古诗词

喜迁莺·晓行

刘一止

晓光催角,听宿鸟未惊,邻鸡先觉。xiǎo guāng cuī jiǎo,tīng sù niǎo wèi jīng,lín jī xiān jué。
迤逦烟村,马嘶人起,残月尚穿林薄。yí lǐ yān cūn,mǎ sī rén qǐ,cán yuè shàng chuān lín báo。
泪痕带霜微凝,酒力冲寒犹弱。lèi hén dài shuāng wēi níng,jiǔ lì chōng hán yóu ruò。
叹倦客,悄不禁重染,风尘京洛。tàn juàn kè,qiāo bù jìn zhòng rǎn,fēng chén jīng luò。
追念人别后,心事万重,难觅孤鸿托。zhuī niàn rén bié hòu,xīn shì wàn zhòng,nán mì gū hóng tuō。
翠幌娇深,曲屏香暖,争念岁华飘泊。cuì huǎng jiāo shēn,qū píng xiāng nuǎn,zhēng niàn suì huá piāo pō。
怨月恨花烦恼,不是不曾经著。yuàn yuè hèn huā fán nǎo,bù shì bù céng jīng zhù。
者情味、望一成消减,新来还恶。zhě qíng wèi wàng yī chéng xiāo jiǎn,xīn lái hái è。

刘一止

刘一止(1078~1160)字行简,号太简居士,湖州归安(今浙江湖州)人。宣和三年进士,累官中书舍人、给事中,以敷文阁直学士致仕。为文敏捷,博学多才,其诗为吕本中、陈与义所叹赏。有《苕溪集》。 刘一止的作品>>

猜您喜欢

题丁氏堂六言四首

刘一止

总自胸中描出,不妨怪怪奇奇。zǒng zì xiōng zhōng miáo chū,bù fáng guài guài qí qí。
雁荡龙湫仿佛,鸾翔凤舞参差。yàn dàng lóng jiǎo fǎng fú,luán xiáng fèng wǔ cān chà。

题丁氏堂六言四首

刘一止

翠峰欲并眉妩,艳蕊难争脸红。cuì fēng yù bìng méi wǔ,yàn ruǐ nán zhēng liǎn hóng。
昔日寒年枯木,何如此个家风。xī rì hán nián kū mù,hé rú cǐ gè jiā fēng。