāng zhǒng rú gōng láng。
天孙付以锦绣肠,一挥十纸烂成章。tiān sūn fù yǐ jǐn xiù cháng,yī huī shí zhǐ làn chéng zhāng。
上与奎宿争光芒,器成未售此焉藏。shàng yǔ kuí sù zhēng guāng máng,qì chéng wèi shòu cǐ yān cáng。
吁嗟无地堪翱翔,尘缨自濯歌沧浪。xū jiē wú dì kān áo xiáng,chén yīng zì zhuó gē cāng làng。
床头金尽羞悭囊,山鬼吹灯夜恓惶。chuáng tóu jīn jǐn xiū qiān náng,shān guǐ chuī dēng yè xī huáng。
蚊雷聚噪肆颉颃,仗剑起舞涕泗滂。wén léi jù zào sì jié háng,zhàng jiàn qǐ wǔ tì sì pāng。
劝君停剑无庸伤,时平贤路如康庄。quàn jūn tíng jiàn wú yōng shāng,shí píng xián lù rú kāng zhuāng。
鸾凤引喙鸣高岗,时危此道隘且荒。luán fèng yǐn huì míng gāo gǎng,shí wēi cǐ dào ài qiě huāng。
横宝在道暗无光,运行如此休慨慷。héng bǎo zài dào àn wú guāng,yùn xíng rú cǐ xiū kǎi kāng。
男儿立身当自强,精金须经百鍊刚。nán ér lì shēn dāng zì qiáng,jīng jīn xū jīng bǎi liàn gāng。
膜外荣枯等秕糠,惟忠惟孝不可忘。mó wài róng kū děng bǐ kāng,wéi zhōng wéi xiào bù kě wàng。
请君倾耳听柏梁,谓余不信来对床。qǐng jūn qīng ěr tīng bǎi liáng,wèi yú bù xìn lái duì chuáng。

谢阮儒隐为画墨梅床屏

王迈

畸人平生偏爱奇,爱梅成癖不可医。jī rén píng shēng piān ài qí,ài méi chéng pǐ bù kě yī。
书带堂前忽见之,相羊不去燃吟髭。shū dài táng qián hū jiàn zhī,xiāng yáng bù qù rán yín zī。
今夕何夕秋为期,芙蓉映日红葳蕤,篱菊傲霜纷离披。jīn xī hé xī qiū wèi qī,fú róng yìng rì hóng wēi ruí,lí jú ào shuāng fēn lí pī。
南枝春信未有涯,安得此粲对酒卮。nán zhī chūn xìn wèi yǒu yá,ān dé cǐ càn duì jiǔ zhī。
元是大阮解作无声诗,写梅幻相为娱嬉。yuán shì dà ruǎn jiě zuò wú shēng shī,xiě méi huàn xiāng wèi yú xī。
想当解衣盘礴下笔时,吸取清气入肝脾。xiǎng dāng jiě yī pán bó xià bǐ shí,xī qǔ qīng qì rù gān pí。
先融雪岭作墨池,坐变秋阳成春晖。xiān róng xuě lǐng zuò mò chí,zuò biàn qiū yáng chéng chūn huī。
使我初见浑不疑,旋觉风骨全是颜容非。shǐ wǒ chū jiàn hún bù yí,xuán jué fēng gǔ quán shì yán róng fēi。
恍如胭支马上坐明妃,缁尘生汗白玉肌。huǎng rú yān zhī mǎ shàng zuò míng fēi,zī chén shēng hàn bái yù jī。
又如鸱夷船底载西子,烟波惨淡双蛾眉。yòu rú chī yí chuán dǐ zài xī zi,yān bō cǎn dàn shuāng é méi。
雪堂仙去渺莫追,补之位置传者谁。xuě táng xiān qù miǎo mò zhuī,bǔ zhī wèi zhì chuán zhě shuí。
君今此宝世间希,芒端寒燠巧推移。jūn jīn cǐ bǎo shì jiān xī,máng duān hán yù qiǎo tuī yí。
花神上诉真宰悲,何为苦泄造化机。huā shén shàng sù zhēn zǎi bēi,hé wèi kǔ xiè zào huà jī。
我有东绢滑如脂,装潢为屏作枕帏。wǒ yǒu dōng juàn huá rú zhī,zhuāng huáng wèi píng zuò zhěn wéi。
平章众画何品宜,笑我嗜好与君相背驰,不爱崇桃积李斗芳菲。píng zhāng zhòng huà hé pǐn yí,xiào wǒ shì hǎo yǔ jūn xiāng bèi chí,bù ài chóng táo jī lǐ dòu fāng fēi。
请君快扫横斜竹外枝,岁寒心事正要渠相知。qǐng jūn kuài sǎo héng xié zhú wài zhī,suì hán xīn shì zhèng yào qú xiāng zhī。

观猎行

王迈

落日飞山上,山下人呼猎。luò rì fēi shān shàng,shān xià rén hū liè。
出门纵步观,无遑需屐屧。chū mén zòng bù guān,wú huáng xū jī xiè。
至则闻猎人,喧然肆牙颊。zhì zé wén liè rén,xuān rán sì yá jiá。
或言岐径多,御者因追蹑。huò yán qí jìng duō,yù zhě yīn zhuī niè。
或言御徒希,声势不相接。huò yán yù tú xī,shēng shì bù xiāng jiē。
或言器械钝,驰逐无所挟。huò yán qì xiè dùn,chí zhú wú suǒ xié。
或言卢犬顽,兽走不能劫。huò yán lú quǎn wán,shòu zǒu bù néng jié。
余笑与之言,善猎气不慑。yú xiào yǔ zhī yán,shàn liè qì bù shè。
汝方未猎时,战气先萎苶。rǔ fāng wèi liè shí,zhàn qì xiān wēi nié。
弱者力不支,勇者胆亦怯。ruò zhě lì bù zhī,yǒng zhě dǎn yì qiè。
微哉一雉不能擒,虎豹之血其可喋。wēi zāi yī zhì bù néng qín,hǔ bào zhī xuè qí kě dié。
汝不闻去岁淮甸间,熊罴百万临危堞。rǔ bù wén qù suì huái diān jiān,xióng pí bǎi wàn lín wēi dié。
往往被甲皆汝曹,何怪师行无凯捷。wǎng wǎng bèi jiǎ jiē rǔ cáo,hé guài shī xíng wú kǎi jié。
呜呼安得善猎与善兵,使我一见而心惬。wū hū ān dé shàn liè yǔ shàn bīng,shǐ wǒ yī jiàn ér xīn qiè。

梅花吟

王迈

君不见山前山后雪成堆,朔风撼地声如雷。jūn bù jiàn shān qián shān hòu xuě chéng duī,shuò fēng hàn dì shēng rú léi。
孤根忍死受寒冻,须作百花头上魁。gū gēn rěn sǐ shòu hán dòng,xū zuò bǎi huā tóu shàng kuí。
寻春游子不爱惜,马蹄践蹂花狼籍。xún chūn yóu zi bù ài xī,mǎ tí jiàn róu huā láng jí。
芳姿不肯被消磨,饱尽炎凉方结实。fāng zī bù kěn bèi xiāo mó,bǎo jǐn yán liáng fāng jié shí。
实成始得主人知,进登玉陛调鼎胹。shí chéng shǐ dé zhǔ rén zhī,jìn dēng yù bì diào dǐng ér。
那时滋味甜如饴,无忘霜风吹折时。nà shí zī wèi tián rú yí,wú wàng shuāng fēng chuī zhé shí。

过建阳范氏桂林馆见其向日娱宾亭馆已属他人诗以吊之

王迈

桂林当日如春暖,花木清妍差可款。guì lín dāng rì rú chūn nuǎn,huā mù qīng yán chà kě kuǎn。
主人好事玉泉香,行客留题锦囊满。zhǔ rén hǎo shì yù quán xiāng,xíng kè liú tí jǐn náng mǎn。
桂林今日如冰寒,颓垣坏壁他人管。guì lín jīn rì rú bīng hán,tuí yuán huài bì tā rén guǎn。
穷冬莫赠范叔袍,过午谁饷子桑饭。qióng dōng mò zèng fàn shū páo,guò wǔ shuí xiǎng zi sāng fàn。
君不见李家偃月堂,金鱼玉佩鸣丁当。jūn bù jiàn lǐ jiā yǎn yuè táng,jīn yú yù pèi míng dīng dāng。
冰山一倒扶不起,月固无恙堂已荒。bīng shān yī dào fú bù qǐ,yuè gù wú yàng táng yǐ huāng。
又不见董家藏金坞,翠幕珠帏贮歌舞。yòu bù jiàn dǒng jiā cáng jīn wù,cuì mù zhū wéi zhù gē wǔ。
谁知当时赏心事,不救后来燃脐苦。shuí zhī dāng shí shǎng xīn shì,bù jiù hòu lái rán qí kǔ。
请君听我吟桂林,悲欢成败更相寻。qǐng jūn tīng wǒ yín guì lín,bēi huān chéng bài gèng xiāng xún。
人生富贵如邮传,古往今来几桂林。rén shēng fù guì rú yóu chuán,gǔ wǎng jīn lái jǐ guì lín。

送朱君锡圭尉德化二首

王迈

鼓箧游环璧,如君最妙龄。gǔ qiè yóu huán bì,rú jūn zuì miào líng。
阿㜷开绛幔,大阮共炉亭。ā mí kāi jiàng màn,dà ruǎn gòng lú tíng。
力学案堆雪,收科蛰奋霆。lì xué àn duī xuě,shōu kē zhé fèn tíng。
莫嫌梅市小,有路透青冥。mò xián méi shì xiǎo,yǒu lù tòu qīng míng。

送朱君锡圭尉德化二首

王迈

邻邑宜初宦,轻轩最便家。lín yì yí chū huàn,qīng xuān zuì biàn jiā。
亲颜悦萱草,诗料有梅花。qīn yán yuè xuān cǎo,shī liào yǒu méi huā。
佳兆双飞鶒,夷途万里骅。jiā zhào shuāng fēi chì,yí tú wàn lǐ huá。
好培经世业,他日步清华。hǎo péi jīng shì yè,tā rì bù qīng huá。

送张能父天定赴瑞州教二首

王迈

孟子称三乐,广文兼有之。mèng zi chēng sān lè,guǎng wén jiān yǒu zhī。
寿椿齐百岁,常棣秀连枝。shòu chūn qí bǎi suì,cháng dì xiù lián zhī。
初筮筠江郡,尊为芹泮师。chū shì yún jiāng jùn,zūn wèi qín pàn shī。
英才需教育,远业立镃基。yīng cái xū jiào yù,yuǎn yè lì zī jī。

送张能父天定赴瑞州教二首

王迈

太学穿杨巧,青春斫桂荣。tài xué chuān yáng qiǎo,qīng chūn zhuó guì róng。
心灯传老宿,文印授诸生。xīn dēng chuán lǎo sù,wén yìn shòu zhū shēng。
德履华嵩重,襟期玉雪清。dé lǚ huá sōng zhòng,jīn qī yù xuě qīng。
君王他日问,张姓复其名。jūn wáng tā rì wèn,zhāng xìng fù qí míng。

送刘无竞克逊司门赴召三首

王迈

吾郡称多士,君家总俊游。wú jùn chēng duō shì,jūn jiā zǒng jùn yóu。
仲方在闲散,伯又袭编修。zhòng fāng zài xián sàn,bó yòu xí biān xiū。
道与时升降,宾随主去留。dào yǔ shí shēng jiàng,bīn suí zhǔ qù liú。
邮亭还祖饯,别意爽于秋。yóu tíng hái zǔ jiàn,bié yì shuǎng yú qiū。

送刘无竞克逊司门赴召三首

王迈

上了朱轓最,催还白玉京。shàng le zhū fān zuì,cuī hái bái yù jīng。
兄怜子由别,母劝器之行。xiōng lián zi yóu bié,mǔ quàn qì zhī xíng。
医国言须切,谋身策尚平。yī guó yán xū qiè,móu shēn cè shàng píng。
友朋空爱助,君自有权衡。yǒu péng kōng ài zhù,jūn zì yǒu quán héng。

送刘无竞克逊司门赴召三首

王迈

更化仅如许,和戎觉又非。gèng huà jǐn rú xǔ,hé róng jué yòu fēi。
边陲风色恶,人物晓星稀。biān chuí fēng sè è,rén wù xiǎo xīng xī。
国事迷当局,时贤赴急机。guó shì mí dāng jú,shí xián fù jí jī。
周嫠空愤切,不虑岁无衣。zhōu lí kōng fèn qiè,bù lǜ suì wú yī。

挽崇清陈侍郎五首

王迈

太学修名立,甘泉晚节香。tài xué xiū míng lì,gān quán wǎn jié xiāng。
岿然周大老,好在鲁灵光。kuī rán zhōu dà lǎo,hǎo zài lǔ líng guāng。
馀庆沧浪水,清规寿俊坊。yú qìng cāng làng shuǐ,qīng guī shòu jùn fāng。
典刑今可挹,通德合名乡。diǎn xíng jīn kě yì,tōng dé hé míng xiāng。